- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Toả Phương Ký
- Chương 8: Duyên phân thiên định tình sinh bất tri
Toả Phương Ký
Chương 8: Duyên phân thiên định tình sinh bất tri
Cộc cộc cộc. " A Dao? Ngươi dậy chưa?" Là tiếng của Kim Tử Hiên
Kim Quang Dao từ lúc hắn gõ cửa đã tỉnh, chỉ là tình huống lúc này......
"A Dao? Ta có việc nói với ngươi, ta đi vào!"
"Ca! Đệ dậy rồi, ra ngay đây!" Kim Quang Dao cuống quýt ngăn cản, đứng dậy mặc quần áo
"Được, ta ở ngoài cửa chờ ngươi."
Đại khái mặc tốt xiêm y, nhìn người đang ngủ say trên giường một cái, Kim Quang Dao nhắm mắt thở dài, đẩy cửa đi ra ngoài, nhanh chóng đóng cửa
"A Dao!" Kim Tử Hiên ở bàn đá ngoài Phương Phỉ Điện chờ hắn
"Huynh trưởng, làm sao vậy?" Kim Tử Hiên lúc này không phải ở Liên Hoa Ổ làm bạn với Giang Yếm Ly sao?
"Ngươi......" Kim Tử Hiên khẽ nhíu mày, duỗi tay vỗ vỗ vai hắn, thở dài: "Ta hôm qua ở Liên Hoa Ổ thu được tin tức, nói phụ thân đột nhiên lật lọng không cùng Tần gia kết thân, còn răn dạy ngươi một phen, ta còn nghe nói...... Ngươi bị thương......"
Kim Quang Dao lúc này mới phản ứng lại, Kim Tử Hiên đây là vội vã từ Liên Hoa Ổ trở về gấp an ủi mình?
"Huynh trưởng, thương của đệ không sao." Kim Quang Dao đối với vị huynh trưởng này, tuy nói không thân, nhưng cũng chưa từng có ác cảm, biết hắn hảo ý thật sự cảm kích
"Phụ thân bên kia ta sẽ tìm cơ hội nói một câu cho ngươi."
"Bây giờ phụ thân không đồng ý, nói vậy...... hẳn là có chuyện gì đệ không biết, gác lại một thời gian trước đi, rồi sẽ có cơ hội." Hôm qua Kim Quang Thiện mở miệng làm nhục nương hắn, hắn giận cực mà lui, chưa tranh thủ gì, giờ bình tĩnh nghĩ lại việc này còn chưa tuyệt
"A Dao, ngươi có thể nghĩ được như vậy là ổn rồi, ngươi yên tâm, ta cũng sẽ khuyên phụ thân." Kim Tử Hiên vui mừng cười cười
"Đa tạ huynh trưởng." Kim Quang Dao hướng hắn hành lễ, bị hắn ngăn lại
"Ngươi và ta là thân huynh đệ, khách sáo làm cái gì, lần này ta bởi vì thân thể của A Ly không tốt, không thể đi vấn danh cho ngươi, ta đây làm huynh trưởng hổ thẹn với ngươi mới đúng."
"Tẩu tử hiện tại tình huống đặc thù, huynh trưởng không cần lo lắng cho đệ. Cẩn thận làm bạn chiếu cố nàng mới nên."
"Ân, sau khi A Ly biết việc này, cũng rất sốt ruột, bảo ta suốt đêm chạy về Kim Lân Đài." Nhắc tới Giang Yếm Ly, Kim Tử Hiên biểu tình ôn nhu phảng phất có thể nhỏ ra mật
Kim Quang Dao bất đắc dĩ cười, người này rốt cuộc là tới an ủi mình hay là tới khoe thê tử với mình chứ?
"Huynh trưởng, huynh mau trở về đi, tẩu tử bên kia không thể không có ai."
"Ân, ta chốc lát qua chỗ phụ thân trước tìm hiểu nguyên do sự tình một phen cho ngươi."
"Đa tạ huynh trưởng."
Kim Tử Hiên lại vỗ vỗ vai hắn, xoay người định đi, lại đột nhiên nhớ tới cái gì "A Dao, trên cổ ngươi có vết ứ, nhớ bôi thuốc."
Kim Quang Dao trố mắt tại chỗ, duỗi tay xoa cổ mình, đỡ trán thở dài, bỗng nhiên nghe thấy tiếng vang rất nhỏ từ trong Phương Phỉ Điện truyền đến, cả người giống giống như mèo bị đạp phải đuôi, Hận Sinh ra vỏ, ngự kiếm mà chạy
Lam Hi Thần buồn cười nhìn mạt kiếm quang phía chân trời kia, xoay người trở về trong điện dọn dẹp giải quyết tốt hậu quả, A Dao, đệ cho rằng đệ còn có thể thoát được sao?
Từ Phương Phỉ Điện đi ra, bước chậm trên Kim Lân Đài, lại nghe phía sau có người gọi y, vừa quay đầu lại thấy là Kim Quang Thiện cùng Kim Tử Hiên
Kim Tử Hiên lúc này sắc mặt khó coi, chào hỏi y xong liền rời đi, độc lưu lại Kim Quang Thiện cùng Lam Hi Thần
"Trạch Vu Quân, hôm nay thời tiết rất đẹp, không bằng ngài và ta cùng đi xem mấy khóm mẫu đơn gần đây ta mới sai người tìm về trồng?"
Lam Hi Thần biết Kim Quang Thiện muốn nói gì đó với mình, gật đầu đáp ứng, hai người đi tới vườn hoa
"Kim tông chủ, ngài có gì muốn nói cứ nói đi, nơi này trống trải, hẳn là không người nghe thấy."
"Kim mỗ đa tạ ân Trạch Vu Quân kịp thời bẩm báo." Kim Quang Thiện làm bộ phải hành lễ cho Lam Hi Thần, Lam Hi Thần tất nhiên là ngăn cản
"Kim tông chủ không cần đa lễ, việc này rất trọng đại, Lam mỗ đã biết được tất nhiên phải báo cho Kim tông chủ, để tránh đúc thành đại sai."
"Ai, ta cũng không nghĩ tới nhân duyên sương sớm, lại có một nữ, suýt nữa làm Kim thị hổ thẹn. May mắn Trạch Vu Quân báo cho trước, Kim thị mới có thể tránh tai họa này!" Kim Quang Thiện xua xua tay, làm như vô cùng may mắn
Lam Hi Thần tuy sớm biết người này vô sỉ, nhưng lúc này nghe ý tứ trong lời nói của lão, nửa điểm cũng không lo lắng việc này nếu như chưa phát hiện, A Dao sẽ rơi vào tình cảnh gì, chỉ là may mắn Kim thị chưa hổ thẹn, trong lòng cảm thấy khổ sở thay cho A Dao
Thấy y trầm mặc, Kim Quang Thiện lại nói: "Ta biết ngài cùng A Dao giao hảo, việc này mong rằng Trạch Vu Quân thay ta bảo thủ bí mật, để ngừa truyền ra đối với Kim gia, đối với A Dao cùng Tần Tố đều không tốt."
"Lam mỗ sẽ tự giữ kín như bưng, nếu Kim tông chủ không có chuyện gì khác, vậy ta đi trước." Lam Hi Thần thật sự không muốn cùng Kim Quang Thiện này nói thêm bất cứ cái gì nữa
"A, Kim mỗ chuẩn bị tiệc rượu, Trạch Vu Quân......"
"Kim tông chủ khách khí, Lam mỗ cáo lui." Lam Hi Thần chắp tay với lão, xoay người rời đi
Thấy y đi rồi, Kim Quang Thiện lắc lắc ống tay áo Kim tinh tuyết lãng to rộng, thảnh thơi ngắm nhìn mấy khóm mẫu đơn chủng loại mới của lão
Kim Quang Dao một mình tới Nhạc Lăng, tìm một khách điếm, rửa mặt một phen, thay bộ đồ mới cùng mũ, đem ' vết ứ ' trên cổ che kỹ, xử lý vết thương nặng trên trán một phen. Chưa thông báo, trộm lẻn vào sân của Tần Tố, thấy không có người, liền ở trong viện chờ nàng
Đợi hồi lâu, Tần Tố mới không biết từ nơi nào trở về, hai mắt sưng đỏ, Liên Y bên người đỡ nàng, cũng là vẻ mặt bi thương
"A Tố." Kim Quang Dao gọi nàng
Tần Tố nhìn thấy Kim Quang Dao, nước mắt không tự chủ được mãnh liệt trào ra
Kim Quang Dao bước nhanh tới bên người nàng, duỗi tay muốn đem nàng ôm vào trong lòng, lại không ngờ Liên Y thế nhưng ngăn hắn lại
Kim Quang Dao nghi hoặc nhìn về phía Liên Y, Liên Y quay đầu đi không đối mặt với hắn, Tần Tố cũng một mặt mà rơi lệ không nói lời nào
Kim Quang Dao nghĩ thầm: Hẳn là hôm qua hắn đột nhiên rời đi, cái gì giải thích cũng không có, trả lại thϊếp sinh thần với thế gia mà nói giống như vũ nhục, trong lòng Tần Tố nhất định là ủy khuất, Liên Y hẳn là bất bình thay tiểu thư nhà nàng
"A Tố, là ta không đúng, ta không nên không nói trước với nàng liền về Kim Lân Đài." Kim Quang Dao duỗi tay cầm đôi tay Tần Tố, trong mắt phiếm quang: "Nàng tin ta, ta nhất định không phụ nàng!"
"Dao ca ca......" Tần Tố đánh gãy lời hắn, ngăn không được rơi lệ, tuyệt vọng lắc lắc đầu, "Không có khả năng......"
Kim Quang Dao nhìn nàng, nói giọng khàn khàn: "Cái gì?"
Liên Y lúc này cũng khóc ra rồi, duỗi tay ôm tiểu thư nhà mình, Tần Tố gian nan mở miệng: "Kim Quang Dao, duyên phận giữa ta và ngươi, hết."
"A Tố!" Kim Quang Dao hoảng loạn, muốn nói cái gì nữa, Tần Tố mạnh mẽ rút tay khỏi tay hắn, Kim Quang Dao chỉ bắt được một mảnh góc áo "A Tố, nàng tin ta, ta có thể thuyết phục phụ thân ta, ta......"
"Không cần cầu hắn nữa, ngươi......" Tần Tố nhìn vết thương trên trán Kim Quang Dao cố tình che lấp, khóc nói không nên lời
"A Tố, huynh trưởng ta đã đi tìm hiểu nguyên do, cho dù là nguyên nhân gì, ta đều có thể nghĩ ra cách......" Kim Quang Dao run rẩy bắt lấy góc áo của Tần Tố, cố gắng giãy giụa
"Ngươi, bảo trọng." Tần Tố không đành lòng nhìn hắn nữa, bỏ lại một câu, chạy nhanh về phòng mình
Kim Quang Dao giật mình tại chỗ, Liên Y hành lễ với hắn, nói: "Kim công tử, ngươi chớ nên trách tiểu thư. Về sau, cũng đường đến nữa."
"A Tố, ta không biết nàng làm sao vậy, nhưng nàng tin ta, ta đã hứa hẹn, nhất định không phụ nàng. Nàng chờ ta!" Kim Quang Dao đứng ở trước cửa của Tần Tố lớn tiếng nói
Có lẽ là động tĩnh quá lớn kinh động Tần tông chủ, Tần tông chủ cùng Nhϊếp Minh Quyết cùng đến đây
"A Dao!"
"Đại ca."
"Xích Phong Tôn, cảm phiền ngài mang hắn ra khỏi Tần thị ta." Tần tông chủ sắc mặt xanh mét, một cái liếc mắt cũng không nhìn hắn, nói với Nhϊếp Minh Quyết
Nhϊếp Minh Quyết gật đầu với ông, đi qua đỡ lấy Kim Quang Dao rời đi
"Đại ca, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Trong một đêm mọi chuyện sao lại thành thế này? Tần tông chủ, ta đối với A Tố là thật tình thật lòng, mặc kệ phụ thân ta như......"
"Đừng có nhắc tới tên súc sinh kia trước mặt ta!" Tần tông chủ cả giận nói, nhìn chằm chằm Kim Quang Dao, "Ngươi tới tìm A Tố, không bằng đi hỏi tên súc sinh kia một chút xem, năm đó tạo cái nghiệt gì!"
"Cái gì?" Kim Quang Dao bừng tỉnh đại ngộ, như nghĩ thông suốt cái gì
"Tần tông chủ, ta dẫn đệ ấy đi. Bớt giận." Nhϊếp Minh Quyết lôi kéo Kim Quang Dao, bước nhanh rời đi
Ra khỏi Tần gia, Kim Quang Dao gian nan mở miệng hỏi: "Đại ca, phụ thân đệ... ông ta cùng Tần phu nhân?"
Nhϊếp Minh Quyết thở dài, gật gật đầu "Hắn từng cưỡng bách Tần phu nhân."
Kim Quang Dao thân hình lảo đảo, Nhϊếp Minh Quyết muốn đỡ hắn, hắn xua tay cự tuyệt, như không cam lòng hỏi lại: "Vậy A Tố...... A Tố là......"
"Ừ." Nhϊếp Minh Quyết bất đắc dĩ xác nhận, "Nàng và đệ là huynh muội cùng cha khác mẹ."
Kim Quang Dao giống như cực hận, thân hình nhoáng lên, có máu tươi từ trong miệng mũi hắn tí tách chảy xuống, rơi trên mặt đất
"A Dao!" Nhϊếp Minh Quyết nhanh chóng đem người đỡ lấy, Kim Quang Dao dựa vào hắn chống đỡ miễn cưỡng đứng, trước mắt một trận trắng một trận đen, rốt cuộc toàn đen
Ba ngày sau, Nhạc Lăng Tần thị tuyên bố thoát ly Lan Lăng Kim thị, Lan Lăng Kim thị không đáp lại, hết thảy như thường, tuy có người tò mò nguyên do trong đó, lại phát hiện một tia tin tức cũng đào không ra, cuối cùng đành phải từ bỏ
Kim Quang Dao ngày ấy té xỉu, suốt một ngày mới tỉnh, tỉnh lại nhận ra mình đang ở Thanh Hà, Nhϊếp Hoài Tang thủ bên người hắn, vừa thấy hắn tỉnh liền vội vội vàng vàng bưng nước hầu hạ hắn uống xong
"Tam ca, huynh cảm thấy đỡ hơn chút nào không?"
Kim Quang Dao thấy hắn thần sắc mỏi mệt, biết hắn hẳn là vẫn luôn thủ mình, cười cười với hắn nói: "Hoài Tang, ta không có việc gì, vất vả đệ."
"Tam ca, ngày đó đại ca mang huynh về, huynh miệng mũi đổ máu làm đệ sợ muốn chết!"
Nhớ tới những việc đó, Kim Quang Dao ủ rũ cụp đuôi, không nói chuyện nữa
Nhϊếp Hoài Tang thấy hắn như vậy trong lòng cũng khó chịu, an ủi nói: "Tam ca, việc này không trách huynh, họa phúc sớm tối, nhân duyên trời định, mất Tần cô nương, chắc chắn đền cho tam ca một người tốt hơn!"
"Đại ca đâu?" Như không muốn nhắc lại, Kim Quang Dao tách đề tài ra
"Đại ca giờ chắc là ở Thí Đao Tràng, hẳn là cùng nhị ca ở bên nhau đi."
"Nhị ca tới?!" Kim Quang Dao đứng lên, tựa hồ có chút khẩn trương
"Ừm, sau khi đại ca mang huynh trở về liền truyền tin cho nhị ca, nhị ca buổi tối hôm qua đã tới rồi, huynh ấy thủ huynh suốt một đêm, buổi sáng mới rời đi đàn Thanh Tâm Âm cho đại ca."
Kim Quang Dao cứng họng, lúc trước hắn lo lắng việc mình cùng Tần Tố, vội vàng rời đi, cố tình xem nhẹ chút chuyện. Hiện giờ tử cục đã thành, nên ngẫm lại làm sao giải thích với Lam Hi Thần chuyện đêm đó, nghĩ đến đây hắn không khỏi đỡ trán ai thán
"Tam ca, huynh làm sao vậy?"
Kim Quang Dao không lên tiếng, tâm loạn như ma
"A Dao! Đệ tỉnh?" Là Lam Hi Thần
Kim Quang Dao cả kinh, ngẩng đầu nhìn y "Nhị ca......"
"Nhị ca, huynh tới vừa lúc, tam ca vừa mới tỉnh lại, ai? Đại ca đệ đâu?"
"Ta vừa mới đàn Thanh Tâm Âm cho đại ca xong, đại ca hẳn là mệt mỏi, giờ này đang nghỉ ngơi."
"A, đại ca gần đây tâm thần không yên, giấc ngủ không tốt, đệ đi xem, nhị ca trò chuyện với tam ca trước đi." Nhϊếp Hoài Tang tự biết sẽ không an ủi người, nhưng cũng biết Lam Hi Thần hiểu rõ buồn vui thương giận của Kim Quang Dao nhất
"Được." Lam Hi Thần gật gật đầu
Đợi người rời đi, Lam Hi Thần đóng cửa cho kỹ, đi đến trước giường Kim Quang Dao, duỗi tay thăm mạch Kim Quang Dao, Kim Quang Dao thân mình cứng đờ, biết được y là muốn bắt mạch dần dần thả lỏng
"A Dao, đệ là khó thở công tâm khiến cho hộc máu ngất xỉu, ta biết trong lòng đệ buồn khổ, có cái gì đệ cứ nói hết với ta, ta tuy không thể thay trời đổi đất, nhưng là cùng đệ tâm sự, có thể thanh thản một vài cũng tốt." Lam Hi Thần ôn nhu nhìn hắn, ngữ khí nhẹ nhàng
"Nhị ca," Kim Quang Dao nhìn về phía y, thở dài nói: "Đệ không có việc gì, hẳn là...... Đệ cùng A Tố có duyên không có phận thôi."
"Lại nói tiếp, A Dao, hôm qua ta ngủ dậy đã không thấy bóng dáng đệ đâu, đệ cho dù gấp, cũng nên nói với ta một tiếng, ta cũng có thể bồi đệ cùng đi mà."
"Nhị ca......" Kim Quang Dao giãy giụa hồi lâu rốt cuộc mở miệng: "Đệ buổi tối hôm đó......"
"Nga, buổi tối hôm đó, ta uống rượu xong...... liền không có ý thức, sau đó làm sao vậy?"
Kim Quang Dao khϊếp sợ nhìn y: "Huynh không nhớ rõ?"
"Ách, A Dao, đệ có biết, Vân Thâm Bất Tri Xứ vì sao cấm rượu không?" Lam Hi Thần hình như có chút bất đắc dĩ, "Người Lam gia một khi uống rượu, sẽ lập tức đi vào giấc ngủ, sau đó...... A Dao, có phải đêm đó ta đã làm cái gì rồi không?"
Kim Quang Dao ngơ ngẩn, sau một lúc lâu như trút được gánh nặng: "Không có! Ngược lại là đệ...... Đêm đó đệ uống nhiều quá, có điều mạo phạm nhị ca, trong lòng nhớ tới hết sức áy náy."
"Nga? Phải không?" Lam Hi Thần đầy mặt tò mò hỏi, "A Dao mạo phạm ta như thế nào?"
Kim Quang Dao nhìn người trước mắt, mặt bỗng dưng đỏ lên, lại xả ra một cái mỉm cười nói: "Đệ... không cẩn thận làm bẩn quần áo của nhị ca."
Lam Hi Thần hiểu rõ nói: "Thì ra là như thế, trách không được hôm qua ta dậy thấy áo trong cũng không mặc..."
"Nhị ca......" Kim Quang Dao mặt lộ vẻ khó xử, nghiêm túc nói: "Huynh về sau, tuyệt đối không thể uống rượu với người khác."
"Được, ta dù có uống, cũng chỉ uống với đệ."
Nhìn bộ dáng Kim Quang Dao như bất đắc dĩ lại như thở phào nhẹ nhõm, Lam Hi Thần gợi lên một nụ cười rực rỡ, tâm tình tốt tuyệt đối
Đêm đó
Đem Lam Hi Thần say dựa vào trên người mình đổi lại tư thế nằm thoải mái, lại giúp y cởϊ áσ tháo thắt lưng, một mình Kim Quang Dao tiếp tục đem mấy vò Thiên tử tiếu dư lại rót hết vào trong miệng. Nhìn Lam Hi Thần ngủ say, đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, gia quy Lam gia mệnh lệnh rõ ràng cấm rượu, nhưng hắn từng nhìn thấy chưởng phạt Lam gia Lam Vong Cơ mua rượu cho Ngụy Vô Tiện; bây giờ còn hơn thế, Lam Hi Thần thân là gia chủ không chỉ mua rượu cho mình, còn uống say. Lam Hi Thần đối đãi với mình thật sự là quá tốt, nếu là một tiên tử thì......
Kim Quang Dao lắc lắc đầu, thở dài mấy hơi, thật đúng là say
Mới vừa rồi Kim Quang Thiện làm nhục nương hắn, hắn tức giận khó chịu, nhưng giờ ngẫm lại, hà tất chứ, cái lão thất phu kia khi nào thì không phải bộ dáng vô sỉ ngu xuẩn như vậy, vẫn là nghĩ biện pháp, tìm được nguồn gốc, Tần Tố là nữ nhân duy nhất chưa bao giờ để ý đến xuất thân của hắn, thật sự kính hắn yêu hắn, hắn tất nhiên không thể phụ, tất nhiên muốn cưới nàng
"A Dao."
Suy nghĩ bị một tiếng này đánh gãy, Kim Quang Dao nhìn về phía Lam Hi Thần nằm bên người, y tựa hồ tỉnh, ngồi dậy
"Nhị ca? Tỉnh nhanh như vậy?" Kim Quang Dao rót chén nước trà trên bàn cho y, "Uống chút nước, có thấy khó chịu không?"
Lam Hi Thần mượn tay hắn uống miếng nước, đột nhiên cắn tay hắn một phát
Kim Quang Dao: "......"
Lam Hi Thần dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn tay hắn, cũng không đau, lại thấy tê dại
Kim Quang Dao cảm thấy buồn cười: "Nhị ca, huynh đây là còn chưa tỉnh đi? Chẳng lẽ coi tay của đệ là...... đồ ăn?"
Dứt lời muốn rút tay, Lam Hi Thần ôm chặt lấy hắn không chịu buông tay, Kim Quang Dao đẩy đẩy y, y tựa hồ cảm thấy ủy khuất, giương mắt nhìn hắn, trong mắt toàn là lên án
Kim Quang Dao có chút xấu hổ, biết là y say, lại không nghĩ người này say thế nhưng sẽ giống như đứa trẻ con, bất đắc dĩ nói: "Đệ bỏ ly lên bàn, nhị ca, huynh buông đệ ra trước được không?"
"Không." Lam Hi Thần nghe thấy lời hắn nói, ngữ khí cường ngạnh, đem hắn ôm chặt hơn nữa
Kim Quang Dao đã uống tám chín vò Thiên tử tiếu, bị y ôm siết lấy ngực cảm giác có chút buồn, ngẫm lại người này ăn nhất một bộ này, liền hạ giọng nói: "Nhị ca, huynh làm đau đệ, đệ sắp thở không nổi rồi."
Lam Hi Thần sau khi nghe xong, nhanh chóng buông tay ra, Kim Quang Dao rốt cuộc có cơ hội, nhanh chóng đem cái ly thả lên trên bàn, quay người nhìn về phía Lam Hi Thần, lại ngây dại
Lam Hi Thần ngồi ở trên giường, chỉ mặc trung y trắng tuyết, tóc đen rối tung, hình dáng khuôn mặt dưới ánh nến càng thêm ôn nhu, ánh mắt y gắt gao nhìn chằm chằm phía mình, vô cớ thâm tình, vô cớ mị hoặc
Kim Quang Dao hầu kết lăn lộn, tựa hồ có chút thở không nổi, không tự chủ được tới gần y, dưới chân không xong, ngã ngồi vào lòng Lam Hi Thần, hai người gần như mặt dán mặt, hơi thở ấm áp của Lam Hi Thần phả trên mặt hắn nóng rát, hắn vội muốn thối lui, lại bị Lam Hi Thần đè lại, "Nhị ca?"
"A Dao, ta sẽ che chở đệ, vĩnh viễn đứng ở bên đệ."
Lam Hi Thần nhìn hắn, trong ánh mắt tựa hồ mang theo ưu thương dày đặc cùng thâm tình không hòa tan được, mềm nhẹ đến cực điểm dùng mặt chạm chạm vào mặt hắn, trong lòng Kim Quang Dao mềm thành một mảnh, cánh tay vòng lấy eo Lam Hi Thần, hưởng thụ ôn nhu giờ khắc này
Có lẽ là không cẩn thận, môi Lam Hi Thần đυ.ng phải hắn, hắn cứng đờ liền muốn đứng dậy
Lam Hi Thần lại giống như đứa trẻ tò mò, lại lấy môi chạm chạm hắn, Kim Quang Dao lúc này mới cảm thấy chính mình thật sự say quá lợi hại, nói: "Nhị ca, này không thể tùy tiện......"
Hắn nỗ lực muốn ngồi dậy, lại không kịp phòng ngừa bị Lam Hi Thần đột nhiên hôn xuống
Nụ hôn này bất đồng với khẽ chạm vừa rồi, cực gấp, như muốn đem hắn trực tiếp nuốt vào trong bụng, hắn mới đầu phát ngốc, có cơ hội tỉnh táo lại, lúc duỗi tay muốn đẩy người ra, lại trở tay ôm lấy lưng Lam Hi Thần
Quần áo trên người hắn cũng không khó cởi, Lam Hi Thần lại như cảm thấy phiền phức, dựa vào lực cánh tay kinh người của Lam gia, trực tiếp xé rách toàn bộ, trên người chợt lạnh, lý trí của Kim Quang Dao tựa hồ thu hồi được một chút, lại vì bị bắt lấy bộ vị mấu chốt mà không còn tồn tại nữa
"Nhị ca, sao huynh gấp quá vậy?"
Lam Hi Thần không đáp lời hắn, vùi đầu ở trước ngực hắn hôn môi cắn xé, trên tay một khắc không ngừng giúp hắn thư thái
Kim Quang Dao đang sảng khoái, cũng giơ tay thăm dò dưới thân người này, một khắc cầm lấy cười nói: "Nhị ca, huynh đây cũng quá đồ sộ đi?"
Lam Hi Thần cả người chấn động, ngẩng đầu lại đem hắn gắt gao hôn lấy
Hai người không biết lăn lộn bao lâu, đợi quay về bình tĩnh, Kim Quang Dao giữa lúc lâng lâng tựa hồ suy nghĩ chút gì đó, lại quá mức ngắn ngủi không thể bắt được liền rơi vào ngủ say
Ngọn nến đã tắt, Lam Hi Thần nghiêm túc nhìn người ngủ say nằm trong lòng mình, thần sắc thanh minh, không hề nửa điểm mê ly, ở giữa môi người in lại một nụ hôn, trên người tuy cảm thấy dính nhớp, lại không chút nào có ý định rửa sạch, đem người ôm sát
A Dao, đệ trốn không thoát đâu
Đợi Kim Quang Dao ở Thanh Hà tu dưỡng khá tốt, Lam Hi Thần bồi Kim Quang Dao trở lại Kim Lân Đài ở mấy ngày. Lam Vong Cơ truyền tin báo Ngụy Vô Tiện muốn về Liên Hoa Ổ làm bạn với Giang Yếm Ly, nên y lúc này không thể không về Vân Thâm Bất Tri Xứ. Y vừa trở về, Lam Khải Nhân không biết vì sao đột nhiên nhắc tới việc tìm kiếm đạo lữ cho y, ngày ngày tới Hàn Thất cùng y thuyết giáo, lại thêm Lam thị mở khóa nghe học, tông vụ bận rộn, nhoáng lên thế nhưng đã một tháng không thể đi Kim Lân Đài tìm Kim Quang Dao
Khó khăn nhờ việc đàn Thanh Tâm Âm cho Nhϊếp Minh Quyết mới ở Thanh Hà gặp được Kim Quang Dao cũng tới, Kim Quang Dao thấy y, gọi một tiếng nhị ca bước nhanh đến, một thiếu niên đi theo phía sau, môi hồng răng trắng mi thanh mục tú
Lam Hi Thần trong lòng nhảy dựng, thiếu niên này là......
Mạc Huyền Vũ
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Toả Phương Ký
- Chương 8: Duyên phân thiên định tình sinh bất tri