Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tớ Muốn Làm Bạn Tốt Với Cậu

Chương 97: Mời Phụ Huynh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc xuống lầu, tất cả học sinh cầm điện thoại vẫn đang ngồi nghịch, bời vì tin tức trên mạng rất nhiều hơn nữa cũng có rất nhiều người mắng trường học của bọn họ, dù sao nhà trường đã xóa bài trên Tieba nhưng mà vẫn chưa đưa ra lời giải thích.

Miêu Miêu cũng mở ra, rất nhiều cư dân mạng tức giận biểu thị muốn ngồi xe đến đây đánh nam sinh kia.

Trong thực tế, khi có chuyện xảy ra mọi người đều không dám lên tiếng nhưng nhờ có mạng xã hội bảo vệ, không ai có thể chịu được một chuyện xấu xa như vậy.

Sau khi tới sân tập, Miêu Miêu đi kiểm tra số lượng thành viên trong lớp, không lâu sau đã có giáo viên bước lên bục.

Thật ra hôm nay vốn là lễ tuyên thệ của học sinh cuối cấp, lớp mười và lớp mười một của bọn họ

Nhưng mà bởi vì chuyện này nên buổi lễ tuyên thệ lại bị đổi thành tọa đàm.

Miêu Miêu cùng các bạn học khác ngồi trên bãi cỏ trong sân tập, nghe giáo viên nói, “Tính mạng con người chỉ có một”, “Không phụ lòng bố mẹ”, “Lùi một bước trời cao biển rộng.”

Miêu Miêu cố chịu đựng, cuối cùng nghe được, “Sau này các em bước ra xã hội thì sẽ hiểu rõ ngoài xã hội có nhiều vấn đề hơn, không thể có chút khó khăn đã lựa chọn trốn tránh, các em sống trong tháp ngà quá lâu….” Đến lúc này thì không nhịn được nữa.

Bạn học bên cạnh xì xào bàn tán.

Miêu Miêu đứng lên, bình tĩnh cao giọng nói, “Thầy ơi, thầy vừa nói nếu như gặp phải vấn đề thì chúng ta phải chủ động đối mặt với nói, giải quyết nó chứ không được lựa chọn trốn tránh, nhưng mà thầy lại không nói biện pháp cụ thể để giải quyết, lấy ví dụ nếu như em bị một người dùng ngôn ngữ nhục mạ thậm chí bị nói là nhân cách xấu suốt hai năm thì sao? Em nên đối mặt thế nào? Em cảm thấy dẫn chứng cụ thể từng bước càng có ý nghĩa hơn bốn chữ “Chủ động đối mặt”.”

Thầy giáo nghẹn họng, nhưng mà trước mặt nhiều học sinh như vậy ông không có khả năng nói không biết, vì vậy mở miệng nói, “Em nên nghĩ lại xem bản thân có từng xúc phạm đối phương không, dù sao có nhiều người như vậy nhưng tại sao bạn học đó không đi nhục mạ những người khác mà hết lần này tới lần khác lại muốn nhục mạ em?”

“Dạ vâng, bước đầu tiên là tự kiểm tra, em đã tự kiểm tra bản thân và thấy từ nhỏ em đã chăm chỉ học tập, tiết kiệm, vậy nên em không có vấn đề gì, thế bước thứ hai thì sao?”

Trên sân tập, học sinh ba cấp đều ngồi đây nhưng lại không có ai nói chuyện, yên lặng nhìn một màn này.

Hiệu trưởng thấy tình hình không đúng, giật lấy micro, “Bạn học Hoa Miêu Miêu, nếu em có thắc mắc gì thì có thể hỏi riêng.”

Miêu Miêu nắm chặt tay, cô có thể nghe thấy được tiếng tim mình đập nhưng so với sự hồi hộp này thì sự tức giận lớn hơn nhiều, cô nói, “Em nghĩ chủ đề của ngày hôm nay hẳn là về giáo dục về sự thất bại, dạy mọi người cách đối mặt với trắc trở trong cuộc sống, vậy nên em tin rằng cách để đối mặt với trắc trở trong cuộc sống tuyệt đối không phải chỉ cần nói chủ động giải quyết vấn đề, sáu chữ này có thể khái quát được nhưng em có hơi ngu ngốc, vậy nên em mong muốn có những bước cụ thể hơn.”

Lúc này, Chu Viên bên cạnh nhìn Miêu Miêu đang lớn, anh bỗng nhiên nhận ra bản thân đã thay đổi, anh ngây người một lát rồi mở miệng nói, “Các giáo viên trong trường học nhất định có câu trả lời, bọn họ có thể giải quyết vấn đề này trong vài phút.”

Từ trước đến nay không có ai là người ngốc, học sinh cấp 3 cũng không ngốc, bây giờ có rất ít người chưa đọc bài đăng trên Tieba.

Con người có bản chất phục tùng xã hội.

Giống như lớp học của nữ sinh kia, bởi vì mấy người có quyền lực trong lớp đều bắt nạt nữ sinh kia nên, cứ như vậy giống như không xem thường không bắt nạt thì sẽ không được bọn họ thừa nhận, hơn nữa lúc bọn họ đùa giỡn cũng sẽ không có cảm giác tội lỗi bởi vì mọi người đều làm như thế.

Nhưng bây giờ những bạn học trong trường đọc được bài đăng phẫn nộ này đầu tiên rồi lại thấy bình luận của cư dân mạng để lại, tâm trạng tất nhiên bị chuyển sang hướng khác.

Nghe giáo viên đứng trên nói, có không ít bạn học thấy tức giận trong lòng bởi vì nhà trường căn bản đã đổ hết nguyên nhân khiến nữ sinh kia tự sát lên việc nội tâm quá yếu đuối, hoàn toàn không nói tới cảm giác bị bên ngoài sỉ nhục, nhưng mà vì nhiều lý do khác nhau nên không có khả năng đứng lên đối đầu với giáo viên. Có thể là do không có ai làm như vậy, cũng có thể là sợ giáo viên gây rắc rối.

Mà một bộ phận bạn học khác suýt nữa đã bị thuyết phục rồi.

Vậy nên sau khi Miêu Miêu đứng lên nói lời này, trong đầu những bạn học chỉ có một suy nghĩ, quá ngầu!

Miêu Miêu cố chấp nhìn về phía giáo viên đứng trên bục, “Thầy không biết nên làm gì bây giờ, vậy để em tự nghĩ, đánh nhau? Em đánh không thắng, em chỉ có một mình còn bọn họ lại quá đông, gọi giáo viên? Bọn họ cùng lắm chỉ bị dạy dỗ một lát còn em thì sẽ thảm hơn, nếu ở trường học em bị bắt nạt thì bước tiếp theo của em có lẽ là tìm giáo viên, nhưng mà nếu như giáo viên cũng cho rằng là vấn đề của chính em thì em nên làm gì bây giờ? Đúng vậy, em không thể chuyển trường bởi vì vất vả lắm em mới thi đậu trường cấp 3 này, vì đây là nơi mà em mơ ước muốn tới, em phải làm gì?”

Miêu Miêu kìm nén rất nhiều lời nói trong lòng, cô có thể tưởng tượng được phải tuyệt vọng đến mức nào mới chọn lựa như thế.

Chắc chắn cô gái kia cũng nghĩ đã qua lớp mười hai, cố gắng nhịn một thời gian ngắn thì sẽ thoát được.

Nhưng mà cô gái đó vẫn không vượt qua được, Miêu Miêu không cảm thấy cô gái đó yếu đuối mà là hơn hai năm rồi…. Cô hẳn là đã chịu đủ rồi.

“Thầy ơi, tiếp theo em phải làm gì? Tiếp tục tự kiểm điểm lỗi lầm của mình sao?” Miêu Miêu ép hỏi.

Mà lúc này đây, giáo viên trên bục đưa micro lại cho hiệu trưởng, vội vàng kết thúc buổi diễn thuyết này.

Sau khi tản đi, nữ sinh trong lớp vây quanh, “Lớp trưởng, cậu quá ngầu luôn!!!”

“Lớp trưởng, lúc nãy đúng là siêu ngầu!”

“Lớp trưởng, có khi nào chủ nhiệm lớp đến tìm cậu nói chuyện không?”

Chu Viên hoàn toàn bị nhóm nữ sinh này đẩy ra ngoài, đứng bên cạnh nhìn tất cả.

Miêu Miêu nói, “Không sao, tìm thì tìm, tớ không sợ.”

Nhưng mà không ngờ rằng, người đầu tiên tìm Miêu Miêu không phải chủ nhiệm lớp mà là mẹ Hoa.

“Lớp trưởng, mẹ cậu tìm cậu.”

Miêu Miêu đi ra ngoài đã bị mẹ Hoa ôm, “Hôm nay là mẹ giật cả mình.”

Mẹ Hoa bận rộn nên không đọc được tin tức, kết quả chủ nhiệm lớp Miêu Miêu gọi điện thoại cho bà, câu đầu tiên chính là, “Trường học có một nữ sinh nhảy lầu….”

Làm mẹ Hoa sợ đến mức tim như ngừng đập.

“Chủ nhiệm lớp gọi điện thoại cho mẹ rồi?” Miêu Miêu đi ra hỏi.

“Ừm, mẹ đã nghe kể toàn bộ câu chuyện rồi.”

Miêu Miêu mở to hai mắt, tội nghiệp nhìn mẹ Hoa, “Mẹ ơi, con chỉ là nói ra những lời trong lòng mà thôi….”

“Mẹ biết, Miêu Miêu rất tuyệt, mẹ tới đưa bữa trưa cho con, đã hai tuần rồi con chưa về nhà mẹ cũng nhớ con rồi.” Mẹ Hoa sờ tóc Miêu Miêu, “Từ nhỏ mẹ đã biết con là một đứa bé rất có tinh thần chính nghĩa, mẹ cũng cảm thấy kiêu ngạo vì điểm này của con.” Có thể xã hội sẽ không chứa chấp được nhưng mà cũng bởi vì xã hội không chứa chấp nên bà càng phải bao dung.

Miêu Miêu thở nhận lấy bữa trưa, “Mẹ, con và mẹ ăn chung đi!”

Lúc Miêu Miêu ăn xong quay về phòng học thì phát hiện Chu Viên không có đây.

Vốn chỉ nghĩ là có chuyện phải ra ngoài, kết quả không ngờ đến tiết đầu tiên của buổi chiều cũng không đến.

Miêu Miêu khó hiểu, người này đi đâu vậy?
« Chương TrướcChương Tiếp »