Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tỏ Tình Em Từ Chối, Anh Thay Lòng Đổi Dạ Em Khóc Cái Gì?

Chương 88: Thiên sứ tại nhân gian! (3)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Có điều, dựa theo kiến nghị của Tô Nam, thì cả ba nàng không cần phải đều có tạo hình dễ thường, có lẽ có một lolita hắc ám sẽ càng thêm lóa mắt.

Bởi vậy, sau khi thương lượng, thì họ đã đổi chiếc váy màu xanh nước biển của Hàn Nhu thành chiếc váy màu đen.

Như vậy có thể bảo trì thần thái ngự tỷ cao lạnh của nàng, lại còn không mất đi vẻ dễ thương và đáng yêu.

Quả nhiên, Hàn Nhu mặc váy lolita màu đen đã lập tức trở thành tiêu điểm của toàn trường, trông vừa xinh đẹp vừa đáng yêu, lại có thêm một chút kiêu ngạo như công chúa.

Nhất là son môi màu đen ở trên miệng nàng, hoàn toàn là một Công Chúa Bóng Đêm.

Như vậy mà không thể để cho đám người dưới sân khấu hét chói tay, thì bữa tiệc tối này có thể trực tiếp tuyên bố chào tạm biệt được rồi.

“Lần đầu tiên mặc đồ đáng yêu như vậy, sao em lại thấy hơi khẩn trương nhỉ?”

“Đừng khẩn trương, đám người dưới sân khấu không quan tâm nội dung biểu diễn đâu, bọn họ chỉ quan tâm có đẹp hay không thôi!”

Hàn Nhu hơi ngẩng đầu lên: “Chẳng may biểu diễn rất tệ thì sao?”

Ánh mắt của Giang Chu lướt qua người các nàng: “Tin tưởng anh, ba người chỉ cần đứng ở đó thôi thì cũng đã thành công rồi.”

“Hy vọng là vậy!”

“Em xem đi, đồng bạn hợp tác với anh có khẩn trương chút nào đâu, cô ấy còn có chứng sợ đám đông kìa.”

Giang Chu vừa nói vừa chuyện vừa thoáng qua đằng sau mình.

Lúc này Phùng Tư Nhược đang đứng ở sau lưng hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lặng lẽ trốn ở sau lưng hắn như một bóng ma.

“Rất. . .khẩn trương. . .” Nàng nhỏ giọng nói, lại không nhịn được mà kéo vạt áo của Giang Chu.

Người đến khi khẩn trương chính là như vậy, họ luôn muốn nắm lấy thứ gì đó, dường như làm vậy thì có thể làm cho nàng có cảm giác an toàn hơn.

Tô Nam nhịn không được mà nhìn về phía sau Giang Chu: “Chứng sợ đám đông mà còn dám lên sân khấu? Chắc là lại bị ai đó lừa gạt rồi.”

“Trong mắt của các cô, tôi là loại người gặp ai sẽ lừa người đấy à?”

“Anh thử nói những cái tên chưa bị anh lừa gạt đi xem nào!”

Giang Chu nghe thấy câu này thì thấy hơi bất đắc dĩ.

Từ sau khi hắn gài bẫy Phương Thiên Tài, thì ba cô gái đều nhìn hắn với ánh mắt cảnh giác, giống như bất cứ lúc nào hắn cũng có thể đào hố chờ nàng nàng nhảy vào vậy.

Xét cho cùng, thì vẫn là do chuyện lần trước huyên náo quá lớn.

Mà bản thân mình còn có trang bức, có thể kiếm tiền dưới hoàn cảnh xấu như vậy, hiển nhiên là điều này đã làm cho tâm linh yếu ớt của càng nàng bị phủ một tầng bóng ma.

Mà đổi thành người ngoài, sau khi biết nhà Phương Thiên Tài thì mình lừa gạt 510 ngàn, thì toàn bộ đám người trong ký túc xá của hắn đều trở nên trung thực hơn.

Mỗi lần gặp mặt hắn thì đều gọi là anh Giang anh Giang, hoặc là gọi đại ca đại ca, giống như kiểu hắn chỉ cần giơ chân nhắc tay thôi là cũng có thể bẫy chết người ta rồi ý.

Đây chính là hiểu lầm, hắn là một thiếu niên hiền lành tốt bụng cơ mà!

“Chị dâu, nếu như sau này chị muốn kết hôn với anh em, thì nhất định phải chứng nhận tài sản trước khi cưới nhé!”

Lúc này, Hàn Nhu nhìn về phía Phùng Tư Nhược: “Người này chính là một cái hố, ai rơi vào cũng không leo được ra đâu!”

Phùng Tư Nhược nghe thấy mình lại bị gọi là chị dâu thì cả người cũng bắt đầu xấu hổ.

Nhưng may mà nàng đang đeo khẩu trang, cho nên không ai nhìn thấy gò má của nàng đang đỏ bừng lên.

Có điều, Hoang Kỳ và Tô Nam nghe thấy cái xưng hô này thì cũng lộ vẻ ngạc nhiên.

Chị dâu?

Anh trai của Hàn Nhu chỉ có một người, chính là Giang Chu.

Mà chị dâu lại có nghĩa là vợ của anh trai, lẽ nào cô gái này là bạn gái của Giang Chu?

Nhưng mà tên cặn bã nam này có thật sự thừa nhận bạn gái của mình là ai không? Rõ ràng bên đại học Thanh Bắc còn có một cô gọi tên này là ba ba kìa.

Lúc này, bỗng nhiên Hoàng Kỳ trợn tròn mắt: “Khoan đã, bạn là Phùng Tư Nhược?”

Nàng nhận ra cô gái trốn sau lưng Giang Chu là ai rồi.

Bởi vì lớp ba năm nhất học viện tài chính và kinh tế chỉ có sáu phòng ở ký túc xá nữ, hơn nữa lại còn rất gần nhau, cho nên Hoàng Kỳ cũng thường xuyên chạy qua phòng của các bạn học chơi.

Nàng cũng đã đi qua phòng của Phùng Tư Nhược.

Trước đây, nàng cảm thấy cô bé này có dáng người cao gầy, da dẻ trắng nõn nà, chỉ là hay cúi đầu hoặc là thường xuyên đeo khẩu trang, cho nên không thấy rõ dung mạo lắm, nàng cũng không để ý nhiều, chỉ cảm thấy có thể là do người ta hơi tự ti.

Nếu tự ti, vậy thì khẳng định dung mạo cũng thuộc về mức trung bình hoặc còn không được trung bình, nhưng mà Giang Chu dĩ nhiên lại có quan hệ với Phùng Tư Nhược?

Hơn nữa, Hàn Nhu còn gọi Phùng Tư Nhược là chị dâu, chứng tỏ là đã từng gặp mặt.

Hiện giờ Hoàng Kỳ cảm thấy rất tò mò, không biết dung mạo của Phùng Tư Nhược này thế nào đây.
« Chương TrướcChương Tiếp »