Chương 14

Chuyện tình kế tiếp không cần phải nói, đầu tiên là Hạ Thụy Nhiên khϊếp sợ nhìn tống Hồng Nho, sau đó anh xấu hổ nhắm mắt lại,

khổ nỗi thính giác lại trở lên dị thường mẫn cảm, mỗi tiếng nước chảy, mỗi một hành động anh đều nghe thấy rõ ràng.

Cũng may anh nhắm hai mắt lại, nếu không Tống Hồng Nho cũng không biết mình có đủ cam đảm mà tắm trước mặt anh hay không. Tống Hồng Nho quỳ trên mặt đất, tay phải hướng về phía sau tìm kiếm, bởi vì khẩn trương, ngón tay của cậu run run, làm cách nào cũng không đi vào được. Trước đó cậu đã xem qua một số sách hướng dẫn, nhưng đến lúc thực hành, vẫn là không có đủ kinh ngiệm.

Tống Hồng Nho có hơi hối hận vì trước đó không thử qua một lần. Nhưng cậu đã hạ quyết tâm hôm nay sẽ cùng Hạ Thụy Nhiên nói rõ ràng, đồng thời sử dụng một số thủ đoạn ép anh quan hệ với cậu, cho nên từ ba ngày trước cậu đã ăn rất ít, thậm chí ngày hôm qua chỉ ăn một chút rau xanh, buổi sáng sớm đã chuẩn bị trước, nên hiện tại cũng không có khó khăn gì.

Tống Hồng Nho làm xong tất cả, cơ thể nhẹ nhàng run lên, không dám lập tức tiếp cận Hạ Thụy Nhiên, cậu sợ anh sẽ nghe được tiếng tim đập dồn dập của cậu. Tống Hồng Nho xoay người đi đến phòng tắm, rửa sạch hai tay, sau đó lấy ra dịch bôi trơn, đổ lung tung lên tay, ngón tay len lỏi qua lớp quần áo, chạm vào phía sau.

Bởi vì không có kinh nghiệm, cho nên Tống Hồng Nho không biết phải đem bôi trơn bôi lên thành ruột, nếu không thứ kia sẽ theo đùi chảy xuống, hoàn toàn không có tác dụng. Nhưng giờ phút này, Tống Hồng Nho không rảnh mà bận tâm chuyện đó, cậu hít thở thật sâu, cởi hết quần áo trên người, chỉ để lại một cái qυầи ɭóŧ, đi ra khỏi phòng tắm. Cậu đi đến trước mặt Hạ Thụy Nhiên, giống như vừa nãy ngồi trên đùi anh, hai chân đặt dưới khe hở của tay vịn ghế dựa.

Cậu quá lúng túng, chỉ nhớ cởϊ qυầи áo của mình mà quên giúp Hạ Thụy Nhiên cởϊ qυầи áo.

Hạ Thụy Nhiên cảm nhận được Tống Hồng Nho đem cằm đặt trên vai anh, bây giờ hẳn là tư thế mặt đối mặt với nhau, lo lắng chuyện tiếp theo sẽ xảy ra, tâm tình của Hạ Thụy Nhiên xấu đến cực điểm, cho nên không nghe thấy tiếng tim đập khẩn trương của cậu.

Tống Hồng Nho mở ra hai chân ngồi trên đùi Hạ Thụy Nhiên, sau đó đầu óc liền trống rỗng, không nhớ nổi bước tiếp theo phải làm cái gì. Vào thởi điểm này, nếu là hai bên tình nguyện, có lẽ Hạ Thụy Nhiên sẽ chủ động hôn môi để giảm bớt sự bất an trong lòng cậu. Trong một nháy mắt, Tống Hồng Nho thấy có chút hối hận, nhưng nghĩ đến Cao Dao, ánh mắt cậu trở lên lạnh lùng, kiên định cúi đầu, hôn lên cổ Hạ Thụy Nhiên.

Hạ Thụy Nhiên cảm thấy một bên cổ ngưa ngứa, sau đó Tống Hồng Nho giống như một con chó nhỏ hôn từ cằm anh lên môi dưới. Hạ Thụy Nhiên ngửa đầu trốn, không muốn cho cậu tiếp tục hôn, Tống Hồng Nho liền liếʍ lấy hầu kết đang di động lên xuống, cậu bị hương vị trên người Hạ Thụy Nhiêm mê hoặc, phía dưới thế nhưng có phản ứng.

Tống Hồng Nho một bên hôn, một bên giúp Hạ Thụy nhiên cởϊ qυầи. Hiện tại cậu ngồi trên đùi anh, hai chân đưa vào khe hở của tay vịn, không tiện để hoạt động, làm cách nào cũng không thể cởϊ qυầи của Hạ Thụy Nhiên ra. Nhưng Tống Hồng Nho một giây cũng không muốn rời khỏi người Hạ Thụy Nhiên, khiến cho đổ cả người mình hôi, một phần là do tay cậu chạm bộ phận dưới cực nóng của Hạ Thụy Nhiên, phần còn lại là do cậu quá khẩn trương gấp gáp mà thành.

“Anh, anh chờ một chút…” Tống Hồng Nho cúi đầu bận rộn, thở dốc dồn dập.

Hạ Thụy Nhiên bị cậu chạm vào rất xấu hổ, ánh mắt nhìn chăm chăm vào tay cậu, cũng bởi vì quá xấu hổ, quá tức giận không thốt một lời.

Cuối cùng, Tống Hồng Nho chỉ cởi được một chút, lộ ra bộ phận dưới của anh, sau đó ở phía trên từ từ ngồi xuống. Nhưng Tống Hồng Nho đã quên, qυầи ɭóŧ trên người còn chưa cởi ra, nên không thể ngồi xuống được.

Tống Hồng Nho gấp đến phát khóc, tư thế hiện tại của cậu không tiện để cởϊ qυầи lót, nhưng cậu vẫn không muốn rời khỏi người của Hạ Thụy Nhiên, nên đành phải đem qυầи ɭóŧ hơi tuột ra, lộ ra thứ hơi ướŧ áŧ phía sau, khiến cho hai người thân mật dán cùng một chỗ.Hai người bọn họ một người quần áo đầy đủ, một người chỉ có một chiếc quần che bộ phận trọng yếu, nhưng nhìn qua không thấy có chỗ nào không hài hòa.

Đây là lần đầu tiên của Tống Hống Nho, nhưng lại không làm tốt việc bôi trơn, nên rất khó đi vào, huống chi Hạ Thụy Nhiên không có ý phối hợp, thở gấp mà trốn về phía sau, ghế dựa thiếu chút nữa đã bị anh làm ngã.

Dưới tình thế cấp bách, Tống Hồng Nho cắn răng, chậm rãi ngồi xuống.

“A…………………..Đau……………………”

Trong nháy mắt bị đi vào, cậu cảm thấy phía sau như nứt ra, giống như bị bổ là đôi vậy.

Một tay Tống Hồng Nho vịn vào bả vai Hạ Thụy Nhiên, một tay đỡ lấy phân thân cực nóng của anh, trong cổ họng không nhịn được mà phát ra âm thanh rêи ɾỉ:

“Ưm……………..Ưm…………..A………………”

Hạ Thụy Nhiên giữ mình trong sạch, không muốn phát sinh quan hệ với Tống Hồng Nho, thấy cậu không có ý đinh gϊếŧ người diệt khẩu, anh mạnh mẽ phản kháng lại, mấy lần cậu muốn anh tiến vào sâu hơn, đều bị anh né tránh.

Khóe mắt Tống Hồng Nho đỏ bừng, gân xanh trên cổ lúc ẩn lúc hiện, cậu đổ bôi trơn ra lòng bàn tay, bôi vào phía sau của mình, phân nửa còn lại xoa lên phân thân của Hạ Thụy Nhiên, cậu thở hổn hến, khàn khàn nói:

”….Anh, của anh quá lớn, em không thể cầm được…..”

Hai tai Hạ Thụy Nhiên đỏ lên, mắng: “Cậu đừng nói lung tung.”

Vì Tống Hồng Nho muốn làm cho Hạ Thụy Nhiên phản ứng, nên hết sức cẩn thận, chọn

những lời nói có thể làm cho đàn ông cảm thấy hưng phấn. Thật ra lúc Tồng Hồng Nho sờ vào cơ thể của anh, sau đó tự mình cởϊ qυầи lót, Hạ Thụy Nhiên liền phát hiện phía dưới của anh thế nhưng cương lên, dù trong lòng anh có không tình nguyện cũng không thể ngăn được nhiệt độ dưới bụng đang không ngừng tăng lên. Hạ Thụy Nhiên hưng phấn trong chốc lát sau đó buộc bản thân phải bình tĩnh lại, nhưng phía dưới bị kẹp chặt, tiến không được mà lùi cũng không xong, thật khó xử.

Tống Hồng Nho vô cùng đau đớn, ngửa đầu không ngừng thở dốc, trên lưng đều là mồ hôi lạnh, theo rãnh cột sống chảy tới nơi hai người thân mật, cảm giác có chút ngứa. Cậu sợ thời gian quá dài, Hạ Thụy Nhiên sẽ không đủ kiên nhẫn, vì thế cuối cùng cắn chặt răng, ngồi xuống từng chút, từng chút một.

“Cậu…..” Hai tay Hạ Thụy Nhiên không ngửng giãy dụa, trên cổ tay cũng xuất hiện tơ máu, lúc này anh dủng sức đẩy, muốn cho ghế dựa đổ về phía phía sau hoặc phía trước, nhưng kết quả lại ngược lại làm cho động tác của Tống Hồng nho càng thêm thuận lợi.

“A……….!” Tống Hồng Nho khẽ rêи ɾỉ một tiếng, theo bản năng muốn tránh đi, cậu dừng lại một chút, lại kiên trì tiếp tục ngồi xuống.

Bên ngoài trừ bỏ đau, Tống Hồng Nho còn cảm thấy ngứa. Địa phương chưa từng bị người khác chạm qua rất mẫn cảm, dùng sức đè ép dị vật, lực bài xích rất mạnh. Tống Hồng Nho mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thở gấp thả lỏng thân thể, hai chân run run vòng qua sau lưng ghế dựa, chỉ cảm thấy vừa đau vừa ngứa, không phân biệt được thống khổ hay thoải mái cái nào nhiều hơn.

Theo lực đé ép, Tống Hồng Nho thuận thế trượt xuống dưới, cảm thấy bên trong bị chạm vào nơi sâu nhất, nhưng khi kiểm tra lại thì phát hiện phân thân còn chưa hoàn toàn đi vào hết. Qua một phút đồng hồ, Tống Hồng Nho thật sự không chịu đựng được nữa, hai tay gắt gao vòng qua cổ Hạ Thụy Nhiên, giọng nói mang theo ba phần nức nở nói:

“Không được, anh, không vào được……….Oaaaa.”