Tớ không thấp, nhưng so với cậu ấy, vẫn là quá lùn. Đôi lúc tự ti, tớ tủi thân phàn nàn, Khôi cao quá. Cậu ấy chẳng nói gì, chỉ là, đưa tay vòng qua eo tớ, bế xốc lên. Chân tớ, không chạm đất, và đầu …
Tớ không thấp, nhưng so với cậu ấy, vẫn là quá lùn.
Đôi lúc tự ti, tớ tủi thân phàn nàn, Khôi cao quá.
Cậu ấy chẳng nói gì, chỉ là, đưa tay vòng qua eo tớ, bế xốc lên. Chân tớ, không chạm đất, và đầu tớ, đã ngang hàng với người ta. Môi cậu ấy và môi tớ, chẳng biết cố ý hay vô tình, chạm nhẹ vào nhau. Cậu ấy trìu mến nhìn tớ, thủ thỉ hỏi.
- Cao thế này, đã đủ chưa?
- Đủ, nhưng lát Khôi thả Thu xuống, thì Thu sẽ hết cao ý.
Tớ làm bộ dỗi hờn, cậu ấy xoa đầu nịnh nọt.
- Vậy không thả nữa.
- Bế cả đời luôn á?
- Ừ, cả đời!
Cậu ấy cười hiền, tớ biết là xạo, nhưng ngọt!!!
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Vì Vợ Là Vợ Anh hoặc Lẽ Nào Em Không Biết? của cùng tác giả.
Truyện quá hayyyy mn đón xem nhé