Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tớ Muốn Làm Bạn Tốt Với Cậu

Chương 102: Cái Gọi Là Tình Yêu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chu Viên còn có hứa hôn, đây coi như rất tiên tiến rồi.

Miêu Miêu nhìn em trai Chu ngồi bên cạnh, không hiểu sao trong lòng như có ngọn núi đè nặng.

Trước đây Đặng Phong suốt ngày có tâm trạng không tốt, lúc đó cô vẫn cảm thấy không hiểu được, hôm nay thì đến lượt cô cảm thấy buồn buồn trong lòng.

Khác biệt duy nhất chính là bây giờ quan hệ của cô và Chu Viên vẫn rất tốt, không giống Đặng Phong ba ngày lại cáu kỉnh một lần làm cho mối quan hệ với Tinh Tinh càng lúc càng xa.

Bởi vì một số nguyên nhân không thể nói nên Miêu Miêu không còn tinh thần chơi đùa cùng Chu Đôn nữa, nhưng mà may là Chu Đôn cũng bắt đầu ngồi yên xem ti vi.

Miêu Miêu ngồi bên cạnh, nhưng lại không thể nói ra sự buồn bã mà chỉ có thể khó chịu trong lòng.

Đợi đến khi Chu Viên đi ra khỏi phòng thì phát hiện Miêu Miêu cũng không nhìn anh mà đang xem ti vi cùng em trai.

“Trưa nay hai người muốn ăn gì?” Chu Viên hỏi.

Chu Đôn vẫn xem ti vi.

Miêu Miêu nói, “Buổi trưa tớ về nhà ăn.”

“Cậu tới đây giúp mình một ân tình lớn như vậy mình đương nhiên phải mời cậu ăn cơm. Đừng khách sáo với mình.” Chu Viên rất tự nhiên ngồi bên cạnh Miêu Miêu, hai người cách nhau rất gần.

Lúc đi học bọn họ ngồi cùng bàn với nhau nên tất nhiên cũng cách rất gần, nhưng mà lúc đó bọn họ mỗi người một ghế chứ không giống như bây giờ, ngồi cùng trên một chiếc ghế sa lon.

Miêu Miêu mắt nhìn ti vi không chớp, tự hỏi trong phòng có thứ gì thú vị không.

Chu Viên khó hiểu, chương trình này hấp dẫn hai người họ như thế sao?

Lúc này Chu Đôn cầm một miếng hoa quả, thấy anh trai đi ra thì nói, “Anh trai, anh trai, anh kể về cái người anh hứa hôn cùng đi!”

Chu Viên bị tên nhóc nghịch ngợm này chọc cười, “Em nói nhảm gì vậy?”

Chu Đôn từ trước đến nay đều là nếu không cho em nói thì em càng nói, nhóc bắt chước theo giọng điệu của ba, “Mẹ mấy nhỏ, em lo lắng nhiều rồi, bây giờ thấy nó thay đổi như thế chắc chắn sau này vẫn sẽ ở chung với cô nhóc cùng bàn được hứa hôn đó thôi.”

Chu Viên hiếm khi đỏ mặt, anh tưởng rằng lúc nãy Miêu Miêu tránh mặt mình là vì nguyên nhân này nên mới giải thích với cô, “Ba mình vốn là người không đáng tin, khi còn bé quan hệ của bọn mình rất tốt nên ông ấy mới nói đùa như vậy, cậu không cần để trong lòng.”

Lúc này tâm trạng Miêu Miêu vô cùng phức tạp, không biết nên nói cái gì, thì ra đối tượng hứa hôn chính là cô sao?

Nhưng mà Miêu Miêu vẫn không ở lại chỗ này ăn cơm mà lại quay về nhà, bởi vì mẹ Hoa gọi điện thoại hỏi cô khi nào thì về ăn cơm.

Sau khi Miêu Miêu quay về thì thấy Tinh Tinh đang ngồi trên ghế sa lon ăn dưa chuột muối mẹ cô bưng lên.

Tinh Tinh rất thích ăn dưa chuột muối, mỗi lần tới đây đều xem dưa chuột muối như đồ ăn vặt.

Nhưng mà vấn đề là lúc nãy cô ra ngoài có nói đi tìm Tinh Tinh chơi, chuyện này cứ vậy mà bại lộ.

Mẹ Hoa căn bản không nói gì, Tinh Tinh gọi Miêu Miêu, “Qua đây ăn dưa chuột muối đi!”

Miêu Miêu đi qua ngồi xuống, Tinh Tinh hỏi, “Sáng nay cậu đi đâu chơi vậy?”

“Ra ngoài đi dạo thôi.” Chuyện này tốt nhất không nên nói cho Tinh Tinh, Tinh Tinh chính là điển hình của kiểu người vừa nghĩ là sẽ hành động ngay, nếu như cậu ấy biết được thì không biết sẽ gây ra chuyện lớn gì.

Miêu Miêu tự biên câu trả lời hoàn hảo, “Vốn dĩ định đi tìm cậu kết quả đi được nửa đường lại thấy có một hoạt động nên mới đi đến coi, còn cậu sao hôm nay lại một mình đến đây?”

Trước đây Tinh Tinh luôn đi cùng Đặng Phong đến.

“Đặng Phong đi tham gia cuộc thi thử giọng gì đó, mình thấy Đặng Phong thật sự thay đổi rồi, mình nói cậu nghe lúc cậu ấy đi tham gia cuộc thi đó căn bản không hề nói với mình, mình biết được chuyện này thông qua một nữ sinh trong lớp bọn họ, cậu có biết chuyện này không?”

Miêu Miêu không biết chuyện này.

Nhìn thấy vẻ mặt này của Miêu Miêu, Tinh Tinh đã rút ra được kết luận, bây giờ lại càng tức giận hơn, “Ba người bọn mình cùng nhau lớn lên từ nhỏ, tới bây giờ cũng không có bí mật nào, ngay cả giáo viên tiểu học mình thích nhất mình cũng kể cho mấy cậu. Đặng Phong thật sự thay đổi rồi!”

Miêu Miêu suy nghĩ rồi nói, “Cậu ấy là con trai, sau này sẽ có bạn gái, nhất định có chuyện gì cũng sẽ nói với bạn gái của mình trước, mặc dù bọn mình là bạn thân nhưng mà không có khả năng vĩnh viễn thân thiết như vậy được, Tinh Tinh, đến khi Đặng Phong kết hôn thì người thân thiết nhất với cậu ấy cũng chỉ có thể là vợ của cậu ấy thôi.”

Tinh Tinh nhíu mày, sau đó nằm trên vai Miêu Miêu, “Nếu bọn mình mãi mãi không trưởng thành thì tốt biết mấy, mãi mãi học tiểu học, bọn mình sẽ cùng đi học chung rồi cùng nhau tan học, cùng đi chơi, cùng nhau làm bài tập….”

Miêu Miêu xoa đầu cô, “Ai rồi cũng phải trưởng thành.”

“Sau này bọn mình đều làm bạn tốt của nhau, làm người thân thiết nhất của nhau ngoài ba mẹ ra có được không?” Tinh Tinh nói.

Miêu Miêu gật đầu, nhưng sự chú ý của cô lại nằm chỗ khác, “Đặng Phong tham gia cuộc thi gì vậy?”

Đặng Phong là học sinh thể dục, cho nên phản ứng đầu tiên của cô chính là có liên quan đến thể thao.

Tinh Tinh nói, “Cuộc thi tuyển chọn giọng hát hay nhất Trung Quốc, nghe nói người đứng nhất còn có thể phát hành đ ĩa đơn và ký với công ty quản lý.”

Ngoài lúc còn bé ra thì Miêu Miêu chưa từng nghe Đặng Phong hát bao giờ, cho nên cũng không biết cậu ấy có phù hợp không.

Buổi tối Miêu Miêu lại hỏi Đặng Phong chuyện này, đương nhiên quan trọng nhất là vì sao lại không nói cho cô và Tinh Tinh.

Tình yêu thật sự quá hại người, vốn dĩ quan hệ giữa ba người tốt như vậy.

Đặng Phong nhanh chóng nhắn tin trả lời.

[Bởi vì mình nói lắp nên đến lúc đứng trên sân khấu tự giới thiệu bản thân nhất định sẽ có rất nhiều người chê cười mình. Mình không muốn để cô ấy thấy dáng vẻ đó.”

Miêu Miêu: “….” Không hiểu sao thấy hơi chua.

Cô thử đổi vị trí suy nghĩ, nếu như là cô thì chắc chắn cô cũng không muốn để Chu Viên nhìn thấy dáng vẻ bị người khác chê cười của mình.

“Miêu Miêu, đến lúc đó cậu có thể tới giúp mình được không? Có một buổi bỏ phiếu tại chỗ, mình sợ mình sẽ không có phiếu nào….” Đặng Phong không được tự tin nói.

Miêu Miêu đương nhiên đồng ý.

Cũng không biết đến lúc đó Tinh Tinh có đi hay không, bởi vì Tinh Tinh đã biết chuyện này rồi.

Miêu Miêu bỗng nhiên phát hiện cô bị kẹp ở giữa, Đặng Phong không biết Tinh Tinh đã biết rồi mà cô cũng không thể nói được, nếu như Tinh Tinh muốn đi Đặng Phong lại không muốn để Tinh Tinh đi, mà cô cũng không thể thuyết phục Tinh Tinh được….
« Chương TrướcChương Tiếp »