Chương 47

Lúc Chu Viên nhắc tới người lớn thì Tinh Tinh mới nhớ ra nhìn thời gian, đúng vậy, trong kế hoạch của bé bọn họ sẽ lén lút trốn ra sau đó lại lén lút quay về, cô giáo chắc chắn sẽ không phát hiện.

Hiện tại mới phát hiện đã sắp tới giờ lên lớp.

Tinh Tinh nói với Miêu Miêu, “Cậu nhìn thêm lần nữa đi, bọn mình phải trở về đi học rồi.”

Lúc đầu Miêu Miêu đã bị Chu Viên dỗ cho nín khóc, bây giờ thoáng cái lại khóc tiếp.

Tim Chu Viên thắt chặt lại vì tiếng khóc, dụ dỗ, “Đừng nghe cậu ấy nói bậy, mình chỉ dị ứng với quả xoài, ngày mai là tốt rồi.” Không phải chỉ là dị ứng một quả xoài thôi sao, trẻ con có thể gây ra chuyện lớn như vậy, không cần phải nói, đều là do thiếu kiến thức thôi.

Lúc này cô gái trẻ tuổi mới ý thức được, thì ra bé trai đó mang khẩu trang là bởi vì dị ứng xoài.

Chờ chút…. Vậy nên ba bạn nhỏ này cho là cậu bạn đó phải chết? Cho nên mới hoang mang rối loạn chạy tới gặp mặt lần cuối như thế.

Cô gái trẻ tuổi nghe được cô giáo cùng ba mẹ đều đang chạy về phía này thì thở phào một hơi trong lòng, không phải buôn người cũng không phải đặt bẫy muốn lừa bán cô, vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi.

Sau khi Tinh Tinh nghe được, ngây người một chút, sau đó nói, “Cậu đừng mách lẻo…. Mình lập tức quay về.”

Lúc này mấy người lớn cũng đã chạy về.

Mẹ Hoa lập tức ôm lấy Miêu Miêu, vùi đầu vào cổ bé, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở, “Con hù dọa mẹ rồi.”

Mẹ Tinh Tinh cùng mẹ Đặng Phong còn chưa ôm được năm giây đã lau nước mắt, hung dữ, “Vì sao lại trốn học? Leo tường trốn học rồi chạy xa như vậy, giỏi lắm!”

Tinh Tinh đã bật khóc, ôm lấy bắp chân mẹ, “Mẹ…. Con sai rồi.”

Mẹ Tinh Tinh sao không biết được bé quen thói dùng mánh khóe, bây giờ xem ra là mình quá nuông chiều rồi, cô tức giận nói, “Đứng ngay ngắn!”

Lúc nhìn camera giám sát phòng học thì thấy là Tinh Tinh kéo hai đứa trẻ khác đi cùng, sau đó leo tường cũng là chủ ý của Tinh Tinh.

Lá gan quá lớn, vừa nghĩ cái là làm liền, nếu không để Tinh Tinh hiểu rõ chuyện này không thể làm thì về sau không chừng lại gây ra chuyện lớn gì.

Tinh Tinh tủi thân đứng ngay ngắn, lén lút liếc Miêu Miêu một cái, bé đang được mẹ của bé ôm vào trong ngực dỗ dành.

Không so sánh thì không biết, so sánh một cái là vô cùng tủi thân.

Tinh Tinh rất tủi thân mẹ của bé không yêu bé, hơn nữa còn là ở trước mặt nhiều như vậy, lúc trước mẹ của bé còn đồng ý với bé lúc ở ngoài sẽ cho bé thể diện nhưng hiện tại ngay cả mặt mũi cũng không cho bé, thật sự không thương….

Nghĩ tới đây, bé ngược lại không khóc, cố nén nước mắt bướng bỉnh không cúi đầu.

Mẹ Tinh Tinh vô cùng tức giận, quá nhiều chuyện, “Lát nữa về trường học sẽ trừng trị con.”

Mẹ Hoa từ chỗ Chu Viên biết được là cô gái trẻ tuổi này đưa nhóm Miêu Miêu tới, lúc bọn họ tới chỗ không mang theo thứ gì, muốn cho cô gái ít tiền kết quả con gái nhà người ta lại vội vàng rời đi.

Ba người ba tới muộn một chút nhưng mà lại rất tức giận nhưng ngoài ba Miêu Miêu, lúc ba Hoa tới thì ôm lấy Miêu Miêu, “Không có chuyện gì là tốt rồi, không có chuyện gì là tốt rồi.”

Lúc bị nhét vào trong xe Tinh Tinh không chịu ngồi cùng một chỗ với mẹ bé, Miêu Miêu cực kỳ áy náy trong lòng, nếu như không phải bé đi hỏi cô giáo Chu Chu bị sao vậy thì Tinh Tinh cũng sẽ không mang bé ra….

Nói đến cùng là do bé muốn gặp Chu Chu, Miêu Miêu sợ mẹ Tinh Tinh đánh Tinh Tinh, thế là nói với mẹ Hoa muốn ngồi chung một xe cùng Tinh Tinh, xe chỉ lớn như vậy nên mọi người thuê đến ba chiếc mẹ Hoa không nỡ nhưng cũng không từ chối con gái nên chỉ có thể đồng ý, thế là Miêu Miêu ngồi bên cạnh Tinh Tinh.

“Tinh Tinh….” Miêu Miêu gọi tên Tinh Tinh, muốn nắm tay Tinh Tinh, bé nghĩ lát nữa nếu mẹ Tinh Tinh muốn đánh cậu ấy thì cứ đánh bé là được….

Nhưng mà Tinh Tinh không cho bé nắm tay, bé không để ý tới Miêu Miêu, bây giờ bé không muốn để ý đến ai, mang theo sự cao ngạo toàn thế giới đều đối địch với tôi quật cường nhìn ra ngoài cửa sổ.

Mẹ Tinh Tinh nhìn bé phạm lỗi mà còn mang dáng vẻ toàn thế giới đều có lỗi với mình như vậy thì càng thêm tức giận, “Con vẫn không cảm thấy bản thân sai đúng không? Con có tin là con mặc đồng phục đi học rồi chạy ra ngoài thì sẽ bị lừa bán đi làm ăn mày không?”

Nói xong liền muốn đánh Tinh Tinh, Miêu Miêu lập tức ôm lấy Tinh Tinh.

Tinh Tinh vô cùng tủi thân, không lựa lời mà nói, “Vậy con sẽ làm một tên ăn mày! Đến lúc đó dì đi ngang qua thì nhớ cho con ít tiền.”

Mẹ coi con là con gái ruột, con lại coi mẹ là dì???!

Mẹ Tinh Tinh tức giận đến mức nổi gân xanh, hôm nay cô nhất định phải đánh đứa nhóc xui xẻo này một trận.

Bởi vì Chu Viên đã nói nên Miêu Miêu vẫn luôn cho rằng bé vốn là con gái của mẹ, về sau thì bị người xấu bắt đi.

Vậy nên lúc mẹ Tinh Tinh nói như vậy, Miêu Miêu nhớ tới cuộc sống lúc mình bị bắt cóc liền trở nên hoảng sợ nắm tay Tinh Tinh, lắp bắp nói, “Bọn con không muốn…. Không muốn bị bắt cóc, không muốn làm ăn mày.”

Bây giờ Tinh Tinh đang rất khó chịu, đồng bọn nhỏ tốt nhất thế mà không đứng về phía bé mà lại đứng về phía ba mẹ của bé.

Tim Tinh Tinh như bị đao cắt, đẩy Miêu Miêu ra, không cho bé ngồi sát bên mình, hờn dỗi nói, “Vậy một mình mình bị bắt cóc là được rồi, mình cũng không muốn làm bạn cùng cậu! Về sau không muốn làm bạn với cậu.”

Miêu Miêu sửng sốt một chút rồi vô cùng buồn bã, trong lúc nhất thời bé không biết nên nói gì chỉ ngơ ngác ngồi im tại chỗ.

Giọt nước mắt lớn nhỏ rớt xuống, mẹ Tinh Tinh vừa lau nước mắt cho Miêu Miêu vừa dụ dỗ nói, “Miêu Miêu đừng khóc, là Tinh Tinh không hiểu chuyện.”

Tinh Tinh thấy mẹ mình an ủi Miêu Miêu, cũng mặc kệ nước mắt bé đang rơi xuống, hờn dỗi mà quát, “Về sau con sẽ không thích Miêu Miêu nữa! Cũng không tiếp tục thích!”

Miêu Miêu vốn còn có thể chịu đựng không khóc, hiện tại nghe Tinh Tinh nói vậy thì lập tức khóc thành tiếng.

Nhìn bé khóc dữ dội như vậy Tinh Tinh nhanh chóng hối hận, thế nhưng bé vẫn cứng cổ, tuyệt đối không xin lỗi.

Mẹ Tinh Tinh bị chọc tức đến muốn đánh người, nhưng mà vừa ra tay thì Miêu Miêu lại ôm lấy Tinh Tinh, không cho cô đánh.

Tinh Tinh vẫn không cho Miêu Miêu ôm.

Hai người đều khóc loạn tùng phèo lên.

Mẹ Tinh Tinh chỉ có thể nhanh chóng gọi điện cho mẹ Hoa đang ngồi trên một chiếc xe khác, sau khi mọi người ngừng xe, mẹ Tinh Tinh ôm Miêu Miêu về cho mẹ Hoa, “Thật sự xin lỗi, con gái em từ nhỏ đã bướng bỉnh thành quen em sẽ để nó nhận sai đi nói xin lỗi.”

Mẹ Hoa cũng đau lòng nhìn Miêu Miêu khóc lớn, ôm bé vào lòng thì nghe thấy Miêu Miêu nức nở nói, “Tinh Tinh…. Tinh Tinh….”

Trái tim mẹ Hoa tan nát, “Không sao không sao, Miêu Miêu đừng sợ, có mẹ ở đây.”

Mẹ Tinh Tinh về lại trong xe, bóp huyệt thái dương, “Bây giờ tốt rồi, về sau Miêu Miêu người ta thật sự sẽ không chơi cùng con nữa cũng sẽ không thích con.”

Mẹ Tinh Tinh luôn luôn chiều chuộng đứa con gái nhí nhảnh này, nhưng mà hôm nay mới phát hiện ra Tinh Tinh là một người…. Một người dễ xúc động như thế, trước kia cô thế mà không chú ý tới vấn đề này.

Tinh Tinh không chịu nghe mẹ nói chuyện.

Mẹ Tinh Tinh kéo bàn tay đặt trên lỗ tai bé xuống, lạnh lùng nói, “Có phải con cảm thấy mình rất oan ức hay không? Có phải cảm thấy mẹ không nên mắng con hay không? Miêu Miêu cũng không nên nói không bị bắt cóc? Miêu Miêu nên nói với con rằng muốn bị bắt cóc cùng con?”

Tinh Tinh mở miệng nói, “Dì, con không oan ức.”

“Con thử để mẹ nghe một tiếng dì nữa xem.”

Mẹ Tinh Tinh hít sâu, suy nghĩ một chút rồi nhẹ giọng nói, “Con có biết hôm nay nguy hiểm như thế nào không? Nếu lúc leo tường ba đứa con té xuống một cái thì sẽ rơi trúng chỗ nào, con phải làm sao? Nếu lúc ra ngoài bị người khác bắt cóc thì phải làm sao bây giờ?”

“Chỉ là tưởng tượng thôi, bọn con cũng đâu có thật sự xảy ra chuyện gì.” Tinh Tinh đã cảm thấy mình có hơi không đúng trong lòng nhưng vẫn mạnh miệng nói.

“Vậy con có biết tại sao Miêu Miêu nói không muốn bị bắt cóc không?” Mẹ Tinh Tinh nhìn thái độ này của bé, biết bản thân nói cái gì cũng vô dụng.

Cô lên mạng tìm kiếm một chút, rất nhanh liền tìm được một video, trực tiếp mở mạng 4g lên phát, “Đây là Miêu Miêu.”

Mẹ Tinh Tinh nhét điện thoại vào tay Tinh Tinh, video đang chiếu.

Nằm trên giường bệnh là một đứa trẻ, tóc bị cạo sạch, bởi vì quá gầy nên đôi mắt đau đớn lại có vẻ vô cùng đáng sợ, khắp người đều băng bó, phóng viên còn đang giải thích về đứa bé năm tuổi này bị ngược đãi.

Phía sau còn kèm theo rất nhiều hình ảnh lúc vừa phát hiện ra đưa vào bệnh viện, trên mặt đều là máu, trong miệng cũng có máu….

Cả người Tinh Tinh đều run rẩy, mẹ Tinh Tinh ôm bé, “Mẹ không phải muốn mắng con mà là muốn con hiểu rõ thật sự có người xấu chứ không phải chỉ là nói suông, Miêu Miêu sợ hãi thế giới bên ngoài như vậy, nguyện ý đi theo con ra ngoài cũng là bởi vì thích con mà kết quả con lại đối xử với người ta như vậy.”

Tinh Tinh nhịn không được, lập tức bật khóc, “Con…. Con xin lỗi….”

Lúc này đã đến trường học, mẹ Hoa ôm Miêu Miêu, bé vẫn chưa bước ra khỏi chuyện Tinh Tinh không tiếp tục chơi cùng bé cũng không tiếp tục thích bé nữa.

Tinh Tinh cũng xuống xe khóc kêu tên Miêu Miêu.

“Miêu Miêu, thật xin lỗi.”

Lần này Miêu Miêu cũng khóc tiếp.

Đặng Phong bị đánh cái mông một trận nhưng cảm thấy mình là đàn ông không thể khóc, vừa xuống xe liền thấy hai đồng bọn khác đều khóc nức nở.

Bọn họ chắc chắn cũng bị đánh, Đặng Phong cảm thấy hai người chắc chắn bị đánh rất nặng.

~~~~