Chương 63: Vây xem anh trai não tàn yêu đương tìm đường chết (10)

Thiên Nhạn đầy dò xét nhìn sang Khổng Ngọc, không biết người này kích động cái gì, nhưng nhìn ánh mắt hắn coi như trong suốt, không có ý xấu, không làm cho người ta chán ghét.

"Tôi tự chơi được" – Thiên Nhạn trả lời – "Lát nữa sẽ chơi"

"Những búp bê này không dễ gắp, mấy cái máy này chủ quán đều đã điều chỉnh qua". Khổng Ngọc nói đến đây liền chuyển chủ đề: "Bất quá anh có kinh nghiệm, em gái muốn cái nào? Anh trai đây liền giúp em gắp"

"Anh sao?"

"Đương nhiên!" – Khổng Ngọc vỗ ngực đảm bảo. "Em nhìn xem, nếu anh có thể gắp được búp bê em thích, lát nữa em gái mời anh uống trà sữa, thế nào".

Thiên Nhạn nhớ lại thứ gọi là trà sữa trong trí nhớ, hương vị ngọt ngào, vị hình như còn rất ngon, thế là cô đồng ý: "Được"

Cô lấy di động của mình ra, quét mã, mua xu. Một đống xu rớt xuống rầm rầm chất thành một núi nhỏ, Khổng Ngọc cũng không kinh ngạc, nhanh tay nhặt. Có vẻ tiểu mỹ nữ này không thiếu tiền.

Nói thật, hôm nay Khổng Ngọc có chút khẩn trương.

Thiên Nhạn mang theo đống túi của cô đứng một bên, mắt nhìn chằm chằm Khổng Ngọc. Đối phương tự tin như vậy, hẳn là có chút bản lĩnh.

Sau khi nhét vào một đồng xu, Khổng Ngọc từng li từng tí điều khiển trục quay, để cần gắp điên cuồng lắc lư. Đây là một trong những kỹ xảo gắp thú của hắn luyện được, tỷ lệ gắp trúng rất cao. Cần gắp tiến đến vị trí búp bê, Khổng Ngọc vội ấn phím liên tục, búp bê được tóm lấy. Còn không đợi hắn vui mừng, cần gắp lại giật một cái, búp bê gắp được liền rơi xuống.

Lần thứ nhất, thất bại!

Hắn cũng không vội, đây là chuyện bình thường, mặt không đổi sắc tiếp tục lấy thêm xu nhét vào, lặp lại động tác như hồi nãy.

Lần thứ hai, thất bại!

Lần thứ ba, thất bại!

Lần thứ tư, cuối cùng cũng thành công, Khổng Ngọc lau mồ hôi, lấy lại tự tin trước đó.

Nhưng mà, lần thứ năm, thất bại!

Lần thứ sáu, thất bại!

...

Lần thứ hai mươi, vẫn như cũ thất bại.

Khổng Ngọc đầu đầy mồ hôi, cảm thấy bây giờ hắn rất mất mặt.

...

Hắn gắp 30 lần mà chỉ gặp được 2 con búp bê, Khổng Ngọc sắc mặt không dễ nhìn, hôm nay phát huy thất thường.

Sau đó hắn tiếp tục gắp thêm 10 lần nhưng chỉ thành công một lần. Nói cách khác, tiêu hết 50 tệ mà hắn chỉ gắp được 3 con búp bê, vô cùng hỏng bét. Càng hỏng bét hơn chính là 3 con búp bê này trông vẻ ngoài rất xấu xí, hắn thậm chí còn không có ý muốn đưa cho Thiên Nhạn.

Khổng Ngọc mặt mũi tràn đầy xấu hổ: "Hôm nay vận may có chút kém, búp bê lại không đẹp, để anh mời em đi uống trà sữa đi".

"Tôi còn chưa chơi". Thiên Nhạn đưa đống túi xách cho Khổng Ngọc: "Anh cầm giúp tôi, tôi thử một chút".

Khổng Ngọc vò đầu, sau đó vội vàng đưa xu cho Thiên Nhạn: "Được thôi, bất quá cái máy này cần gắp rất lỏng lẻo, em cẩn thận chút, gắp không được cũng không cần buồn, đây là bình thường..."

Lời còn chưa nói hết, Khổng Ngọc đã nghe được tiếng âm nhạc, hắn chơi vô số lần, sao lại không nhận ra đây là tiếng báo gắp thú thành công cơ chứ!

Nhìn xuống lối ra, quả nhiên bên trong là một con búp bê rất đáng yêu.

Nhìn Thiên Nhạn tiếp tục gắp, Khổng Ngọc thầm nghĩ, đây hẳn là may mắn đi.

Quả nhiên là người đẹp, vận may cũng sẽ không quá kém. Vừa mới nghĩ như vậy, hắn lại nghe thấy tiếng âm nhạc.

Chăm chú nhìn sang, quả nhiên lại là một con búp bê rơi ra.

Khổng Ngọc: Chính là may mắn! Phải rồi, là may mắn thôi!

Hai mươi phút sau, Thiên Nhạn quay đầu nhắc nhở Khổng Ngọc: "Đem búp bê nhặt lên đi, chứa không nổi"

Khổng Ngọc nghe lời ngồi xổm xuống nhặt búp bê, nhìn một đống búp bê trong tay biểu lộ vẻ mặt ghen tị lại sùng bái, cái gì mà may mắn chứ, hắn đây là gặp được cao thủ.

Cao thủ 666!

Không biết cao thủ có muốn nhận đồ đệ không, hắn muốn bái sư!

Thiên Nhạn cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Khổng Ngọc, quay đầu nhìn thoáng qua: "Anh muốn sao?"

Đây là cô đang muốn giúp hắn gắp búp bê sao? Cao thủ đúng là cao thủ, đều không quên chiếu cố đệ tử, Khổng Ngọc tùy ý chỉ một cái.