Chương 1

"Reng reng reng reng......"

Âm báo cuộc gọi đến từ chiếc điện thoại trong túi không ngừng vang lên, một bàn tay lấy ra và vô tình nhấn phím nghe.

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói quan tâm: "Anh hai, ba mẹ và anh cả đều đang đợi anh về ăn cơm, sao vẫn chưa về?"

Vẻ mặt Ninh Lạc hoảng hốt.

Anh hai của em đã chết rồi.

Có việc thì đốt giấy. Việc nhỏ gọi hồn, việc lớn đào mồ.

Cậu nhìn chằm chằm ba chữ "Ninh Tịch Bạch" trên màn hình điện thoại, không muốn chấp nhận sự thật là mình đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết.

Vất vả lắm cậu mới đạt được giải Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, còn chưa kịp ủ ấm trong tay, thậm chí chưa kịp thốt ra lời cảm ơn, đã bị đèn chùm trên đầu đập ngất xỉu.

Mở mắt ra lần nữa, cậu thấy mình đang ở trong phòng vệ sinh của một khách sạn xa lạ.

Chuyện vẫn chưa kết thúc ở đó, xui hơn nữa là cậu đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết vạn người mê.

Nhớ lại hai phần ba nội dung tiểu thuyết với những tình tiết "giới hạn", xoay quanh việc chinh phục giới giải trí bằng cơ thể và khám phá giới hạn cơ thể con người, Ninh Lạc rơi vào trạng thái im lặng như chết.

Đối với cậu, loại văn học hải đường này quá tiến bộ.

Trong khi đó, người mà cậu xuyên vào chính là nhân vật bia đỡ đạn cùng họ tên trong tiểu thuyết, một minh tinh đi trên con đường hắc hồng*.

*Tai tiếng để nổi tiếng.

Đồng thời, người này cũng là thiếu gia thật bị nhà họ Ninh ruồng bỏ, sau khi được tìm thấy và được sắp xếp theo thứ tự thì trở thành cậu hai nhà họ Ninh, trong lòng ganh tỵ với cậu ba Ninh Tịch Bạch, cho nên luôn tìm cách gây rắc rối.

Địa vị của nhân vật gốc và Ninh Tịch Bạch trong giới giải trí có thể nói là khác nhau một trời một vực, Ninh Tịch Bạch nhờ vào hào quang vạn ngươi mê của mình mà càn quét toàn bộ giới giải trí, cuối cùng với sự giúp đỡ của vô số gã công đạt được danh hiệu ảnh đế, thừa kế nhà họ Ninh, tình yêu và sự nghiệp đều viên mãn.

Trong khi đó, nhân vật gốc lại hoàn toàn phá hủy danh tiếng, sau khi rút lui khỏi làng giải trí và ra nước ngoài vẫn thường xuyên bị réo tên lôi ra dìm hàng, làm nổi bật cuộc sống tươi đẹp của nhân vật chính. Cuối cùng, vô tình bị cuốn vào một cuộc đấu súng và thiệt mạng tại chỗ.

Một đối tượng đối chứng hoàn hảo.

Ninh Lạc siết chặt nắm đấm, bóng tối bao trùm.

Phát điên! Triệt để phát điên!

Ninh Tịch Bạch thấy cậu không nói gì, tiếp tục: "Anh hai, chẳng lẽ anh vẫn đang giận vì vụ đạo diễn hiểu lầm anh sao? Việc này em thực sự không ngờ tới, chỉ nghĩ mình không thể diễn vai đó nên đưa cho anh, không cố ý đâu, anh hai đừng để bụng."

Sao ngửi thấy lời nói này có mùi trà vậy nhỉ?

Ninh Lạc lục lại ký ức, phát hiện ra rằng tiểu bạch hoa trong nguyên tác có vẻ không đơn thuần cho lắm.

Ninh Tịch Bạch và nhân vật gốc có ngoại hình giống nhau, trong giới thường bị so sánh, fan của hai bên tự nhiên là kẻ thù không đội trời chung, chẳng lý do gì cũng mỉa mai nhau một phen, mấy ngày trước còn khuấy động tổ ong bắp cày, vì trên mạng có tin đồn một bộ phim của Ninh Tịch Bạch đột nhiên bị thay đổi diễn viên, trở thành Ninh Lạc đóng vai nam thứ.

Nghe tin này, fan của Ninh Tịch Bạch hận đến mức muốn trèo qua dây cáp mạng để xé xác Ninh Lạc, chửi cậu ăn cướp tài nguyên, đi cửa sau, không biết xấu hổ bán thân cầu vinh. Bởi lý lịch đen tối của Ninh Lạc không đếm xuể, với bao nhiêu tiền án, cư dân mạng đều thương xót cho Ninh Tịch Bạch, ai đi qua cũng đạp cho Ninh Lạc vài phát.

Có trời mới biết vai nam thứ này là do Ninh Tịch Bạch tự nguyện trao cho, với lý do: "Gần đây lịch trình của em dày đặc, thực sự không đóng được phim này, đưa cho người khác còn không bằng để cho anh hai đóng, cũng là người một nhà."

"Người một nhà" thật là ối dồi ôi.

Nói thẳng ra là: Cái gì tôi không muốn thì cho anh.

Thật không may, nhân vật gốc lại tin lời, nghĩ rằng cậu ta nhượng bộ, nịnh nọt cậu hai thật là mình, ngốc nghếch nhận lấy tài nguyên này.

Ninh Tịch Bạch cố ý nhắc đến chuyện này.

Ngón tay cậu ta lơ lửng trên phím loa ngoài, chỉ chờ Ninh Lạc mở miệng chửi rủa sau đó "vô tình" bật loa ngoài cho ba mẹ và anh cả Ninh nghe.

Ai bảo kẻ thua kém này đột nhiên vượt mặt mình, khiến mình từ cậu út nhà họ Ninh trở thành "cậu ba" chỉ có danh không có thực, trở thành chủ đề bàn tán sau những lần ăn uống của bạn bè, cướp đi tất cả mọi thứ của mình.

Làm sao Ninh Tịch Bạch cam tâm?

Ninh Lạc mở miệng: "Anh không giận."

Ninh Tịch Bạch: "Anh hai đừng...ồ?"

Sao lại không giống như tưởng tượng nhỉ?

Tình hình phát triển ngoài dự đoán, nhưng ngón tay đã nhanh chóng nhấn bật loa ngoài.

Vì vậy, trên bàn ăn, ba mẹ Ninh và anh cả Ninh Dượng đã nghe được lời tuyên bố hùng hồn đầy chấn động của Ninh Lạc.

"Anh biết em muốn cho anh những tài nguyên tốt hơn, anh hiểu tâm ý của em, cũng hiểu tại sao em lại dùng chiêu trò này để mọi người hiểu lầm, nói cho cùng, chúng ta cũng đã trở thành anh em, khiến em không dám thể hiện tình cảm với anh như trước, mà chọn cách âm thầm bảo vệ."

"Anh biết bây giờ em rất khổ sở, lúc đó vì muốn có được anh, em thậm chí đã trèo lên giường quyến rũ anh, nói là chơi tí cũng chả sao. Nhưng anh sớm nói rằng chúng ta không thể."

"Tiểu Bạch," Ninh Lạc vô cùng chân thành, dưới toà nhà của cậu có một con chó hoang thường gọi là Tiểu Bạch, giọng cậu đau buồn, mang theo ba phần thương tâm, năm phần cô liêu cùng hai phần mất mát, "hãy quên anh đi, đừng yêu quá nhiều."

Người nhà Ninh: ???

Ninh Tịch Bạch: ???

Con người này nói nhăng nói cuội gì đây?!