Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tỏ Tình Em Từ Chối, Anh Thay Lòng Đổi Dạ Em Khóc Cái Gì?

Chương 75: Cặn bã nam, ông không xứng với Phùng Tư Nhược!

« Chương TrướcChương Tiếp »
“1234. . . 2234…!”

“Xoay, vỗ tay!”

“Ok! Động tác tiếp theo!”

“1234…2234…”

“Chân trái ở trước, chân phải ở sau, nhảy. . .!”

“1234. . . 2234. . .”

Một tiếng sau.

Giang Chu dạy từng câu từng chữ, rốt cuộc cũng dạy ba người hát được bài này.

Sau đó chính là thời gian dạy nhảy múa của Tô Nam.

Giang Chu cũng không có yêu cầu gì đặc biệt với điệu nhảy này.

Dù sao cứ làm ra vẻ dễ thương là ok.

Chỉ còn một tuần lễ nữa là đến tiệc đón sinh viên mới rồi, nên giờ mà học những động tác khó là không thực tế.

Tối đa cũng chỉ là nhảy nhảy, xoay xoay, bắn tim bắn tim gì gì đó thôi.

Một lúc lâu sau, ba cô gái đều mệt đến thở hồng hộc.

Các nàng dừng động tác lại, rồi cầm khăn lên, bắt đầu lau mồ hôi.

“Mệt chết em rồi, anh, tối nay anh phải mời bọn em ăn cơm đấy nhé?”

Giang Chu dựa vào trên ghế sa lon: “Anh bỏ tiền, ba người thích ăn gì thì ăn thôi.”

Hàn Nhu lau mồ hôi một chút: “Vậy còn anh? Anh đi đâu à?”

“Đã hẹn với một cô em là sẽ đi dạo trường học rồi, bằng không thì phí cả thanh xuân.”

“Anh kiếm ở đâu ra nhiều cô em như vậy?”

Tô Nam thở hển hển, lau lau mồ hôi một chút: “Anh ta đi vệ sinh một chuyến mà cũng có thể dẫn một đống trở lại cơ mà, quả thực là biếи ŧɦái.”

Giang Chu thấy hơi kinh ngạc: “Tô Nam, thì ra cô có lòng tin với dung mạo của tôi như vậy, tôi thật sự rất cảm động đấy.”

“Là có sự hiểu biết nhất định với sự không biết xấu hổ của anh, ok?”

“Tô Nam, tên này đã làm gì bạn, mà bạn lại nói cậu ta không biết xấu hổ?”

Hoàng Kỳ bỗng nhiên lộ vẻ tò mò, nàng cảm thấy chuyện này hình như không đơn giản.

Một cô gái nói một tên con trai không biết xấu hổ.

Vậy chắc chắn là tương đối vô liêm sỉ, hơn nữa, còn tương đối kí©h thí©ɧ nữa.

Tô Nam thuận miệng nói: “Tối hôm nay, anh ta dẫn mình đi ăn bò bít tết, kết quả là có một cô bên đại học Thanh Bắc. . .”

Tô Nam còn chưa nói hết lời, Giang Chu lập tức thi triển Lý Ngư Đả Đỉnh.

Hắn ngồi bật dậy từ ghế sa lon, lại dùng cái bánh bông lan trong tay để chặn miệng Tô Nam.

“Tô Nam, nhảy một ngày rồi, mệt mỏi không? Ăn bánh bông lan đi.”

“Phi phi phi, cái này anh cắn một miếng rồi?”

Giang Chu lập tức phủ định: “Đừng nói lung tung, tôi chưa cắn đâu.”

Tô Nam thở phì phò: “Vậy tại sao nó lại dính nước bọt?”

“Phương pháp ăn bánh bông lan không phải là liếʍ xong rồi mới ăn sao?”

“Giang Chu, anh là tên khốn nộn, tởm quá!”

Cùng lúc đó, Hàn Nhu và Hoàng Kỳ cũng bu lại.

Lúc này, các nàng cũng đã phát hiện ra chuyện này không bình thường.

Bởi vì, chỉ cần các nàng vừa nhắc đến bò bít tết, thì Giang Chu sẽ có phản ứng rất kịch liệt.

Lúc nãy, Hàn Nhu vừa nói là tối hôm qua ăn bò bít tết.

Sau đó, Tô Nam cũng nói là tối hôm qua ăn bò bít tết.

Giang Chu này, rốt cuộc đã cho bao nhiêu người ăn bò bít tết vào hôm quá?

Giang Chu thấy bầu không khí trở nên không đúng, lập tức chạy ra cửa.

“. . .Mọi người luyện tập đi, tôi ra ngoài hút điếu thuốc!”

“Lát nữa ăn cơm không cần chờ tôi, chỉ cần gửi hóa đơn qua QQ cho tôi là được!”

Giang Chu nói xong thì lập tức chạy ra khỏi văn phòng.

Ba người phụ nữ là một cái chợ, câu này thật sự là đã khiêm tốn rồi.

Hắn là ba người phụ nữ là một lò sát sinh mới đúng.

Giảo biện là không giảo biện được, lẽ nào mình không biết chạy sao.

Dù sao trong đó cũng không có bạn gái hắn.

Có lẽ lát nữa trở về cũng không sao.

Vì vậy, hắn tìm một rừng cây nhỏ trong trường, rồi ngồm xổm hút thuốc.

Chiều cuối tuần, sân trường có rất nhiều người.

Đa số người là đi ra ngoài chơi, giờ này về nhà tắm rửa.

Giang Chu ngồi xổm ở ven đường, ánh mắt đi đảo qua các cô em như hoa sen mới nở ở trong trường.

Hơn nữa, các cô em này vừa tắm xong thì đều không mặc quần áo như mọi khi.

Dù sao thì bây giờ cũng là mùa hè oi bức, nên họ đều mặc quần đùi rất ngắn, lại đi dép.

Còn có người choàng khăn tắm đi ra luôn.

Giang Chu còn phát hiện, bên ven đường đối diện có một vài tên con trai đang ngồi xổm.

Chắc bọn họ cũng đã phát hiện bí mật này, cho nên cắm chốt ở đây.

Nhưng đúng lúc này, Giang Chu bỗng nhiên sửng sốt.

Hắn nhìn thấy có một cô em lao về phía mình.

Hơn nữa, tốc độ rất, suýt nữa còn mất dép luôn.

Không thể nào?

Chỉ nhìn mà cũng không được?

Trường học này còn có vương pháp không?

Giang Chu thấy rất buồn bực.

Kết quả, cô em này đến gần thì hắn mới phát hiện, hóa ra là Đinh Duyệt.

“Giang Chu, ông là tên cặn bã, sau này đừng có quấy rồi Phùng Tư Nhược nữa!”

“Nếu như tôi thấy ông đi tìm cô ấy, thì tôi tuyệt đối sẽ không khách khí với ông đâu!”

“Ông muốn chơi bời thì tìm người khác đi, đừng tưởng rằng cô gái nào cũng thích ông.”

Giang Chu trực tiếp bị nói cho bối rối.

Tại sao mình lại là cặn bã rồi?

Trước kia Đinh Duyệt cũng không cho mình đi tìm Phùng Tư Nhược, nhưng mà thái độ cũng không đến mức kịch liệt như này mà.

“Chờ đã, tôi đã làm gì sao?”

Đinh Duyệt hiện lên vẻ tức giận: “Ông đã nói thích Phùng Tư Nhược đúng không? Còn nói Phùng Tư Nhược là vợ ông?”

Giang Chu gật đầu: “Đúng thế, tôi thích Phùng Tư Nhược!”

“Vậy người ông thích cũng không ít nhỉ, ông thật sự là bác ái!”

“Bạn học Đinh, tuy con người của tôi hơi phóng đãng một chút, nhưng tuyệt đối không phải là cạn bã.”

“Ồ, vậy ý của ông là tôi đang vu oan cho ông?”

Giang Chu càng nghe thì càng thấy không đúng.

Rõ ràng Đinh Duyệt này đang tức giận với mình.

Lẽ nào hôm nay mình chọc giận người này rồi sao?

Hay là. . .

“Bạn học Đinh, bà đến kỳ hàng tháng à?”

Đinh Duyệt gầm lên: “Đừng đổi chủ đề, ông làm gì mà ông còn không biết sao?”

“Ý bà là tôi để Phùng Tư Nhược mặc váy à? Con gái mặc váy thì có gì quá đáng đâu?”

“Giả ngây giả dại đúng không? Được, tôi để cho ông chết rõ ràng!”

Đinh Duyệt nói xong thì lấy điện thoại di động ở trong giỏ xách của mình.

Cô trượt vài cái, hình như đang mở thứ gì ra.

Sau đó, liền đưa tay lên, giơ lên trước mặt Giang Chu.

Cái logo này, hình như là diễn đàn của khu trường đại học này.

Các sinh viên trong đại học quanh đây, đều thích vào trong này chém gió và hóng hớt.

Có điều, hôm nay còn có vài bài đăng cực kỳ hot.

“Vạch trần bộ mặt thật của cặn bã nam thế kỷ: Cùng một ngày, cùng một địa điểm, hẹn ba cô gái.”

“Giả vờ công tử nhà giàu để lừa gạt nữ sinh viên, đây chính là sinh viên mới tên Giang nào đó của đại học Thượng Kinh!”

“Khinh nhờn tình yêu, làm nhục phụ nữ! Mời đại học Thượng Kinh cho một câu trả lời!”

“Một đêm hẹn ba cô gái? Giang nào đó ở đại học Thượng Kinh còn không bằng súc sinh!”

“Xin các nữ sinh viên hãy cảnh giác cao độ, nhìn rõ bộ mặt thật của người này! (Bên dưới là hình ảnh chất lượng cao!)”

“Không chỉ ba người, sau mười giờ còn xuất hiện 4 nữ sinh viên của đại học Thanh Bắc! (Bằng chứng lúc 8 giờ tối)”

Ủa?

Giang Chu bỗng nhiên thấy rất hứng thú.

Nhưng tiêu đề này thật sự là hấp dẫn người nha.

Tên cặn bã nam nào mà quá đáng như vậy?!
« Chương TrướcChương Tiếp »