Chương 30

Đúng là bởi vì biết cho nên mới sợ anh ta lại đưa cô đến Mát-xcơ-va như chín năm trước.

Trên người còn rất đau, nhưng cô vẫn bò đến nằm trong l*иg ngực của anh: “Mà hôm nay em đi ra ngoài là đi bàn công việc, nghỉ ngơi hai ngày thì phải khởi công, cho nên lần sau không thể cắn em ở chỗ rõ ràng như vậy, hậu kỳ không dễ photoshop.”

Hứa Từ cúi đầu hôn cô: “Ừm.”

“Cười một cái.”

Tống Lê cào cào cằm anh, rất ngứa, anh muốn tránh nhưng cô không cho, số lần hầu kết rung động quá nhiều, sau đó liền bắt đầu buộc chặt.

Hứa Từ nắm lấy cánh tay không an phận của cô mà hôn, nhìn thấy bộ nail hôm nay của cô: “Thật xinh đẹp.”

“Cao hứng không?” Tống Lê nói: “Mấy ngày nữa em cũng có thể đi ra ngoài kiếm tiền dưỡng gia.”

Hứa Từ muốn nói em có thể ở nhà mãi nhưng mà biết cánh cửa này không nhốt được cô: “Muốn làm cái gì?”

“Ừm… Chưa nghĩ ra, vẫn là chụp tạp chí đi, Tống Y nói trở về tìm trợ lý mới cho em, em chỉ phụ trách xinh đẹp, những việc này em đều không nhọc lòng. Chắc là chụp mặt bìa cho “Lady”, bọn họ hẹn rất nhiều lần.”

“Quan hệ của em với anh ta rất tốt?”

“Không tốt, hung dữ muốn chết, anh ấy còn thường xuyên trừ tiền lương của em, cường hào ác bá.”



Tống Lê bò dậy ngồi lên đùi anh, ôm cổ anh hôn: “Hứa Từ của chúng ta tốt nhất, tốt nhất thiên hạ.”

Hứa Từ ôm eo nhỏ: “Anh ta là anh em, anh ta phải đối tốt với em nhưng mà anh tốt hơn.”

Hứa Từ hôn cô một cái, Tống Lê dần dần bị anh hôn đến kín không kẽ hở, ánh mắt của anh trong khi cô thở dốc tối dần xuống, ánh mắt vô cùng nghiêm túc chấp nhất: “Anh chỉ đối tốt với em.”

“Em đây bây giờ muốn ăn tôm hùm đất, anh bê đến đây cho em, muốn đổ thêm nước cay.”

“Được.”

Trước nửa đêm sau khi Hứa Từ hầu hạ cô ăn xong bữa khuya đã thay đổi khăn trải giường và chăn đệm, sau nửa đêm cô không thoải mái, có chút phát sốt, Hứa Từ lại chăm sóc và cho cô uống thuốc.

Khi mí mắt dính vào nhau thật sự ngủ rất sâu, buổi sáng là bị người đánh thức, anh mở to mắt nhìn thấy ổ chăn cuộn thành một búi to. Tối hôm qua không kéo rèm cửa, tia nắng ban mai chiếu vào, ánh sáng trong nhà đủ để anh thấy rõ một màn làm huyết mạch người phun trào.

Anh thậm chí có thể tưởng tượng cô ghé vào giữa hai chân anh, cái miệng nhỏ đỏ thắm kia như đang nuốt vào phun ra cự vật của anh.

“Lê Lê…”

Tiếng nói vừa tỉnh ngủ trầm thấp khàn khàn, lúc này mang theo thở dốc lại trầm thêm một độ, thanh tuyến mơ hồ vốn dĩ thanh lãnh lại nghe vô cùng lười biếng gợi cảm.

Thấy anh cuối cùng cũng tỉnh, Tống Lê phun côn ŧᏂịŧ ra, phát ra một âm thanh “pặc”, cánh môi hồng đến quá mức.



Hứa Từ nhìn thấy chất nhầy dính ra từ qυყ đầυ đến đầy miệng cô, sắc tình lại mê người, dươиɠ ѵậŧ thẳng tắp nháy mắt lại lớn lên vài phần.

“Em đã mυ"ŧ rất lâu nhưng mà nó còn chưa bắn.” Tống Lê ghé vào ngực anh, ánh mắt mềm mại tủi thân.

Lòng bàn tay dán trên eo cô rất nóng, còn có chút ướŧ áŧ, Hứa Từ nhấc hai chân lên, nhấc hông đồng thời đặt tay vào trong qυầи ɭóŧ cô, sờ đến nơi đó nước càng nhiều thêm.

Lòng bàn tay nhẹ nhàng kí©h thí©ɧ môi âʍ ɦộ, lại chạm vào thịt viên mẫn cảm, cô nhẹ nhàng mà tràn ra tiếng rêи ɾỉ nhỏ bé yếu ớt.

Hứa Từ chịu đựng xúc động muốn cắn cô: “Còn đau không?”

“Có chút.” Tống Lê nhìn đôi mắt anh: “Nhưng mà có thể làm trong chốc lát.” Cô nhìn thời gian: “Mười phút, không thể nhiều hơn.”

Dươиɠ ѵậŧ của Hứa Từ cắm vào, hai tay anh ấn eo cô ngồi xuống, Tống Lê chỉ có thể theo động tác không ngừng của anh mà bị nâng lên lại rơi xuống.

Hai mảnh môi âʍ ɦộ bị căng ra như cánh hoa mê người, phun ra nuốt vào cự vật của anh đồng thời còn sản xuất mật hoa không ngừng cuồn cuộn.

“Ưm a……”

Tóc dài tán ra trên ngực bị đâm đến mức hỗn độn, Hứa Từ vuốt nó đặt ra sau vành tai mới ăn đầṳ ѵú của cô, đầu lưỡi đè nặng viên thịt nổi lên liếʍ láp.

“Hứa Từ…” Tống Lê ôm đầu anh, tất cả hơi thở nóng bỏng của Hứa Từ phun trên nhũ thịt của cô, bộ ngực sữa đẫy đà dường như muốn ép mũi anh sụp xuống. Tiếng thở dốc của Hứa Từ trở nên dồn dập nhiệt liệt, động tác dưới háng cũng dần dần hung ác.