Chương 90: Thiên sứ tại nhân gian! (5)

Lúc này, Hàn Nhu cầm lấy tay của nàng: “Chị dâu, chị đừng gả cho anh trai em nữa, anh ấy rất xấu xa, chị sẽ bị thua thiệt đấy!”

Hoàng Kỳ cũng gật đầu: “Quả thực là phung phí của trời!”

“Này này này!” Giang Chu kéo các nàng ra: “Có ai nói anh trai mình như vậy sao?”

Hàn Nhu trợn mắt liếc hắn một cái: “Rõ ràng là không xứng với người ta mà còn không cho nói à, chị dâu nhất định là do anh cướp về.”

“Anh trai của em, cả đời này chỉ thích ăn dưa xanh, rất giòn!”

Cùng lúc đó, một đoạn âm nhạc bỗng nhiên vang lên, màn che trước sân khấu cũng từ từ mở ra.

Tiệc tối đón sinh viên mới đã bắt đầu dưới những ánh đèn rực rỡ.

MC đi lên sân khấu, trò chuyện hàn huyên với khán giả một lát, đầu tiên thì bọn họ biểu đạt hoan nghênh các sinh viên mới.

Sau đó thì công bố tiết mục mở màn ngày hôm nay, múa tập thể “Nở rộ!”

Có điều, rõ ràng là khán giả ở bên dưới không có nhiều hứng thú lắm, điệu múa này quá bình thường.

Chỉ cầm mấy cánh hoa nhựa vung vẩy vung vẩy vài cái, đối với bọn họ mà nói, thì thà lên sân khấu kể chuyện cười còn hay hơn.

Tô Nam xem một lát, bỗng nhiên mở miệng: “Tôi muốn nhớ kỹ trạng thái hiện giờ của khán giả.”

Hoàng Kỳ không hiểu lắm: “Vì sao?”

“Bạn nhìn đi, có phải bây giờ bọn họ rất an tĩnh, đúng không?”

“Đúng thế, sắp ngủ gật luôn rồi kìa!”

“Mình đoán là, chờ lát nữa bạn học Phùng lên sân khâu, thì cái lễ đường này sẽ náo nhiệt lên đến tận nóc nhà luôn.”

Mọi người nghe thấy câu này thì đều đồng loạt quay đầu nhìn về phía Phùng Tư Nhược.

Sau đó, các nàng lại cảm thấy, những lời này không quá chút nào, sau bữa tiệc tối này, chắc chắn Phùng Tư Nhược sẽ trở thành hoa khôi của trường, không biết sẽ có bao nhiêu người di tình biệt luyến, có bao nhiêu người hóa thân thành liếʍ cẩu.

Nhưng đúng lúc này, phía sau hậu trường xuất hiện một bóng người.

Đinh Duyệt đi đến trước mặt đám người: “Giang Chu, tôi đến rồi, ông tìm tôi có chuyện gì?”

Giang Chu nhìn về phía Phùng Tư Nhược: “Con bé này hơi sợ hãi, bà mau đưa cô ấy đi thay quần áo và trang điểm đi, trò chuyện với cô ấy nhiều một chút.”

“Được, vậy tôi dẫn Tư Nhược đi!”

Một lúc lâu sau, tiệc tối đón sinh viên mới cũng đã được hơn phân nửa.

Mấy người Giang Chu vẫn đang yên lặng thưởng thức, phía sau bỗng nhiên lại vang lên tiếng bước chân, Phùng Tư Nhược rời khỏi phòng trang điểm.

Nàng mặc một chiếc váy dạ hội màu tím, trên ngực còn được điểm xuyến bằng một cánh hoa màu bạc.

Chiếc váy này là do Giang Chu dựa vào trí nhớ của mình để đặt làm riêng cho nàng.

Ngoại trừ màu sắc ra, thì nó giống hệt như chiếc váy trong hôn lễ kiếp trước.

Bốn người quay đầu nhìn, thì hoàn toàn sững sờ ngay tại chỗ.

Cho dù hiện giờ Phùng Tư Nhược vẫn đang đeo khẩu trang.

Nhưng ba cô gái vẫn cảm thấy tự ti mặc cảm.

Đúng lúc này, trên sân khấu bỗng nhiên truyền đến giọng nói của MC.

“Tiếp mục tiếp theo, là của một nhà tài trợ của bữa tiệc hôm nay!”

“Dạo gần đây mọi người vẫn dùng Monngon. Com chứ? Những món ăn ở trên đó, đơn giản là là phục vụ cho tất cả chúng ta.”

“Tiết mục tiếp theo, chính là bài hát quảng cáo đầu tiên của trang web này.”

“Ngoài ra, còn có một tin tốt nữa để nói cho mọi người.”

“Đó chính là, sau khi tiết mục này biểu diễn xong, thì hệ thống đặt đồ ăn online của trang web cũng chính thức login.”

“Sau này mọi người muốn ăn các món ngon ở quanh đây, thì chỉ cần ấn ấn vài cái là sẽ có người mang đến tận nơi.”

“Tiếp theo, mời mọi người thưởng thức tiết mục: “Bài hát dành cho người ăn ngon.”

“Người biểu diễn: Tô Nam, Hàn Nhu, Hoàng Kỳ!”

Ba cô gái nghe thấy câu này thì lập tức tỉnh táo lại, đã đến tiết mục của các nàng rồi!

Dưới sự hướng dẫn của Tô Nam, ba người vội vàng cuống quít, lại hoảng hốt chạy vào thông đạo ở hậu trường.

Phùng Tư Nhược mặc lễ phục thật sự quá đẹp, các nàng bị mê cho thần hồn điên đảo, suýt nữa quên mất mình còn phải lên sân khấu biểu diễn.

Theo giọng nói của MC, màn che trên sân khấu cũng từ từ được kéo ra.

Ánh đèn cũng tối sầm.

Ba em gái lolita dễ thương đang bày ra tư thế mở màn, trong nháy mắt liền xuất hiện trước mặt khán giả.

Oanh một tiếng, tiếng vỗ tay như long trời lở đất.

Đám con trai đang chuẩn bị ngủ gật, thì lúc này đều phấn khích lên đến tận trần nhà rồi.

Bọn họ đều nhìn thấy những hình ảnh rất khó tin.

Còn đám người đã ngủ gật kia, thì bị người bên cạnh gọi dậy, lại không thể tin nổi mà nhìn lên sân khấu.

“Cái đệch, đây chính là nhóm nhạc thiếu nữ thần tượng trong sân trường à?”

“Đáng giá, chuyến này quá đáng giá!”

“Một ngự tỷ cao lạnh như đàn chị Hàn lại mặc váy lolita hắc ám, còn đóng loli ngạo kiều nữa.”

Hàn Nhu còn đang rất khẩn trương, bỗng nhiên nghe thấy tiếng hò hét ở dưới sân khấu thì nhất thời thở phào nhẹ nhõm.

Nàng không ngờ mình chỉ thay một bộ quần áo, vậy mà có thể khiến cho người ta phát cuồng rồi.

Cùng lúc đó, âm nhạc cũng vang lên.

Tô Nam và Hoàng Kỳ ở hai bên đều tiến lên vài bước.

Các nàng chống nạnh ra vẻ đáng yêu, ánh mắt lóe sáng nhìn xuống dưới sân khấu, trong nháy mắt, ánh mắt đo như một thanh kiếm sắc bén trực tiếp đâm xuyên qua ngực của đám otaku.

Giọng nói của hai người vốn đã rất ngọt ngào, cho nên vừa mở miệng thì dường như cả không khí cũng có vị ngọt rồi.