Tôi đã xuyên qua và sống cùng một triều đại với tổ tiên, từ lâu tôi đã nghe nói rằng tổ tiên của tôi đã vứt bỏ vị trí phi tần và muốn gà cho một thư sinh nghèo, kể từ đó, thế hệ của chúng tôi ngày càng đi xuống.
Để giúp cho gia tộc của tôi thoát khỏi cảnh nghèo khó, tôi đã nói chuyện với tất cả những vị thư sinh nghèo trong vòng trăm dặm.
"Diệp công tử, khi nào núi non không có ranh giới, trời đât hòa vào nhau, thì lúc đó nô gia mới dám cùng quân đoạn tuyệt. Nô gia chờ ngài đỗ đạt ạ!".
"Triệu công tử, nô gia nguyện làm chim liền cánh trên trời, dưới đất nguyện làm cành mọc cạnh nhau. Nô gia chờ ngài đỗ đạt nhé!".
"Dương công tử, ta chỉ nguyện lòng quân tựa như lòng ta, nhất định không được phụ ý tương tư của ta. Nô gia chờ ngài đỗ đạt nha!"
Sau này tất cả các văn võ trong triều đình đều là bạn trai cũ của tôi.