Chương 66: Vây xem anh trai não tàn yêu đương tìm đường chết (13)

Thật ra nếu không gặp phải Lam Nhã Chân thì Cố Kinh Khuê đúng là một người anh trai đạt chuẩn, mọi chuyện hắn đều suy nghĩ cho người em gái duy nhất này, còn rất kiên nhẫn.

Nhưng chỉ cần là chuyện liên quan đến Lam Nhã Chân, hình như toàn bộ IQ của hắn bay sạch, trở thành một tên thiểu năng, vứt luôn em gái bảo bối của hắn ra sau đầu.

Thiên Nhạn cũng không quá quan tâm, nghiêm túc thu nạp những kiến thức kinh nghiệm mà Cố Kinh Khuê chỉ bảo.

Cố Kinh Khuê bên này lại rất ngạc nhiên về khả năng tiếp thu của Thiên Nhạn, nên hắn càng nghiêm túc chỉ dạy cô hơn. Quả nhiên, em gái hắn chính là một thiên tài.

---

Rất nhanh đã đến thời gian ăn trưa.

"Nhạn Nhạn, em thật khiến anh trai cảm thấy kiêu ngạo, đi, muốn ăn cái gì, anh trai dẫn em đi, hôm nay vừa vặn không có việc gì bận".

Thiên Nhạn vừa định nói tùy tiện ăn một chút cái gì cũng được, điện thoại Cố Kinh Khuê bên nay kêu lên, ánh mắt của cô ngưng lại, quả nhiên nhìn thấy vẻ mặt Cố Kinh Khuê biểu lộ khẩn trương.

"Nhã Chân?"

"Nhã Chân, em sao vậy?"

"Em đừng khóc, anh lập tức đến ngay"

Thiên Nhạn: "..."

Vị anh trai não tàn này thật sự không khen được, khen một cái liền bay mất sạch

"Nhạn Nhạn...Nhã Chân hình như xảy ra chuyện, bây giờ anh đến xem em ấy một lát, em... Em tự mình đi ăn cơm trước có được hay không?"

Thiên Nhạn ngồi trên ghế vẻ mặt lãnh đạm, làm Cố Kinh Khuê có chút sợ hãi. Em gái vừa mới dỗ dành tốt, nhưng Nhã Chân bên kia không biết xảy ra chuyện gì mà khóc lóc rất thương tâm, hắn không có cách nào mặc kệ được.

"Bây giờ anh đi, khi nào trở lại?" – Thiên Nhạn hỏi.

Cố Kinh Khuê trong lòng hơi buông lỏng một chút, Nhạn Nhạn cũng không có tức giận, náo loạn như trước kia, hẳn là em ấy không giận đi?

Dù sao Nhã Chân bên kia nghe như rất nghiêm trọng, Nhạn Nhạn đã từng cùng Nhã Chân là bạn bè tốt, có lẽ em ấy cũng không hy vọng Nhã Chân xảy ra chuyện.

"Không biết, tình huống cụ thể thế nào để anh đi xem mới biết được"

Thiên Nhạn vẫn như cũ bình chân như vại, hiện tại Cố Kinh Khuê đặc biệt chột dạ. Miễn là chuyện liên quan đến Lam Nhã Chân liền nháy mắt IQ của hắn biến thành 0, cũng không có phát hiện tính cách Thiên Nhạn có chỗ thay đổi.

Đoán chừng bình thường hắn cũng sẽ không phát hiện được, bởi vì tính cách của nguyên chủ hai năm gần đây biến đổi rất lớn, hắn chỉ cho rằng cô đang trong thời kỳ nổi loạn.

"A, anh đi, nhưng không biết bao giờ quay lại, không phải buổi chiều anh còn có một cuộc họp sao? Không có vấn đề gì?"

Thiên Nhạn cảm thấy việc này thật không hợp logic thông thường, quản lý một cái công ty lớn như vậy, Lam Nhã Chân vừa khóc, Cố Kinh Khuê liền có thể tùy tiện vắng mặt hoặc là hủy bỏ cuộc họp quan trọng, thực tế có chút hoang đường.

Cố Kinh Khuê luôn cảm thấy em gái hắn đang giễu cợt hắn, nhưng hiện tại hắn không có thời gian nghĩ nhiều như vậy, nhớ đến tiếng khóc của Lam Nhã Chân, trong lòng hắn bây giờ nóng như lửa đốt.

"Vậy thì đem cuộc họp dời sang ngày mai". Cố Kinh Khuê không quan tâm nói, dù công việc có quan trọng thế nào, cũng không sánh bằng Nhã Chân được.

Thiên Nhạn rất không đồng ý: "Tùy tiện hủy bỏ cuộc họp, lỡ như có chuyện gì khẩn cấp thì ai giải quyết? Anh, anh như thế sẽ khiến cho cổ đông và nhân viên công ty mất đi tín nhiệm"

Cố Kinh Khuê sắc mặt giãy dụa, hắn vẫn cảm thấy bây giờ chuyện của Lam Nhã Chân vẫn là quan trọng hơn.

"Em biết không có cách nào ngăn cản anh, vậy thì anh báo với thư ký một tiếng, để bọn họ bàn giao nội dung cuộc họp cho em, em thay anh tham gia cuộc họp, anh thấy thế nào?"

"Em là em gái ruột duy nhất của anh, em đi thì bọn họ sẽ thấy được thành ý của anh, đối với chuyện anh vắng mặt cũng sẽ không quá bất mãn" – Thiên Nhạn bổ sung

Cố Kinh Khuê sửng sốt một chút, hiếm khi Thiên Nhạn dùng ngữ điệu ôn hòa như vậy nói chuyện với hắn.

Ánh mắt hắn sáng lên, đúng vậy, hiện tại có em gái hắn ở đây, cuộc họp hôm nay hắn cũng đã chuẩn bị nội dung kỹ càng, đến lúc đó đem phương án giao cho Nhạn Nhạn. Lại có thư ký cùng mấy trợ lý của hắn hỗ trợ, cũng không có vấn đề đi?