Ngôi sao mới khởi nghiệp là khái niệm gì?
Năm ngoái, đại học Thanh Bắc có một ngôi sao mới khởi nghiệp, người này cầm dự án của mình đến đại hội đầu tư, chỉ mới lên giới thiệu một lần mà đã cầm được 2 triệu tiền đầu tư rồi.
Còn bọn họ thì sao?
Cả ngày chỉ biết hóng hớt, ồn ào, chạy theo phong trào!
Hận không thể mang ghế đến để ngồi xem trò cười của người khác ngay lập tức.
Giống như là sợ thiên hạ này không loạn vậy.
Giống như là họ đi học đại học cũng uổng phí vậy!
Giống như giờ phút này, bọn họ kéo nhau đến thao trường, rồi lại bị người ta mắng cho máu chó đầy đầu!
Bọn họ đã cảm nhận được, trên đầu của bọn họ có hai chữ Ngu Xuẩn đang chiếu sáng lấp lánh!
Bọn họ và Giang Chu, căn bản không phải người cùng một thế giới!
Kết quả cuối cùng, tất cả mọi người đều nhìn Phương Thiên Tài với ánh mắt phẫn nộ.
Tất cả đều là vì người này đã đăng bài bịa đặt ở trên diễn đàn.
Lại tạo ra rất nhiều những chứng cứ giả dối để lừa gạt mọi người.
Vậy nên bọn họ mới bị quấn vào trận mưa gió này.
Nhưng mà cuối cùng, người ta đã chứng minh được, người ta không phải cặn bã nam.
Bọn họ lại trở thành một đám ngu xuẩn, chỉ hận không thể đào cái lỗ để chui vào!
Ngoài ra, vì sao website trường lại nhấn mạnh hai chữ đẹp trai nhỉ?
Mọi người quay đầu nhìn Phương Thiên Tài đã bị dọa sợ.
Ừm, nếu so với với Phương Thiên Tài, thì công nhận là Giang Chu rất đẹp trai.
“Bây giờ mọi người đã biết chúng tôi có quan hệ gì rồi chứ?”
Giang Chu nhìn đám người, trong mắt tràn đầy cười nhạo.
Lúc này, không có ai dám nhìn vào mắt hắn.
“Đây. . .đây cmn là hiểu lầm, hiểu lầm thôi!”
“Đúng đúng, bọn tôi cũng là nạn nhân, bọn tôi cũng bị lừa gạt!”
“Thật xin lỗi, Giang Chu, chúng tôi thật sự không nên xuất hiện ở đây khi chưa tìm hiểu chân tướng, không nên mắng chửi người khác theo phong trào!”
“Đúng đúng, chúng tôi sẽ nhớ kỹ bài học lần này, sau này tuyệt đối sẽ không bị người khác xúi giục nữa!”
Có người đầu tiên xin lỗi.
Thì sẽ có vô số người xin lỗi theo.
Giang Chu nhìn đám người: “Tôi chỉ có một yêu cầu đối với mọi người thôi, đó là trở về phải giải thích cho tôi, để cho tất cả mọi người đều biết chân tướng chuyện này!”
Hàn Nhu lập tức bổ sung: “Nếu như các người từ chối, thì chúng tôi tuyệt đối sẽ không ngại báo cảnh sát đâu.”
Đám người lập tức gật đầu, biểu thị yêu cầu nhỏ này không quá đáng chút nào.
Gõ chữ lập topic cũng không mất tiền.
Nếu như bọn họ không cúi đầu, thì chờ bọn họ chính là cảnh sát.
Mà Phương Thiên Tài nghe thấy câu này thì cũng thở phào nhẹ nhõm, thì ra chỉ cần nói xin lỗi rồi giải thích là được rồi.
Làm mình sợ muốn chết, còn tưởng bọn họ sẽ báo cảnh sát nữa.
Nhưng đúng lúc này, Giang Chu đi đến trước mặt Phương Thiên Tài.
“Anh mau gọi điện thoại về cho gia đình đi, nói rõ cho họ biết những chuyện anh đã làm đi!”
“Tôi muốn gia đình anh phải bồi thường cho tôi 500 ngàn tiền phí tổn thất tinh thần và chữa bệnh!”
“Tôi đã bảo lưu tất cả chứng cứ về chuyện anh làm rồi, trong vòng ba ngày, nếu không thấy cha mẹ của anh, thì tôi sẽ báo cảnh sát.”
“Giải quyết riêng hay là ra tòa, anh hãy về thương lượng với gia đình mình đi.”
Phương Thiên Tài nghe thấy những lời này thì sợ đến mức mặt mày tái nhợt.
Anh ta chưa từng nghĩ rằng mình phải trả cái giá đắt như vậy! 500 ngàn đấy!
Dù cha mẹ anh ta không ăn không uống, thì một năm cũng chỉ kiếm được 200 ngàn mà thôi!
Anh ta chỉ thích một cô gái, thì có lỗi gì?
Không phải mọi người đều nói, yêu là không từ thủ đoạn sao?
Cùng lúc đó, đám quần chúng hóng hớt cũng mặt đầy kinh ngạc.
Mở miệng đã đòi 500 ngàn, cái giá của việc chế tạo lời đồn cũng quá kinh khủng rồi đấy!
Tên này mà bị bệnh trầm cảm à?
Đây mà gọi là đang trong trạng thái chuẩn bị nhảy lầu à?
Tên này bây giờ còn cmn Chiến Thần hơn cả Chiến Thần ý chứ!
Người này thật sự là đáng sợ.
Tất cả mọi người đều mắng người này, Phương Thiên Tài kia thì chụp ảnh rồi tung tin đồn giả dối.
Giờ thì bọn họ bị nhục nhã trước mặt toàn trường, còn Phương Thiên Tài thì còn bị mất một khoan tiền lớn!
Đại học Thượng Kinh thật sự đã xuất hiện một nhân vật không thể trêu vào.
Không thể ở lại nơi này nữa.
Bằng không thì bọn họ sẽ bị người này lừa gạt đến chết mất.
Vì vậy, chớp mắt mà đám người đã lao ra khỏi thao trường.
Cùng lúc đó, Giang Chu nhìn về phía ba cô gái ở sau lưng.
“Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm, lần này bốn người ăn chung, xem có ai đến đưa tiền nữa không?”
Hàn Nhu nhịn không được mà bật cười: “Em đoán là từ nay trở đi, sẽ có rất nhiều người nhìn thấy anh sẽ phải đi vòng qua.”
Hoàng Kỳ cũng thấy hơi sợ hãi: “Mình tuyệt đối sẽ không đối đầu với bạn, bằng không thì bạn sẽ chơi chết mình mất!”
“Tô Nam thì sao? Sao cô không nói lời nào?”
“Ông chủ, sau này tôi đi làm sẽ không nhận lương, chỉ cần anh đừng bắt nạt tôi là được!”
Hơn ba giờ chiều, trời bắt đầu có mưa nhỏ.
Tất cả mọi người đều lên diễn đàn lập topic xin lỗi về vụ việc nhà hàng tây.
Có vài người còn viết lách rất tốt.
Còn có người viết rất sục sôi, có người còn viết khiến cho người ta rơi lệ.
Có người còn trực tiếp viết là Giang Chu có nhân phẩm cao thượng bla bla. . .
Bởi vậy, tất cả đều đã biết được chân tướng của việc này, cái gọi là cặn bã nam, lại chính là ngôi sao mới nổi đang nỗ lực khởi nghiệp.
Cái gọi là hẹn hò, chỉ là những người bạn tụ tập thôi.
“Tại sao lại như vậy?”
“Tất cả đều là do người khác tung tin vịt?”
Trong ký túc xá nữ của học viện tài chính và kinh tế.
Đinh Duyệt xem những topic kia xong, thì trên mặt viết đầy khó tin.
Cô vẫn còn nhớ rõ tình cảnh mình và Giang Chu gây gổ tranh cãi.
Cô dùng những lời lẽ chính nghĩa để gây sự với người ta.
Thậm chí còn cho Phùng Tư Nhược đọc những topic đó.
Mà Giang Chu thì chỉ nói, mình thật sự thích Phùng Tư Nhược.
Tại sao cô lại đi chia rẽ một cặp đôi có cơ hội trở thành người một nhà chứ?
“Tư Nhược!”
Đinh Duyệt nhảy xuống giường, lao lên sân thượng.
Phùng Tư Nhược hơi mờ mịt: “Có chuyện gì à?”
“Tất cả mọi người đang mở topic, nói là chuyện Giang Chu một đêm hẹn ba cô gái là chuyện hiểu lầm!”
“Vậy sao?”
“Bạn mau xem đi, có rất nhiều người đang giải thích và xin lỗi Giang Chu nữa!”