Chương 3

Mặc dù anh ta chỉ mới nổi tiếng gần đây, nhưng trước đây anh ta cũng đã đóng không ít bộ phim truyền hình, việc cô biết đến anh ta cũng hơi bình thường.....

Còn chưa nghĩ xong, giọng của Tô Đường Đường lại vang lên một lần nữa, 【Thì ra anh ta cùng với một nữ diễn viên trong đoàn xào cp từ diễn thành thật, sau đó bị nữ diễn viên kia chê quá ngắn nên bị đá!!!】

【Thảo nào mình thấy cái tên này quen quen, thì ra là mình vừa mới xem chuyện bát quái của anh ta.】

【Nhưng không ngờ anh ta cũng tham gia chương trình hẹn hò này.】

【Chỉ là không biết....】

Cô khẽ liếc mắt một cái vào chỗ nào đó trên người Kiều Vũ Phàm: 【Rốt cuộc là nó ngắn đến mức nào nhỉ?】

【Ơ, sao lại không có ảnh nhỉ, đánh giá kém!】

( *・ω・)✄╰ひ╯

Kiều Vũ Phàm: "!!!"

Đồng tử của anh ta đột nhiên mở to, môi mím chặt, lỗ mũi phập phồng, sắc mặt thay đổi ngay lập tức!

Tôi không có, cô nói bậy, cô đang vu khống tôi!

Anh ta không hề ngắn nhá!

Là người phụ nữ kia không biết nhìn hàng!!

Cô ta thấy có một đại gia đang theo đuổi cô ta, nên bịa chuyện để đá anh ta!

Anh ta định mở miệng phản bác lời Tô Đường Đường nói, nhưng lúc này cô lại nói tiếp: 【Ô hô, tên này còn có một sở thích kỳ lạ, thích bạn gái gọi anh ta là "ba" trong lúc làm chuyện ấy....】

Kiều Vũ Phàm: "!!!"

"Tô Đường Đường, cô im miệng lại cho tôi!!!" Mặt anh ta đen như đít nồi, tức giận đến mức như muốn bốc khói.

Tô Đường Đường: "???"

Ngơ ngác khó hiểu: 【Tôi có nói gì à, tôi có nói gì đâu, miệng của tôi vẫn luôn ngậm lại mà?】

Mắng xong, Kiều Vũ Phàm dường như mới nhận ra cô hoàn toàn không có mở miệng, cũng chẳng phát ra âm thanh nào.

Này con mẹ nó phản bác thế nào được nữa?

Chết tiệt, sao phải chịu thiệt thòi thế này?

Có lẽ nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt của anh ta khi đang nhìn mình, Tô Đường Đường càng khó hiểu hơn: 【Ánh mắt của anh ta là có ý gì vậy?】

【Rõ rành là bản thân anh ta ngắn, còn có sở thích kỳ lạ, sao còn đổ lỗi cho tôi?】

ㄟ( ▔, ▔ )ㄏ

【Xem ra không có ảnh trong sách là đúng rồi, nếu có thì tôi còn sợ nhìn thấy lại đau mắt.】

【Hừ! <(`^´)>】

Kiều Vũ Phàm: "?!"

Cô vừa nói cô muốn xem ảnh?

Cô vừa nói cô muốn xem ảnh?!

Tô Đường Đường, cô có biết xấu hổ không vậy!

Không đúng! Anh ta không ngắn! Không hề ngắn luôn!

Nó dài tận 16cm cơ mà!!!

Nhưng mà sao điều này không nói ra được?

Hơn nữa, ánh mắt của bốn người kia đang nhìn mình, rõ ràng là bọn họ đều nghe được tiếng lòng của Tô Đường Đường.

Anh ta buồn bực.

Anh ta chán nản.

Anh ta đi thẳng vào nhà tìm sofa ngồi xuống, ôm chặt chiếc gối không nói gì.

"Vũ Phàm, anh sao vậy?" Trên sofa còn có một nam một nữ đang ngồi.

Cô gái vừa gọt táo xong thì không cẩn thận bị đứt tay, chàng trai kia thì đang sát trùng dán băng keo cá nhân cho cô ấy.

Nhìn dáng vẻ lúc quay về của anh ta, không khỏi lên tiếng hỏi.

Nhưng Kiều Vũ Phàm vẫn ôm chặt chiếc gối kia không nói gì, vẻ mặt trên đời này không còn gì luyến tiếc nữa.

[Sao thế nhỉ, Kiều Vũ Phàm lúc nãy có vẻ đang rất tức giận?]

[Chắc chắn là phát hiện ra Tô Đường Đường muốn bám lấy anh ta để tăng độ nổi tiếng rồi, anh ta làm vậy cũng đúng, cách xa cô ta càng xa càng tốt, đến lúc đó đỡ bị cô ta vạ lây.]

[Nhưng đó cũng không phải là lý do anh ta không thèm trả lời câu hỏi của Âm Âm chúng tôi.]

[Đúng , Âm Âm tốt bụng hỏi một câu, vậy mà anh ta không thèm trả lời là sao? Ai không biết lại tưởng diễn vạ nam phụ được lên hot search mấy lần thì kiêu ngạo.]

Còn mấy người khác ngoài sân thì đang cố gắng nhịn cười, một lúc sau mới có một nam khách mời tiến đến xách hành lý giúp Tô Đường Đường, dẫn cô vào trong nhà.

"Anh Húc Lương, được rồi." Vừa đến cửa, đã nghe thấy Tiết Như Âm lên tiếng, cô ta xấu hổ đỏ bừng mặt, sau khi Liêu Húc Lương sát trùng dán băng keo xong thì rút tay về.

Liêu Húc Lương cười nhẹ, ánh mắt nhìn cô ta dịu dàng đến mức có thể nhỏ ra nước: "Tối nay lúc tắm rửa nhớ cẩn thận đừng để bị dính nước."

[A a a a a! Liêu Húc Lương quá biết cách chăm sóc người khác rồi đó, tôi phải đẩy thuyền này!]

[Âm Âm thật xinh đẹp, dáng vẻ thẹn thùng của cô ấy ngày cả một đứa con gái như tôi cũng muốn yêu.]

[Trai xinh gái đẹp, CP này quá tuyệt!!!]

Tiết Như Âm nghe xong thì thẹn thùng cúi đầu, nhẹ nhàng đáp: "Ừm."