Tố Trung Tình Chi Hồ Li Tiểu Bảo Bối

9.33/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Edit: mai lạc Thể loại: cổ đại tiên yêu, mĩ cường công, đáng yêu hồ ly thụ, công sủng thụ, ngọt văn, sinh tử văn, HE. Một tiểu hồ ly chỉ mới có 400 tuổi tên là Đóa Đóa. Nó biến thân thành một thiếu n …
Xem Thêm

Chương 28: Phiên ngoại 1 : Say rượu
Gần đây thiên đình có chút tịch mịch, trừ bỏ việc thường ra ngoài hàng yêu trừ ma, thì thần tiên đều không có việc gì làm, tứ linh trở về thiên đình, đây là sự kiện lớn nhất, vì thế thượng tiên nhân cơ hội này làm tiệc rượu, mở tiệc mừng tứ linh ngàn năm mới tụ họp một lần.

Chu Tước cũng không thể thoái thác, hôn lên đôi môi đỏ mọng của tiểu hồ ly, vỗ một cái sau mông của nó, rồi tiêu sai phất tay áo rời đi, nhẹ nhàng không gợn một đám mây.

Đóa Đóa nhàm chán tựa lưng vào dốc núi, cảm thấy hôm nay thật ấm áp, vì thế biến trở về nguyên thân, bốn tiểu móng vuốt hướng lên trời ngửa bụng lười biếng phơi nắng, cực kì hưởng thụ, một con bướm lớn có đôi cánh sặc sỡ bay đến, đậu trên chóp mũi của tiểu hồ ly, Đóa Đóa thấy mũi hơi khó nhịn, mở to mắt, hai con mắt đen thùi nhìn chằm chằm chóp mũi của mình, đấu nhãn lực với nhau, con bướm cực lớn nhìn thấy tiểu hồ ly diễu võ dương oai liền run run đôi cánh xinh đẹp.

Tiểu hồ ly tuyết trắng lăn lông lốc đuổi theo con bướm đang cố sức bay, trên đầu là một đống hoa cỏ dại vướng vào, vẫnkhông phát giác, cho đến khi nước hồ chiếu bóng, bộ dáng quỷ quái này, chính mình cũng phải bật cười “Phốc xuy” Bật cười một tiếng, ngâm mình trong nước, hơn nữa ngày mới đi ra, lại biến thành hình người, bộ dáng thiếu niên tú nhã tinh xảo.

Một người chơi dù sao cũng không thú vị, đợi cho đến khi mặt lên cao, Đóa Đóa nhàm chán vuốt ve lá sen xanh biếc rộng thùng thình, đôi mắt lại hướng về không trung, linh động nhìn xung quanh.

“…… Ngươi nếu không trở lại…… Ô…… Ngươi là đồ ngu ngốc……”

Lá sen ở trong tay tiểu hồ ly bị vò nát, rơi xuống đầy tay tỏa mùi thơm ngát, bàn tay tuyết nhỏ bé vung lên, vụn nát bay xuống nước, chậm rãi dập dờn trôi đi.

Giống như nghe được Đóa Đóa nguyền rủa, mây bay chậm rãi tản ra, chỉ còn lại mặt trăng, tỏa quang mang sáng lạn, Đóa Đóa thấy hoa mắt, một bóng người đã vững vàng dừng ở trước mắt, trong không trung còn truyền đến tiếng cười kiêu ngạo của Thanh Long:“Oa ha ha ha…… Tiểu hồ ly, tối nay ngươi sẽ cao hứng, Lăng Quang uống ba bình rượu ngọc…… Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, ha ha, ngươi phải nắm chắc a…… Không cần tạ ơn ta, lần sau bản quân đến đây, nhớ cho ta sờ sờ bàn tay nhỏ bé nha. Aha ha ha ha……”

(ta xin Thanh Long ca, làm ơn….đừng dụ con nít~)

Đóa Đóa nghe xong, tim đập mạnh, vội vàng tiến lên từng bước, thân ảnh người nọ quả nhiên là Chu Tước, nhưng không còn bộ dáng nghiêm nghị như ngày thường, giờ phút này đôi mắt bán mị, khuôn mặt tuấn mĩ hơi hơi phiếm hồng, hồng ấn trên mi tâm ánh lên, thêm vài phần nhã khí nhu hòa, nhìn qua giống như trăng sáng, thập phần…… khả ái.

Đóa Đóa nuốt nước miếng, ùng ục một tiếng, dọa nó nhảy dựng, vội vàng nhìn xem Chu Tước, tựa hồ hắn không quan tâm sự việc xung quanh, Đóa Đóa cảm thấy yên tâm, cẩn thận tiến lên nói: “……Thần Quân?”

Chu Tước không hề động tĩnh, một hồi sau, mới nỗ lực nhấc lên mí mắt, nhìn Đóa Đóa một cái, sau đó lại nhắm mắt, cả người liền tới sát Đóa Đóa!

“Nha –” Đóa Đóa luống cuống tay chân chống đỡ thân thể Chu Tước, nguyên thân hai người còn cách xa vạn dặm, cho dù là biến thành người, Chu Tước cũng cao lớn khỏe mạnh hơn rất nhiều so với Đóa Đóa, lại đột nhiên ngã xuống như vậy, thiếu chút nữa đè bẹp tiểu hồ ly.

May mà, ngày thường lý Chu Tước nghiêm khắc yêu cầu Đóa Đóa tu luyện linh lực, bây giờ cũng có chỗ dùng, niệm niệm vài cái, tiểu hồ ly vặn vẹo khuôn mặt nhỏ nhắn, trong nháy mắt đã đưa hai người vào trong động.

“Bính” Một chút, đem người thả trên ngọc tháp, Chu Tước vẫn nhắm hai mắt như trước, nằm bình ổn thư thư phục phục.

Đóa Đóa lấy tay chống đầu gối, thở hổn hển nửa ngày, mới đứng thẳng được thân thể. Chậm rãi tới gần, lấy tay lay lay hắn, ngô, không nhúc nhích, thật sự uống quá nhiều, say rượu?

Tiểu hồ ly hắc hắc cười hai tiếng, cao hứng phấn chấn ngồi trên người Chu Tước, lớn mật vươn móng vuốt, hướng về phía cổ áo Chu Tước.

(làm dại là trả giá đó bé à~)

Tiên bào bị thô lỗ xả hạ, tiểu hồ ly phát ra thanh âm tán thưởng, say mê vuốt ve da thịt trơn bóng ấm áp, hưởng thụ cảm xúc tuyệt hảo.

Ngày thường nó đều chưa kịp chú ý, đã bị động tác mãnh liệt của Chu Tước kí©h thí©ɧ thần hồn câu thất, hiện tại có thời gian, tiểu hồ ly gian hoạt chuyển tròng mắt, ngón tay giương lên, nơi không xa bừng lên ánh lửa.

Tháp thượng được chiếu sáng ấm áp, thân hình thon dài cường tráng mờ mờ sau áo ngủ bằng gấm, cởi ra quần áo, phong tình kiều diễm.

Tim Đóa Đóa tim đập mau, nó nuốt nuốt nước miếng, nhìn dung nhan Chu Tước ngủ say, đưa tay đi xuống –

Hai chân thon dài, Đóa Đóa mở to hai mắt nhìn, quả thực hạnh phúc không thể hô hấp, máu cả người giống như đều vọt tới đỉnh đầu, trong đầu ông ông, ngô…… Không thể hô hấp!

Một cỗ nhiệt lưu bừng lên mũi, Đóa Đóa cuống quít lấy tay đi, vẫn có vài giọt máu rơi xuống trên người Chu Tước.

Máu đỏ tươi giống như có sinh mệnh, ẩn vào thân thể Chu Tước, một chút xích quang trên người hắn tỏa ra.

“Tiểu Đóa, ngươi đang làm cái gì?”

“Ngô, không có việc gì, ngươi tiếp tục ngủ ngon…… Ngô, a! Ngươi ngươi, ngươi tỉnh khi nào?” Đóa Đóa thật không nghĩ tới Chu Tước sẽ đột nhiên tỉnh lại, vô cùng khẩn trương, nước miếng không kịp nuốt xuống, tràn lên khí quản,“Khụ khụ…… Khụ khụ khụ khụ!” Vội vàng nói:“Ngươi nhắm mắt nhanh lên, nhìn cái gì vậy!” Hoảng sợ khiến mặt đều khụ đỏ bừng.

Chu Tước ung dung nhìn nó, một tay đưa nội lực vào hỗ trợ nó bình ổn hơi thở, khóe miệng ẩn ẩn mỉm cười, phượng mâu tinh lượng như băng tuyết,“Tiểu Đóa, ngươi thích tư thế này, đúng không?”

Đóa Đóa ôm cái mũi, máu không chảy, may mà chỉ bị dọa. Buông tay, nhìn nhìn thân hình trơn bóng kính mĩ của Chu Tước, quyết định thành thật thừa nhận:“Đúng.” Sau đó hít vào một hơi, định làm nũng, nhõng nhẽo cho đến khi Chu Tước đáp ứng hắn một lần.

Nhưng động tác của Chu Tước nhanh hơn, hơn nữa là vô cùng quen thuộc, bàn tay dùng sức chống đỡ thắt lưng mảnh khảnh của Đóa Đóa, dưới thân dùng sức một cái, cứ như vậy đi vào!

“A!” Đóa Đóa cúi đầu kêu một tiếng, không được khai thác du͙© vọиɠ lớn cứ lỗ mãng tiến vào như vậy, đau nhức làm cho nó phi thường khó chịu, thiếu chút nữa là khóc.

“…… Dừng tay dừng tay!…… Mau ra đây…… Ô……”

Chu Tước hưởng thụ nhắm mắt lại, động tác lại lớn hơn nữa, càng mạnh, đi vào rồi lại rút ra.

Đóa Đóa lắc mông vù vù thở, phía dưới đã

đau làm cho nó nói không ra lời, đôi mắt to cũng vì đau đớn mà phủ một tầng sương mỏng, trông vô cùng điềm đạm đáng yêu.

Chu Tước cũng không mở mắt, mệnh lệnh nói:“Tiểu Đóa, thả lỏng chút.”

Đóa Đóa ủy khuất khóc thút thít, rõ ràng ở mặt trên là mình, rõ ràng Chu Tước say rượu, sao bây giờ người đau vẫn là mình! Ô, người ta không cần a! Này đại điểu thối!

Thắt lưng mảnh khảnh của nó đau nhức, chỉ có thể đi theo động tác của Chu Tước mà vặn vẹo, dũng đạo nhỏ hẹp chậm rãi chảy ra chất lỏng ấm áp.

“Ta từ bỏ…… Từ bỏ…… Ô……”

Chân bị tách ra lớn hơn, du͙© vọиɠ cực nóng khiến nó muốn vỡ tung! Đóa Đóa cắn răng thừa nhận, cả người bởi vì đau đớn mà run rẩy, mồ hôi lạnh từng giọt dọc theo cái lưng duyên dáng chảy xuống dưới.

———————————–

Đúng là Chu Tước uống rượu.

Ngàn năm mới thấy Lăng Quang Thần Quân anh minh thần võ có bộ dáng hồ đồ, đáng tiếc tiểu hồ ly dù sao còn ngây thơ, dĩ nhiên là không thể tận dụng.

Chu Tước nửa tỉnh nửa say, như ở trong mộng.

Thấy được tiểu hồ ly

không thẹn thùng chủ động cầu hoan, cái miệng nhỏ nhắn còn nói cái gì mà, ngại động tác của hắn không đủ sinh mãnh. Còn nói cái gì, Thanh Long Thần Quân phong lưu nổi tiếng khắp thiên đình, nói xong ánh mắt tràn ngập hâm mộ.

(ca ca nằm mơ *cười lăn lộn*)

Chu Tước lập tức kiểm điểm chính mình có phải ngày thường quá ôn nhu khiến nó kiêu căng, khóe miệng cong lên, lại lần nữa phi thường dùng sức tham nhập, khiến Đóa Đóa ngay cả kêu đều kêu không được.

Trong không khí tràn ngập nồng đậm kí©ɧ ŧìиɧ, theo từng động tác của Chu Tước mà trong cơ thể tràn ngập mùi thơm cùng hương vị ẩn mật mê loạn.

Đau đớn do bị thô bạo dùng sức xâm phạm dần dần tán đi, một cỗ nhiệt lưu chảy xuống hạn thân, ngón tay Đóa Đóa nắm chặt quần áo dưới thân, nó cảm thấy mãnh liệt, rơi vào hư không, đột nhiên đôi môi bị hôn lên, hai cái lưỡi cực nóng ướŧ áŧ giao triền, hô hấp dồn dập.

Nhưng còn chưa đủ, Đóa Đóa bị Chu Tước trừu sáp, hai chân thon cơ hồ bị đưa đến đỉnh đầu, tư thế này làm cho thân thể cực độ mềm dẻo Đóa Đóa đều cảm thấy không khoẻ, nó muốn đẩy ra, nhưng cầm trụ nó là hai cay tay giống như sắt thép, không thể lay động.

“Ô…… A……” Đáng chết, thật vất vả.

Kí©h thí©ɧ cuối cùng cũng mãnh liệt dũ phát!

Đóa Đóa nhắm hai mắt lại, trời đât lưu chuyển, kɧoáı ©ảʍ kỳ dị giống như thủy triều, trong đầu ong ong, nó không kịp suy nghĩ, đã bị du͙© vọиɠ cùng sung sướиɠ đoạt đi tri giác!

Lúc Đóa Đóa tỉnh lại, trên người bủn rủn vô cùng, ngay một ngón ngón tay đều không động đậy được, nó khẽ nói một tiếng, dương quang rất chói mắt chiếu vào tháp thượng.

Một đôi tay ôn nhu nâng nó dậy, Chu Tước vừa mới tắm rửa, tóc dài còn đọng hơi nước, tiên bào tuyết trắng, cả người có cảm giác thần thanh khí sảng.

Đóa Đóa dựa vào trong ngực hắn, hai chân có cái gì đó chảy ra.

Mặt tiểu hồ ly biến sắc,“Ngươi…… Ngươi không giúp ta rửa sạch sẽ!”

Bại hoại!

Chu Tước cười cười,“Ta thích trên người ngươi có hương vị của ta.”

Tiểu hồ ly ủy khuất mở miệng,“Ta không cần, ta muốn tắm rửa.”

Chu Tước hôn lên khóe môi nó,“Được rồi, ta ôm ngươi qua đó.” Nhưng như thế này cũng đừng hối hận.

……

Nước trong ôn tuyền thực trong suốt, Chu Tước tách hai chân Đóa Đóa ra, ngón tay linh hoạt tham nhập, đem dịch vị chậm rãi thải ra.

Đóa Đóa đỏ

mặt, suyễn khí.

Chu Tước rửa sạch, ngẩng đầu, thấy hai gò má thanh tú của Đóa Đóa đỏ đỏ giống quả táo, nhịn không được hôn một cái.

Khóe mắt tiểu hồ ly đỏ lên, nổi giận đùng đùng lại mang theo mị ý, thập phần động lòng người,“Dừng tay, ngươi này…… Hoang da^ʍ vô đạo ……!” Hôn quân, nói đến một nửa nhịn không được mà bật cười.

Chu Tước cũng không sinh khí, híp lại mắt phượng, cực vì hưởng thụ vuốt ve da thịt bóng loáng mềm mại của Đóa Đóa, nói tiếp:“Biết chính mình dụ dỗ thì tốt rồi.”

Đóa Đóa ủy khuất nhìn hắn, Chu Tước cười trộm.

“Được rồi, sinh khí nhiều sẽ không đẹp.” Chu Tước cảm thấy mỹ mãn ôm lấy Đóa Đóa, tiểu hồ ly đã bị chọc tức đến không có khí lực, tay chân bủn rủn, chỉ có thể oán hận nhìn hắn.

Nửa đường, bỗng nhiên nói một câu:“Không đẹp ngươi còn ôm, phẩm vị cái gì, hừ hừ.” Không để ý tới hắn, hai mắt nhìn trời, bỗng nhiên trong bụng một cảm thấy ghê tởm, Đóa Đóa che miệng nôn khan vài cái, khi mở mắt ra, cảm thấy hoa mắt váng đầu.

Chu Tước bắt mạch cho nó, hơi hơi sửng sốt, sau đó lại truyền một chút tiên lực qua.

Đóa Đóa cảm thấy trong lòng ổn định, thoải mái hơn. Nhưng ngẫm lại thấy kì lạ, ai oán nói:“A, ta sẽ không sao chứ, bị thương tiên thể.”

Phản ứng của Chu Tước chỉ là thở dài, lẩm bẩm nói:“Cư nhiên là thật, cư nhiên là thật!…… Ai, bộ dáng này mà làm nương của phượng hoàng, có phải quá nhỏ, quá ngu ngốc hay không?”

Đóa Đóa kinh hỉ không dám tin:“Ngươi nói cái gì, cái gì, cái gì phải làm nương?”

“Ngươi a,” Chu Tước yêu thương hôn một cái lên trán nó.“Kì tử đan dược lực không chỉ có cải biến thể chất cha ngươi, khi ngươi ở trong bụng hắn cũng cải biến, ta cũng không tin, Tuyên Tước từng nói qua với ta, lúc ấy là bán tín bán nghi, nhưng hôm nay hỉ mạch này, là vạn phần không sai …… Cho nên, từ giờ trở đi phải ngoan ngoãn, không được chạy loạn hồ nháo.”

Mắng ta, giáo huấn ta. Đóa Đóa tốn hơi thừa lời, nắm tay Chu Tước, hung hăng cắn một cái,“Ta mới không sinh Tiểu Phượng hoàng, ta sinh cũng sinh tiểu hồ ly, hừ.”

Chu Tước mỉm cười,“Hảo, sinh tiểu hồ ly, học bộ dáng của ngươi, chung quanh cắn người.”

Tròng mắt của Đóa Đóa đảo đảo, thần khí nói:“Hừ, hồ ly ăn gà thiên kinh địa nghĩa, huống chi…… Hừ hừ, phượng hoàng thất thế không bằng gà.”

(kinh thiên địa nghĩa = bình thường)

Chu Tước cười cười, cũng không cùng nó tranh cãi.

Nằm ở trong lòng Chu Tước, thoải mái cùng thích ý tất nhiên là không cần phải nói, Đóa Đóa híp mắt cười ngây ngô nửa ngày, bỗng nhiên nhớ đến,“A” một tiếng nói:“Vậy phủ động của ngươi cũng quá nhỏ đi, cái gì đều không có,…… Không được, ta muốn đi Cửu Hoa Sơn, đem đồ dùng của ta lại đây, ngươi không biết, hồ ly mới sinh rất sợ lãnh ……”

Chu Tước lười nói cho nó, bảo bối trong bụng kia tuyệt đối là Tiểu Phượng hoàng.

Thừa dịp tiểu hồ ly cao hứng thì cứ để nó cao hứng đi, dù sao, ngày còn rất dài.

Thêm Bình Luận