Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Toàn Cầu Cao Võ

Chương 28: Uống Thuốc Rồi?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chào tạm biệt nhóm Ngô Chí Hào, buổi sáng bọn họ không cần đi học.

Thấy thời gian còn sớm, Phương Bình cũng không có tâm tư đến trường, mà lại đi dạo về khu Cảnh Hồ Viên.

Vừa đi, Phương Bình vừa nghĩ đến Vương Kim Dương.

Bọn Ngô Chí Hào quan tâm đến những mẹo chia sẻ của anh ta, Phương Bình cũng lắng nghe, nhưng mà không đặt nặng trong lòng, quan trọng vẫn là những điểm khác.

Vương Kim Dương cùng lắm cũng chỉ là sinh viên năm nhất đại học, nhưng mà lại trưởng thành hơn học sinh cấp ba nhiều lắm.

Từ những lời lơ đãng của anh ta có thể nghe ra, võ giả cũng không tốt đẹp gì như tưởng tượng.

Xã hội hiện đại, võ giả nhìn như người bình thường, như thực ra không hẳn là vậy, bọn họ có thế giới của bọn họ, có rất nhiều thứ người bình thường căn bản sẽ không hiểu được.

Mặc dù bây giờ mạng internet có thể truyền tin nhanh chóng, nhưng cũng đừng quên, ở quốc gia này, mạng lưới có rộng rãi đến đâu cũng là chính phủ cho phép nó lan truyền.

Những thông tin không muốn cho người bình thường biết được, tuyệt đối sẽ không cách nào xuất hiện trên internet.

"Võ giả..."

Phương Bình lẩm bẩm một tiếng: "Rốt cuộc là võ giả khác như thế nào so với người bình thường? Chẳng lẽ chỉ đơn giản là chênh lệch về võ công thôi sao?"

Mấy ngày trước, Phương Bình không có tâm tình nào để cân nhắc về những thứ này.

Nhưng lúc này, sau khi được tiếp xúc với vị võ giả chân chính Vương Kim Dương, Phương Bình không thể ngăn mình nghĩ nhiều.

"Địa vị chung quy vẫn còn thấp quá…"

Phương Bình lắc đầu một cái, chênh lệch về địa vị xã hội dẫn đến thông tin tiếp cận được cũng rất ít.

Có vài thứ, như Vương Kim Dương đã nói, có thể không biết thì tốt hơn.

Chờ cậu trở thành võ giả, những điều không hiểu rõ rồi sẽ hiểu rõ, cũng không cần thiết phải vội vàng tìm hiểu vào lúc này.

Đi một hồi, Phương Bình lại suy nghĩ một chút, quyết định chuyển đổi 10 ngàn điểm tài phú còn lại.

Năm nay hiển nhiên sẽ thi khó hơn năm trước nhiều, Ngô Chí Hào có điểm khí huyết là 115 cal, đã chuẩn bị Khí Huyết Đan, học được kỹ xảo điều động cảm xúc, cho dù như vậy cũng không quá tin tưởng vào việc cậu ta chắc chắn sẽ đậu.

Bởi vậy, có thể thấy, áp lực cạnh tranh năm nay sẽ rất lớn.

Điểm khí huyết hiện tại của mình cũng chỉ có 110 cal, nếu không tăng lên, một khi cái hệ thống vô căn cứ này xảy ra vấn đề, vậy thì phiền phức.

Quyết định xong, Phương Bình tập trung tinh thần, điều khiển suy nghĩ để tăng khí huyết lên.

Không lâu sau, số liệu trong tầm mắt đã bắt đầu thay đổi.

Tài phú: 0

Khí huyết: 1.2

Tinh thần: 1.1



Trong lúc Phương Bình chuẩn bị kỹ tâm lý tiếp đón sự thoải mái khi khí huyết tăng lên giống như lần thứ nhất, đột nhiên, cậu thấp giọng, đau đớn gào lên một tiếng.

Trên cánh tay, cái cổ, mu bàn tay lộ rõ…

Gân xanh. Gân xanh lộ rõ trên những bộ phận này, nhìn vô cùng doạ người.

Phương Bình cắn răng, dựa người lên vách tường bên đường, hai tay mạnh mẽ nắm chặt nắm đấm, cố nén đau đớn để không phải bật ra tiếng kêu.

Không biết qua bao lâu, trên mặt Phương Bình đã đầy mồ hôi.

"Hô!"

Thở ra một hơi, rất nhanh, Phương Bình thấp giọng mắng: “Mẹ nó, lừa mình à?”

Lần thứ nhất rõ ràng là thoải mái hơn mà!

Nhưng lúc này, đau đến mức thiếu chút nữa cậu phải lăn lộn dưới đất.

Khoảnh khắc khí huyết tăng lên, cậu tưởng chừng như mạch máu trong người mình sắp vỡ đến nơi.

Cũng may, cơn đau đến nhanh, đi cũng nhanh. Nếu mà kéo dài thêm chút nữa, Phương Bình không biết liệu mình có nằm lăn quay trên đường hay không.

Trong lòng vẫn còn chút sợ hãi, Phương Bình sờ sờ cánh tay, nhíu mày nói: “Do tố chất thân thể không theo kịp ư?”

Lần đầu tăng khí huyết, cậu không quá để ý tới điều này.

Nhưng lúc này, Phương Bình rõ ràng cảm nhận được, có thể là do nạch máu của mình quá mức yếu đuối. Lúc khí huyết tăng lên, thiếu chút nữa võ mạch máu.

Lúc này chỉ mới là lần tăng khí huyết thứ hai thôi, Phương Bình rất hoài nghi, nếu cậu tăng khí huyết lên lần thứ ba, chắc mình sẽ biến thành huyết nhân, máu đổ thành dòng mất.

“Chỉ có thân thể mạnh mẽ mới có thể chịu được khí huyết tăng lên…”

“Xem ra, phải nâng cao trình độ rèn luyện thân thể mới được.”

Vốn dĩ đang bận rộn với không ít nhiệm vụ, bây giờ lại có thêm chuyện để làm.

Nhưng mà trước sau gì cũng phải tăng cường tố chất thân thể, cho dù không phải vì tăng cường khí huyết, thì cũng phải có thân thể tố mới qua được vòng thực trắc.

Phương Bình lúc này cũng không khác lắm so với “đám người phế vật vô dụng từ nhỏ tới lớn ngâm trong ấm sắc thuốc” trong miệng Vương Kim Dương.

Vừa nghĩ tới đó, Phương Bình dở khóc dở cười. Người khác lo lắng không có cách nào để tăng khí huyết lên, còn mình thì ngược lại, lo lắng cơ thể này không chịu nổi khí huyết tăng lên.

Lần thứ hai liếc mắt nhìn số liệu trong tầm mắt, Phương Bình nghĩ, khí huyết hiện tại của mình là 120 cal ư?

Không định sẽ đến nhà Ngô Chí Hào kiểm tra thêm lần nữa, mới cách có một ngày thôi, nếu hôm nay đi kiểm tra, lỡ như ra kết quả cao nhất là 125 cal, chắc Ngô Chí Hào sẽ nhảy lầu mất.

Đương nhiên, khả năng cao hơn là ôm Phương Bình cùng nhảy.



Đúng 2 giờ chiều, mọi người lần thứ hai tập hợp tại cổng trường.

Mấy người đi cùng một xe đến nhà Vương Kim Dương, đón tiếp vị này đến trường học.

Vị trí tiểu khu của Vương Kim Dương cũng là một khu vực bình thường, cùng lắm chỉ là tốt hơn tiểu khu của Phương Bình một chút mà thôi.

Lúc xe đến, Vương Kim Dương đã đứng chờ ở cổng tiểu khu rồi.

Buổi sáng Vương Kim Dương đi về tay không, lúc này lại đeo thêm một cái ba lô. Ba lô phình to, không biết bên trong đựng cái gì.

Mọi người cũng không hỏi nhiều, về nhà một chuyến, mang thêm đồ đặc sản cũng không có gì kỳ lạ.

Vương Kim Dương xách theo ba lô đang định lên xe, bỗng nhiên quay đầu, liếc mắt nhìn Phương Bình bên cạnh, ánh mắt lộ ra vẻ ngờ vực, hơi nhíu mày hỏi: "Phương Bình, trưa nay cậu đã làm cái gì rồi?"

"Hả?"

Phương Bình sửng sốt một chút, trong lòng đột nhiên hơi lo lắng, chẳng lẽ nói, võ giả có thể phát hiện chuyện khí huyết của mình tăng lên?

Kết quả không ngoài dự đoán của cậu, Vương Kim Dương hơi nhíu mày nói: "Tuy rằng anh có thể hiểu suy nghĩ của các em, vì thi đậu võ khoa mà có thể không tiếc bất cứ giá nào.

Nhưng mà thân thể mới là quan trọng nhất!

Có những loại thuốc lang băm tuyệt đối không thể uống bậy bạ được!

Hơi bất cẩn một chút sẽ gây ra đại họa đấy!

Anh không biết cậu đã uống thuốc gì, nhưng mà khí huyết trong cơ thể tăng lên hơi nhiều, rất dễ xảy ra chuyện.

Trong khoảng thời gian này, tăng cường rèn luyện thêm chút để khí huyết bình phục lại, trong vòng một tuần, tuyệt đối không được dùng các loại thuốc bổ khí huyết nào khác."

Phương Bình nghe vậy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nói: "Dạ vâng, cảm ơn anh Vương, trước đây em cũng không có nhiều kinh nghiệm, đây là lần đầu dùng thuốc, trước đó cũng thấy mạch máu hơi sưng lên."

"Hóa ra là lần đầu, chẳng trách lại…"

Vương Kim Dương cảm thán một tiếng, là võ giả cảm giác của cậu rất nhạy bén.

Khí huyết của Phương Bình sáng nay rõ ràng thấp hơn Ngô Chí Hào một chút, nhưng mà hiện tại, dưới mắt nhìn của hắn, khí huyết của Phương Bình lại cao hơn Ngô Chí Hào, huyết khí bộc phát.

Hắn không biết Phương Bình đã uống thuốc gì, nhưng hiệu quả lại kinh người, rất có thể là một vài loại thuốc cấm có hại cho thân thể.

Nhưng nghĩ đây là lần đầu tiên đối phương uống thuốc, cũng không hiểu những điều này, hơn nữa bây giờ mới được uống thuốc lần đầu, có thể thấy hẳn là gia cảnh cũng không tốt lắm.

Nghĩ tới đây, Vương Kim Dương cũng không truy hỏi thêm rằng cậu đã uống thuốc gì, chỉ là lại nhắc nhở lần hai: "Sau này nếu có mua thuốc, nếu không hiểu rõ hiệu quả của thuốc là gì, nhất định phải đến tiệm thuốc chính quy mà hỏi!

Trên xã hội, có vài người tự ý phối dược lung tung, dược tính xung đột lẫn nhau, sẽ có hại cho cơ thể.

Không phải lần nào cũng may mắn như thế này đâu. Hằng năm đều có không ít ca uống thuốc tầm bậy tầm bạ rồi gây ra chết người.

Dù sao cũng là làn đầu, có thể do cơ thể trước đây cũng không tệ lắm, miễn cưỡng chống chịu được, nhưng không thể xem may mắn là điều đương nhiên được, sau này phải chú ý một chút."

"Dạ, nhất định sẽ chú ý, cảm ơn anh Vương."

"Đừng khách khí."

Thái độ của Vương Kim Dương cũng khá hơn một chút, sau đó lại cười nói: "Nhưng mà lần này cậu cũng không thiệt thòi đâu, chờ khi khí huyết ổn định lại, tăng cường rèn luyện cơ thể một chút, sẽ có hy vọng thi đậu khoa võ đó."
« Chương TrướcChương Tiếp »