Vốn nghĩ trong nhà không có ai, tự dưng ở đâu lòi ra một đống người, đừng nói Tào Ngưng chưa có chuẩn bị tâm lý, ngay cả Trương Thanh Vận cũng giật mình.
Chờ sau khi Trương Thanh Vận nhìn rõ những người đang có mặt trong phòng mới thấy toàn là người xa lạ, hai khuôn mặt quen thuộc duy nhất chính là ba mình và em trai.
“Ba.” Trương Thanh Vận chào ba mình một tiếng, trước hết cũng không thèm quan tâm mấy người có mặt trong nhà, kéo Tào Ngưng qua giới thiệu: “Con dẫn bạn về chơi, mọi người cứ nói chuyện đi, khi nào nói chuyện xong con sẽ giới thiệu kĩ hơn.”
Hai người bọn họ không phản ứng kịp, những người còn lại trong phòng cũng vậy.
Hôm nay Trương Thanh Vận về không có nói trước với bọn họ nên Trương ba và em trai cũng không biết.
Trong nhà lúc nãy còn một mảng ồn ào, đến khi Trương Thanh Vận bước vào thì mới trở nên yên tĩnh.
Trương ba có chút thở phào nhẹ nhõm, đứng lên nói: “Ừm, vào nghỉ ngơi trước đi.” Khả năng là đang sốt ruột nên cũng không quá chú ý tới người bạn lần này Trương Thanh Vận dẫn về, dẫn hai người về phòng.
“Có chuyện gì vậy ba?” Vào trong phòng, Trương Thanh Vận kéo cái ghế cho Tào Ngưng ngồi xuống trước, sau đó quay sang hỏi ba cậu: “Mấy người ngoài đó là ai vậy?”
“Haizz! Đều là chuyện tốt của em con làm ra đó.” Trương ba kể rõ mọi chuyện, vài ngày trước con trai út đột nhiên gọi điện về nhà nói, lần đó sau khi uống say không cẩn thận làm cho con gái nhà người ta mang bầu, mà nhà bên kia cũng không chịu hòa giải, đòi nhất định phải gả con gái cho bên này.
Trương Thanh Đình không biết làm thế nào, lại không dám nói cho Trương Thanh Vận biết, cậu nhóc sợ lại làm to chuyện nên chỉ có thể gọi điện về nhà nhờ ba mình giúp đỡ.
“Cái thằng này…” Nghe xong những lời này Trương Thanh Vận cũng không biết nên nói gì. Mới đây không lâu khiến bạn gái phải đi phá thai, bây giờ lại làm cho đứa con gái khác có bầu, chưa kể còn là hai người khác nhau!
“Dù sao cũng có thai rồi, nhà chúng
ta cũng không phải là người không chịu trách nhiệm, đám cưới thì đám cưới thôi. Chỉ là nhà bên kia yêu cầu quá đáng, nhà gái muốn ba phải cho em con đứng tên cái nhà này, sau này còn phải thêm tên nhà gái vào, còn đòi hai mươi vạn tiền sính lễ. Mà hai mươi vạn thì cũng thôi đi, có điều nhà này là của hai anh em con, ba để lại cho hai đứa, làm sao để cho mỗi em con đứng tên được.” Trương ba đau đầu nhất là vì chuyện này.
Ông nhìn con dâu tương lai cảm thấy không phải người hiền lành, thế nên càng không biết thái độ của cô đối với Trương Thanh Vận sau này sẽ như thế nào.
“Ba, nhà này để ai đứng tên không quan trọng, nếu nó muốn lấy vợ con để lại cho nó cũng không sao.” Trương Thanh Vận đối với Trương Thanh Đình lúc này thất vọng cực độ, thở dài, lần này không dám gọi cho mình xem ra là không còn mặt mũi nào để gọi.
Chuyện lúc trước của Hoàng Thừa, Trương ba còn chưa biết.
“Vậy không được, đưa hết cho nó còn con thì làm sao? Con cũng phải lấy vợ mà.” Trương ba lắc đầu một cái, đang tính tìm cách khác.
“Ba, con không cần lấy vợ.” Nói tới đây, Trương Thanh Vận quyết định cứ thuận nước đẩy thuyền, dứt khoát nói luôn chuyện của mình: “Ba, con có người mình thích rồi.”
“Theo đuổi được chưa?” Phản ứng đầu tiên của Trương ba chính là hỏi cái này.
“Theo đuổi được rồi, đang ngồi ở đây.” Trương Thanh Vận chỉ chỉ Tào Ngưng ở bên cạnh, Tào Ngưng vội vàng đứng dậy.
“Chào chú, con tên là Tào Ngưng.” Tào Ngưng sốt sắng nói, tướng đứng có chút cứng ngắc.
“Con, con là trai hay gái vậy?” Trương ba trợn mắt ra, có chút không dám xác định.
“Chú, con là con trai.” Tào Ngưng giật giật khóe miệng, con gái nào ngực phẳng như vầy chứ?
“…” Trương ba há hốc mồm, con trai lớn giờ tìm con trai về làm vợ luôn rồi?
“Ba, con trai cũng không sao, quan trọng là hiểu chuyện hiếu thuận với ba, con rất thích em ấy.” Trương Thanh Vận nói.
Tào Ngưng gật gù, lập tức tỏ ra mình là người hiểu chuyện hiếu thuận: “Không biết chú thích gì nên con có mang tới hai hộp thuốc, hy vọng là chú thích.”
Nhìn Tào Ngưng một bộ dạng chân chó muốn lấy lòng người, Trương Thanh Vận không đành lòng cười cười, đưa tay lên vò đầu cậu một cái.
“Chuyện này…” Trương ba dù sao cũng hút thuốc mấy chục năm, đương nhiên đối với thuốc lá xịn rất là cao hứng.
Chỉ là người ta lần đầu tới nhà, cũng không thể nhận quà quý giá như vậy được, ông khoát khoát tay nói: “Con vẫn là mang về đi thôi.”
“Ba.” Trương Thanh Vận nhận lấy, nhét vào tay ba mình: “Ba cứ cầm đi, dù sao cũng là vợ của con rồi, từ nay hai người chúng con nhất định sẽ hiếu thuận với ba.”
“Đúng vậy đó chú, với bình thường tiền tiêu vặt của con toàn là Thanh Vận cho.” Tào Ngưng sợ Trương ba không chịu nhận, mấy cái này cũng nói ra.
Trương ba nghe thế đành phải nhận, nếu là con trai mua thì nhận cũng yên tâm hơn.
Chính là dù sao hai người cũng là con trai, ông vẫn có chút hoang mang: “Hai đứa đều là con trai, sống cùng với nhau không có vấn đề gì chứ?” Nhìn Tào Ngưng một bộ dạng ngoan ngoãn sạch sẽ, người trong nhà đã biết chuyện chưa?
“Tình yêu mà ba, cũng không thể nói rõ được, chỉ là chỉ thích em ấy.” Trương Thanh Vận cười cười nói, vỗ cánh tay ba mình, “Chuyện đứng tên nhà ba đừng lo cho con, ba cứ nói chuyện với nó đi, tối rảnh con sẽ nói chuyện với nó sau.”
Trương ba ngẫm lại, nói: “Vậy được, ba ra ngoài nói chuyện, chuyện hai đứa tối rồi nói tiếp.”
Chờ Trương ba ra khỏi phòng, Tào Ngưng có chút không tin được: “Ba cậu cứ thế mà chấp nhận thật sao?” Này cũng quá bình tĩnh rồi.
“Sao, thấy ba tôi văn minh chưa?” Trương Thanh Vận cười xong lại thở dài: “Ba tôi ông ấy nếu như khó tính thì đã sớm đánh chết thằng nhóc kia rồi.”
Còn nhỏ mà đã hư hỏng như vậy.
“Em trai cậu chạy không được, cậu cũng chạy không được.” Tào Ngưng liền nói, “Em cậu bây giờ kết hôn rồi có học tiếp không?”
“Việc này còn phải xem nó muốn thế nào, tôi cũng không quản được.” Ai không từng trải qua lúc mười tám tuổi, hiểu chuyện thì sẽ hiểu chuyện, không hiểu mình nói thế nào cũng không được.
“Nhà mà cậu cũng không muốn? Vậy sau này sẽ ở đâu?” Tào Ngưng có chút không hiểu suy nghĩ này của Trương Thanh Vận, như vậy không phải không đáng sao.
“Không cần, chờ tới sau này nó có con, tôi còn phải ở chung nhà với tụi nó sao? Tôi thà ra ngoài thuê phòng ở chứ không muốn ở đây chen chúc.” Trương Thanh Vận hỏi Tào Ngưng có khát không để đi ra ngoài lấy nước.
“Có nước suối.” Tào Ngưng đi tới cầm lấy chai nước, nói: “Cậu định thuê phòng ở à, vậy tôi đi theo cậu phải chịu cực khổ rồi.”
“Mấy năm đầu chắc chắn là phải chịu cực rồi, cậu có hối hận cũng vô dụng, ai bảo cậu tìm bạn trai nghèo làm chi.”
“Ha ha.” Tào Ngưng mở nắp chai đưa lên miệng uống.
“Chờ tôi ba năm rưỡi thôi, đợi kiếm đủ tiền rồi, chúng ta đi Châu Âu du lịch với kết hôn luôn.” Trương Thanh Vận đi tới, ôm Tào Ngưng từ phía sau, thỏ thẻ bên tai cậu hứa hẹn.
“Là cậu nói đó, đừng có lừa tôi.” Tào Ngưng cười, dùng ngón tay chọt chọt gò má đối phương.
“Ừm nhất định.” Trương Thanh Vận lại hôn Tào Ngưng một cái, nhào nặn một phen mới chịu thả người ra.
***
Phòng này xem chừng là khoảng ba, bốn tháng rồi không có ai dọn dẹp, hai người cùng nhau động thủ, dọn dẹp một hồi, cho tới khi phòng sạch sẽ rồi mới leo lên giường nằm.
Trong lúc mấy người bên ngoài chuẩn bị đi ăn cơm, Trương ba gọi hai người bọn họ ra để cùng đi.
Tào Ngưng ngủ tới mơ mơ màng màng, mơ hồ nghe thấy Trương Thanh Vận nói gì đó, rồi lại nằm xuống ngủ tiếp.
“Bảo bối, chiều dậy tôi nấu cơm cho cậu ăn.”
Ngày đầu tiên dẫn người về nhà, hai người ở trên giường ngủ tới không biết trời đất.
Cứ thế ngủ thẳng tới bốn giờ chiều, Trương ba thấy con trai lớn tỉnh dậy liền buông tờ báo trong tay ra nói: “Để ba đi làm cơm cho hai đứa ăn.”
Trương Thanh Vận nói: “Ba khó có được ngày nghỉ, đừng làm cơm.” Ngày nào cũng làm sẽ rất là mệt.
Cậu đi vào trong bếp, ba cậu cũng vào theo: “Chuyện của Thanh Đình đã quyết định rồi, qua mấy ngày nữa về quê nhà gái mời rượu.”
“Ừm.” Trương Thanh Vận lấy gạo ra, gật gù.
“Ba cũng đã đồng ý chuyện để nhà cho Thanh Đình rồi, có điều phải đợi đứa nhỏ ra đời mới làm giấy tờ.” Trương ba nhịn cả nửa ngày mới bắt đầu quở trách con trai: “Em con không có hiểu chuyện bằng con, con từ nhỏ tới giờ, không phải đi học thì cũng là đi làm thêm.”
“Thôi mà ba, tụi con dù sao cũng toàn phải để ba bận tâm, hiểu chuyện cái gì chứ.” Cậu cười nói: “Lần này về nói với ba chuyện này, còn cho ba một đứa con dâu là con trai, con không biết ba có thể chấp nhận hay không, nhưng con thật sự rất rất thích em ấy.”
“…” Trương ba yên lặng liếc nhìn con trai lớn, yên lặng đi ra ngoài.
Trương Thanh Vận làm xong cơm thì bưng ra phòng khách. Trong nhà lúc này vô cùng yên tĩnh, người nhà bên kia đã được Trương ba đưa đến khách sạn, hiện tại Trương Thanh Đình ở bên kia tiếp đãi, không biết tối nay có về được hay không.
“Ba, trời cũng sắp tối rồi, ba ăn cơm luôn đi, coi như ăn tối.”
“Ừ, con đi gọi bạn con đi.” Trương ba nói.
“Ba, ba giả vờ hồ đồ cái gì, là vợ chứ không phải bạn.” Trương Thanh Vận cường điệu nói, sau đó mới vào phòng gọi Tào Ngưng dậy ăn cơm.
Tiểu công chúa nhà cậu ngủ tới đầu tóc rối bù, mơ mơ màng màng mở mắt ra liền thấy bạn trai ở ngay trước mặt.
“Làm gì vậy?” Cầm cây bút lông chim này là định làm gì?
“Chuẩn bị gọi cậu dậy.” Trương Thanh Vận thấy người đã dậy nên thu hồi bút lại, để vào hộp đựng bút trên bàn.
“…” Tào Ngưng ngáp một cái, lười biếng nằm ở đó, không muốn rời giường.
“Ngủ trên giường tôi thoải mái không?” Trương Thanh Vận khom lưng nhìn cậu, ánh mắt mang theo ý cười.
“Không thoải mái bằng ngủ với cậu.” Tào Ngưng đưa tay lên sờ sờ gò má đối phương, trưng ra vẻ mặt lưu manh.
“Vậy chúng ta đi ăn cơm trước, tối ngủ tiếp.” Trương Thanh Vận vươn tay ra kéo người dậy, lôi vào phòng vệ sinh rửa mặt cho tỉnh ngủ.
“Cậu nói xem nếu chúng ta làm chuyện đó ở nhà cậu có bị đạp cửa không?” Ở trong phòng vệ sinh, Tào Ngưng thấp giọng hỏi.
“Cậu có chứng lo lắng à?” Trương Thanh Vận lấy khăn ra lau mặt cho Tào Ngưng, là khăn mới, Tào Ngưng thích hình bò sữa.
“…” Tào Ngưng quyết định im lặng đánh răng.
Buổi tối Trương Thanh Đình quả nhiên không có về nhà, Trương ba nói cậu nhóc phải ở khách sạn tiếp đón ba mẹ vợ, mấy ngày nay có khả năng sẽ không về nhà được, chờ cho tới tận khi về nhà gái mời rượu xong mới thôi.
Trương Thanh Vận lúc này mới nói: “Phỏng chừng là sợ về lại gặp phải con.”
Trương ba gật gù đồng ý, con trai nhỏ từ nhỏ tới lớn không hề sợ mình, thế nhưng lại rất sợ anh nó.
Xảy ra chuyện như vậy, Trương Thanh Vận nghĩ dù sao em trai cũng đã cùng Hoàng Thừa chia tay rồi, nên cũng không cần phải đề cập tới nữa.
“Ba, vậy chuyện của em con coi như là được giải quyết rồi đúng không?”
“Ừ, gần như là vậy.” Trương ba đang tập trung xem chương trình trên ti vi, thỉnh thoảng cầm tách trà lên nhấp một ngụm.
Trương Thanh Vận một tay nắm lấy tay Tào Ngưng, một tay cầm quả lê chọt tay ba mình: “Ba lớn tuổi rồi đừng uống nhiều trà quá, không tốt, ăn nhiều lê giúp thông cổ họng.”
“Nếu quan tâm ba thì sao không gọt vỏ luôn.” Trương ba thầm nói.
“Gọt chứ, để Ngưng Ngưng gọt cho ba.” Trương Thanh Vận đưa quả lê qua để cho cậu gọt.
“…” Trương ba nhàm chán cầm điều khiển ti vi lên bật qua bật lại mấy kênh.
Chờ Tào Ngưng gọt xong lê, ông nhận cũng không được, mà không nhận cũng không được.
“Ba.” Trương Thanh Vận thúc giục.
Trương ba không muốn tỏ ra mình là người thích làm khó người khác, đành phải nhận.
Chờ tới khi ông ăn lê, Trương Thanh Vận tranh thủ nói: “Trên người ba có tiền lì xì không? Không có thì con vào phòng lấy cho ba một cái.”
“Tiền lì xì gì?” Cái thằng này được cái khôn lỏi.
“Người ba cũng gặp rồi, quà cũng nhận rồi, lê cũng ăn rồi, có phải là nên cho cái lì xì, nhận người con dâu này không?”
Trương ba cứ như vậy bị gài bẫy, đành phải bất đắc dĩ mà đưa tiền lì xì ra.
“Ba cậu thật dễ dao động.” Vào phòng rồi, Tào Ngưng rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, lăn qua lăn lại trên giường cười khanh khách.
“Nếu ông ấy không dễ dao động làm sao mà lại bị mẹ tôi bắt nạt nhiều năm như vậy?” Trương Thanh Vận cũng cười, mở vali của hai người ra lấy quần áo chuẩn bị đi tắm.
“Vậy cậu khẳng định là tâm nhãn giống mẹ rồi, còn em cậu giống ba, đều là người dễ bị bắt nạt.” Tào Ngưng nói, cầm lấy tiền lì xì của Trương ba cho ngắm thêm một lát mới để vào trong ví tiền.
“Khó nói, tôi còn không rõ mẹ tôi là người thế nào.” Phòng tắm trong nhà khá nhỏ, không đủ để hai người tắm chung, Trương Thanh Vận đành để Tào Ngưng đi tắm trước.
Tào Ngưng đứng trong phòng tắm nhà bạn trai, tâm tình phức tạp đảo mắt nhìn chung quanh một hồi rồi mới cởϊ qυầи áo ra.
Không thể nói rõ đây là cảm giác gì, chỉ cảm thấy lâng lâng, tới khi da thịt tiếp xúc với không khí không chịu được mà run người một chút.
Mỗi một phút mỗi một giây đều là cảm giác mới mẻ, hưng phấn.
Hiện tại đang được nghỉ hè, tâm tình vốn đang tốt sẵn, lúc này lại được Trương ba chấp nhận, sức lực trong người Tào Ngưng lúc này tựa hồ có đại chiến ba trăm hiệp cũng không có vấn đề.
Mặc vào bộ đồ ngủ rộng rãi thoải mái, Tào Ngưng nhìn thấy Trương Thanh Vận lúc này trên người không một mảnh vải đang ở trong phòng sắp xếp lại tủ quần áo. Tào Ngưng chậm rãi đi tới, vươn tay ra ôm lấy eo đối phương, da dẻ người này bóng loáng căng mịn, còn có bắp thịt.
Tào Ngưng không phủ nhận, mình coi trọng Trương Thanh Vận, nguyên nhân rất lớn là bởi vì người này có thân hình đẹp, được hắn ôm hay ôm hắn đều cảm thấy rất thoải mái.
Cảm quan cùng với tâm linh đều phù hợp, hẳn là điều kiện cơ bản tạo nên tình yêu chân chính đi.
“Thanh Vận.” Tào Ngưng hôn một cái lên bả vai đối phương, sau đó ôm hắn.
Trương Thanh Vận cho hết đồ vào tủ liền quay đầu lại hôn đối phương, vốn chỉ muốn hôn một chút, kết quả là tiểu công chúa vừa mới tắm xong quá mê người, nhịn không được phải hôn một lúc lâu.
Suýt nữa còn đem người đẩy ngã lên giường, làm ngay tại chỗ.
“Cậu cứ câu dẫn tôi như vậy, làm sao mà qua nổi mùa hè này đây?” Hai người ngày nào cũng ở chung phòng, nhịn nổi không?
“Muốn làm thế nào thì làm thế ấy.” Tào Ngưng cởϊ qυầи ngủ, phía dưới chỉ còn độc mỗi cái qυầи ɭóŧ, nói với người trước mặt: “Cậu không phải nói mình là động cơ bền bỉ sao, làm một phát không?”
Trương Thanh Vận thở ra một hơi, lần thứ hai đè người xuống: “Được, một phát thì một phát.”
Cứ thế mà đè người xuống làm một lần.
Tào Ngưng dựa lưng vào tường, lót một cái gối dưới thắt lưng, hai chân khoát lên tay Trương Thanh Vận, bị ép tới không chịu nổi, nhưng phải nhịn lại không để phát ra tiếng.
“Nhà tôi cách âm không tốt, cậu ráng chịu một chút.” Trương Thanh Vận nhìn đối phương khó chịu, không đành lòng nói.
“Ừm…” Biểu tình trên mặt Tào Ngưng trở nên vặn vẹo, cậu muốn kêu lên tiếng.
“Ngoan, sắp xong rồi.” Đây mới chỉ là món khai vị thôi, tắm xong lại làm thêm một trận chính.
“Không chịu được… A…” Bên khóe môi Tào Ngưng bật ra tiếng, vội vã dùng tay bụm miệng lại.
Toàn bộ quá trình chỉ trong vòng mười lăm phút, sau đó Trương Thanh Vận từ trên người cậu đứng dậy đi tắm.
“…” Tào Ngưng điều chỉnh tư thế một hồi, kiếm khăn tay tự mình lau…Đúng là tra nam, làm xong liền đi, cũng không thèm thu dọn tàn cục…
Trương Thanh Vận tắm xong trở lên, đè Tào Ngưng làm cho kêu cha gọi mẹ.
Trên giường lưu lại không ít dấu vết, xem ra ngày mai phải mang ra giường đi giặt rồi.
***
Ở nhà họ Trương đúng thật là rất thoải mái, có điều một tuần sau, em trai Trương Thanh Vận cuối cùng cũng mang vợ về nhà.
Trương Thanh Vận lần đầu tiên nghiêm túc đánh giá em dâu, người này không giống với Hoàng Thừa lắm, mặt tròn nhìn vô cùng lanh lợi.
“Chào anh, em tên là Phùng Cầm Cầm.” Hai vợ chồng vừa vào cửa đã nhìn thấy Trương Thanh Vận, cô gái mở lời trước, Trương Thanh Đình vẻ mặt phức tạp, không dám đối mặt với anh trai.
“Ừm em dâu, lần này về nhà có thuận lợi không?” Trương Thanh Vận trước giờ đối với con gái đều rất dịu dàng, dù thế nào cũng cho người ta mặt mũi.
“Dạ thuận lợi lắm ạ, Thanh Đình là người rất chu đáo, họ hàng em ai cũng thích anh ấy.” Phùng Cầm Cầm cười nói, để cho người ta mặt mũi thế này, hẳn là cũng do yêu thương em trai mình.
“Vậy thì tốt.” Trương Thanh Vận cũng cười theo, không nói gì nữa, bắt đầu giới thiệu Tào Ngưng với cặp vợ chồng trẻ này: “Còn chưa giới thiệu với hai đứa, đây là vợ của anh, gọi là Tào Ngưng.”
Dù là một người vô cùng bình tĩnh mà Phùng Cầm Cầm còn phải sửng sốt, đừng nói là trẻ người non dạ như Trương Thanh Đình.
“Anh, anh là…” chút nữa là bật ra luôn chữ GAY, cuối cùng vẫn không nói, thế nhưng biểu cảm của cậu đã nói lên tất cả rồi.
“Bọn anh chỉ đơn giản là thích đối phương, cậu ấy là người anh yêu, đời này chỉ có cậu ấy thôi.” Trương Thanh Vận cũng không cần em trai có thể chấp nhận, ngược lại trở ngại lớn nhất của cậu là Trương ba, mà Trương ba cũng đã chấp nhận rồi, người khác có nói thế nào cũng không sao.
“Ba, ông ấy…”
“Ba biết rồi, cũng đã chấp nhận rồi, còn cho Tào Ngưng tiền lì xì nữa.” Trương Thanh Vận đổi chủ đề: “Tối nay tới phòng anh, có chuyện muốn nói với em.” Lời nói xong ánh mắt cũng thay đổi theo.
Trương Thanh Đình lập tức ngậm miệng, một tiếng cũng không dám thốt ra, cậu đương nhiên biết anh mình muốn nói cái gì.
“Thanh Đình, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Bạn gái trước kia của em đâu? Còn chưa tới hai tháng đã làm cho người thứ hai mang thai, được lắm.” Trương Thanh Vận không thèm khách khí, mở miệng ra liền đi thẳng vào vấn đề.
“Đây là chuyện ngoài ý muốn, em cũng không ngờ tới.” Trương Thanh Đình giống như tìm được chổ để xả, một hơi nói: “Anh có biết làm sao có thai không? Là cô ta ép em uống, dùng đứa nhỏ để uy hϊếp em.”
“Tại sao lại muốn ép em uống?”
“Thì do thích em chứ sao, nhưng em có bạn gái rồi, nên tất nhiên là từ chối cô ta. Không nghĩ tới cô ta dám làm vậy, còn nói mọi chuyện cho Thừa Thừa biết, làm em trở tay không kịp.”
“Chuyện đã vậy em còn chưa chia tay, định làm trễ nãi con gái nhà người ta tới khi nào nữa?” Trương Thanh Vận cười như không cười nói: “Người ta có vận đào hoa, em cũng có, thế nhưng sao mà lại nát tới như vậy? Em cảm thấy chỉ là do mình xui xẻo thôi ư?”
“…” Trương Thanh Đình bĩu môi, cậu thật sự cảm thấy mình xui xẻo mà.
“Tính tình em như vậy, bị người ta tính kế cũng không có gì lạ.” Trương Thanh Vận thở dài nói: “Cứ thế đi, coi như có người chăm sóc cũng tốt, còn tốt hơn để em ra đường lại làm hại con gái nhà người ta.”
“Anh, em không muốn lấy cô ta.” Trương Thanh Đình cúi đầu nói: “Người em thích là Thừa Thừa.”
“Em nói thích cô ấy, vậy nói xem em có từng trân trọng người ta chưa? Có đối xử tốt với người ta không? Nếu thật sự trân trọng thì đã không để chuyện như thế này xảy ra rồi.”
“Em muốn được ở cùng với người mình thích.” Trương Thanh Đình nói, âm thanh cũng thay đổi, có thể thấy trong khoảng thời gian này phải chịu áp lực không nhỏ.
“Vậy thì dứt khoát đi, em nếu không có năng lực chịu trách nhiệm, chỉ nói miệng cũng vô dụng thôi. Còn có, giỏi thì tự mình lo chuyện của mình cho tốt, đừng để người nhà phải lo lắng cho mình. Em có bản lĩnh gây ra chuyện thì tự đi mà giải quyết, đừng khiến ba phải bận tâm nữa.”
“…” Trương Thanh Đình không nói lời nào, cậu nếu là có thể dứt khoát chịu trách nhiệm thì cũng sẽ không đem chuyện này về nhà, tự mình đã sớm giải quyết từ lâu rồi.
“Người ở bên ngoài, là người anh đã nhận định là vợ, em có chấp nhận được không không quan trọng, thế nhưng đừng để anh biết em có ý nghĩ gì đó không tốt, bằng không có là em anh anh cũng không bỏ qua đâu.” Trương Thanh Vận trừng mắt nhìn em trai cảnh cáo.
Trương Thanh Đình nào dám nói ra chữ “Không”, cậu ngay cả chuyện của mình còn lo không xong, hơi sức đâu lo chuyện của người khác.
Thế nhưng cậu mặc kệ cũng không có nghĩa là vợ cậu không để ý.
Người ở cùng nhau một thời gian, lai lịch của Tào Ngưng thế nào bọn họ cũng đoán được chút ít.
Phùng Cầm Cầm cô gái này là một người vô cùng khéo léo, cô lúc trước để ý Trương Thanh Đình một phần cũng bởi vì người này dễ bắt nạt, hơn nữa còn có vẻ như không thiếu tiền xài, nên gia cảnh hẳn là sẽ không quá tệ đi.
Ai ngờ về nhà mới biết, gia cảnh người này tuy rằng không quá tệ nhưng cũng không phải là tốt.
Huống hồ trong nhà còn có một người anh trai, mà nhà chỉ có một căn, xe cũng không có. Nếu không phải vừa ý Trương Thanh Đình hiền lành lại là người địa phương, cô nàng đời nào chịu làm chuyện này chứ.
Chính là không ngờ, anh trai Trương Thanh Đình vậy mà lại dẫn về một người bạn trai.
“Cái xe dưới lầu là xe của vợ anh trai anh hả?” Bọn họ ngồi trong phòng, nhìn xuống chiếc xe đang đậu dưới lầu.
“Phải không, hình như có thấy bọn họ lái nó ra ngoài.” Trương Thanh Đình trả lời cho có, cúi đầu tập trung nghịch di động.
“Vợ của anh anh gia cảnh không tệ đâu, cái xe kia là hàng hiệu đó, cái xe đó còn là đời mới, kể ra giá tiền cũng đủ dọa người.” Phùng Cầm Cầm giơ mười đầu ngón tay lên nhìn về phía chồng mình.
“Là bao nhiêu?” Trương Thanh Đình không đoán được, đây là đơn vị bao nhiêu vậy?
“Ít nhiều gì cũng hơn một ngàn vạn.” Phùng Cầm Cầm nói ra một con số.
Nhà bọn họ đem bán còn chưa được phân nửa số tiền đó, thế mà chỉ chiếc xe của vợ anh trai đã hơn mười triệu?
“Vậy hẳn là nhà có tiền rồi, có vẻ giống như làm cán bộ.” Suy nghĩ một chút, Trương Thanh Đình lắc đầu một cái, đó dù sao cũng là chuyện của anh trai, đối với cậu không liên quan.
“Cán bộ? Cán bộ ở đâu?” Phùng Cầm Cầm nói: “Anh anh là người hào phóng, không nói hai lời đã để lại nhà cho anh, là định mua nhà sao?”
Nghe cô nàng lải nhải chuyện tiền bạc, Trương Thanh Đình cảm thấy rất phiền, liền nói: “Tôi không biết, cô muốn biết tự đi mà hỏi.”
Phùng Cầm Cầm trầm mặc một lúc, tự mình đi ra ngoài.
Cô nàng không cần hỏi Trương Thanh Vận, hỏi trực tiếp người kia không được sao? Dù sao cũng đều là con dâu nhà họ Trương, nếu người kia có thân phận tốt mình thân cận cũng không có thiệt thòi gì.
Không biết tiểu công chúa gặp được người con gái cay độc này, sẽ có phản ứng gì.