Phương Trạch Vi tự tin vào bản lĩnh của chính mình, tu đạo bao lâu nay, dĩ nhiên cũng không phải hạng người tầm thường, vừa có nhan sắc, vừa có kinh tế, giao tế trải rộng, tính tình lại tốt vô cùng.
Nhưng mà đυ.ng phải Hà Trường Thanh dầu muối không ăn, cũng không còn cách nào khác ngoài việc mặt dày theo đuổi, tìm đủ phương pháp cưa đổ người trong lòng.
——————-
Phương Trạch Vi sờ nắn lòng bàn tay của Hà Trường Thanh: "Chỉ tay này cho thấy, e là sắp tới cậu sẽ gặp tai nạn đổ máu, sinh mệnh khó bảo toàn!"
Hà Trường Thanh cười cười, "Vậy sao."
Phương Trạch Vi: "Không cần quá lo, quẻ này tuy hung hiểm, vẫn có cách phá giải!"
Hà Trường Thanh: "Tôi đâu có lo."
Phương Trạch Vi: "Cách tốt nhất là tìm người có bát tự phù hợp, kết hôn tránh tai. Người nọ có số vượng phu, cậu cưới về, đảm bảo hôn nhân mỹ mãn, sự nghiệp thăng tiến như tên lửa!"
Hà Trường Thanh: "Tên lửa nào cuối cùng cũng rụng."
Phương Trạch Vi: "Người nọ có mạng lưới nhân viên đông đúc, tuổi ngoài 200, dung mạo 20, giỏi ăn nói, thu nhập cao, phi thiên độn địa không gì làm không được, đặc biệt chung thủy, giỏi diệt yêu trừ ma, bao cậu vừa lòng!"
Hà Trường Thanh: "Vừa làm đa cấp vừa làm mê tín, dị đoan 100%."
Phương Trạch Vi: "Không ai xa lạ, chính là tôi đây!"
Hà Trường Thanh: "Tôi chợt nhớ mình quên khóa bình gas ở nhà, cáo từ!"