Tình Người Duyên Ma

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Tác giả Nguyễn Lê Quan tiếp tục gửi đến bạn đọc một truyện nằm trong chuỗi những truyện kinh dị đầy sức hấp dẫn, truyện không chỉ thu hút bạn đọc bởi chính nội dung và thông qua lối kể chuyện, dẫn dắt …
Xem Thêm

- Tại sao con phải gϊếŧ chết Nga chứ? Tụi con đang thương nhau mà bác Tám.

- Phải rồi, chắc mày thương quá nên cho con Nga ôm luôn cái bụng, rồi vì nhà nghèo sợ không tiền đi hỏi cưới nên mày mới gϊếŧ nó để phi tang cho cái bụng chửa của nó đây!

Có tiếng người nói chenvào:

- Ở xóm ai cũng biết thằng Minh với con Nga hay đi chơi với nhau, nếu không phải thằng Minh gϊếŧ con Nga như lời bà Tám nói, thì còn ai vô đây?!

- Thôi cứ đưa thằng Minh ra bót để người ta điều tra, vụ này để tụi tui lo, còn bà Tám đưa xác con Nga về nhà mai táng đi.

Một nhóm khoảng ba bốn người, mới nói xong đã đến bên Minh liền khóa trái tay anh ra sau, đưa anh đi ngay đến bót cảnh sát…

Minh có bản tính hiền lành nhưng giờ đây anh lại thật giận dữ, bởi ách giữa đàng phải quàng vào cổ, vì gặp nỗi oan tình khó giải thích cùng mọi người.

Tình cảnh này Minh không lường được nó sẽ xảy đến, có ai nghĩ là Nga bị gϊếŧ và bị dìm xác xuống lòng kinh đâu, và nàng đã gây thù oán với ai để xảy ra cớ sự bi thảm đến vậy?! Bây giờ mọi người cả quyết anh làm cho Nga có chửa hoang, và vì không tiền cưới vợ nên gϊếŧ chết nàng để phi tang.

Nhưng không còn cái nhục nào hơn, bọn người trong xóm khi dẫn Minh về bót cảnh sát, họ đeo vào trước và sau người anh tấm bảng ghi đậm hàng chữ "tên sở khanh này đã gϊếŧ chết con gái bà Tám" rồi dẫn đi rảo quanh khắp xóm. Anh thấy cha là ông Hai Phi phải cúi gầm mặt không dám nhìn mọi người, khi bên tai nghe văng vẳng những câu đầy vẻ miệt thị:

- Con trai của ông bà Hai Phi đây mà. Đáng đời thằng sở khanh làm con người ta có chửa rồi đi gϊếŧ người để phi tang!

Minh đâu ngờ xảy ra những tình huống xấu xa, đến độ nếu anh có chui xuống đất cũng không hết mắc cỡ và nếu khi ra khỏi nhà giam chắc anh phải bỏ đi biệt xứ không dám trở về nhà nữa.

Rồi ngồi trong nhà giam mà Minh cứ nghĩ viễn vông, ai đã gϊếŧ chết Nga? Hay tên Hoàng đã lén lút đến tìm nàng, rồi giữa hai người xảy ra xích mích dẫn đến chuyện cố sát bi thảm này!

Nhớ đến việc giữa anh và Nga thường gặp nhau ăn nằm bên bờ kinh, hoàn toàn do khách quan, Nga tự dâng hiến thể xác cho anh chứ anh không hề ép buộc hay đòi hỏi. Cả hai chỉ xem nhau như nhân tình.

Đôi khi anh lên tiếng:

- Nhà anh nghèo không biết lấy tiền đâu để đến nhà hỏi cưới em đây?! Biết đến chừng nào hai đứa mình mới trở thành vợ chồng như mọi người. Mà ăn nằm lén lút như vầy hoài khiến anh không yên tâm!

Nhưng rồi chính Nga đã nói:

- Em nghĩ hai đứa mình khó trở thành vợ chồng với nhau lắm, ba má không thích gả em cho nhà nghèo như anh đâu. Nhưng em thương anh, mình cứ sống vui vẻ như vầy nên anh đừng bận tâm lo nghĩ chuyện hỏi cưới em nữa.

Minh nằm suy nghĩ mông lung đến tận khuya, quá mệt mỏi nên anh chợp mắt lúc nào không hay. Anh còn đang say sưa trong giấc ngủ, bỗng cảm thấy có người đang gọi đến tên:

- Anh Minh dậy đi, em nói cho anh nghe cái này.

Tức khắc Minh liền thức giấc, anh dụi mắt trông thấy ở bên cạnh có một người con gái mang hình bóng không khác gì Nga, người nàng đang ướt sủng những nước, tóc tai buông rũ rượi nhưng không che hết phần máu đang tuông chảy như dòng suối.

Minh càng kinh hãi hơn khi thấy máu trên người Nga khi chảy xuống sàn nhà lại chợt biến mất.

Làm anh ngạc nhiên đưa mắt nhìn Nga rồi hỏi:

- Nga là ma hay sao?

Bấy giờ hình bóng Nga mới khẽ gật đầu để đáp:

- Em là Nga đây, là hồn oan về báo mộng vì em chết oan ức quá anh Minh ơi!

Minh chỉ nghĩ đến tên Hoàng, vì có lần Nga tâm sự với anh ngày nàng còn đi học trên huyện. Bởi vậy anh mới lên tiếng hỏi tiếp:

- Tên Hoàng đã gϊếŧ chết Nga?

Hồn ma của Nga liền lắc đầu, nàng bật thành tiếng khóc rồi lên tiếng trả lời:

- Không phải tên Hoàng mà chính con Hạnh đã gϊếŧ chết em, gϊếŧ xong nó cột đá dìm xác em xuống dưới lòng kinh để phi tang.

Minh không thể nào tin Hạnh đã gϊếŧ Nga, và tại sao nàng ra tay cố sát một người bạn gái thân tình dẫn đến cái chết thảm thương đến như vậy. Anh nói:

- Anh không tin Hạnh gϊếŧ Nga đâu, bởi cả hai đâu có thù oán gì nhau?!

Âm hồn của Nga vẫn nức nở khóc và đáp lại:

- Con Hạnh nổi ghen khi biết hai đứa mình hay đến khu cây bình bát ăn nằm với nhau, nó lấy đá đập chết em đó.

- Nhưng không có gì lấy làm bằng chứng Hạnh gϊếŧ Nga hết, còn má em và mọi người trong xóm đang đổ tội cho anh đây!

Hồn ma của Nga nhìn Minh như thông cảm với lời tâm sự vừa rồi, đoạn nàng lắc nhẹ đầu mà nói:

- Em biết hết rồi, anh không thể tránh khỏi tội khi ông Cả Bình chồng con Hạnh là người có quyền thế ở đây, ông ta lại đang say mê nó không để con Hạnh vướng phải vòng tù tội đâu!

Đến lúc này Minh chưa hiểu tại sao Hạnh lại đi gϊếŧ Nga, nên anh lại lên tiếng hỏi:

- Nhưng tại sao Hạnh lại ghen? Khi mà cả năm nay giữa anh và Hạnh chưa một lần gặp lại nhau!

Hồn ma của Nga lại trả lời:

- Con Hạnh nói tuy sống với ông Cả nhưng nó vẫn nhớ thương đến anh, và từng thề sẽ sống chung thủy với mối tình đầu, nên không muốn anh chia sẻ tình cảm với một ai.

Hạnh quả có tính ích kỷ, sống bên chồng bỏ quên người yêu, mà vẫn không muốn cho Nga đến chia sẻ tình cảm với anh. Bây giờ Minh còn nghe hồn ma của Nga hiện về báo mộng nói rõ trắng đen nhưng không quên buông ra câu nói phủ phàng: "anh không tránh khỏi tội đâu, khi ông Cả chồng nó là người có quyền thế ở đây, không để nó vướng vào vòng tù tội đâu!"

Làm Minh thấy tuyệt vọng, anh đau khổ nói với hồn ma của Nga còn đang đứng ở bên:

- Chuyện gϊếŧ nguời phải đền mạng là không tránh khỏi, anh sẽ bị xử tử hình hay chung thân rồi!

Bấy giờ hồn ma mới nói:

- Bởi vậy đêm nay em hiện về rủ anh cùng xuống cõi âm ty để sống vui vẻ cùng em. Ở trên dương trần trước sau gì anh cũng chết, thà anh chết sớm mà khỏe tâm khỏe xác hơn.

Nghe hồn ma của Nga phân giải rồi hối thúc, khiến cho Minh đâm bất đắc chí, nhớ lúc mọi người đều đổ tội cho anh gϊếŧ chết Nga, nhớ đến tấm bảng treo trước ngực và hình ảnh ba anh phải cúi mặt không dám nhìn ai. Nên anh không còn muốn sống, vì vậy anh lại hỏi hồn ma:

- Anh đang muốn chết đây Nga, nhưng ở chốn lao tù xung quanh chỉ có tường vây và chấn song. Anh biết phải làm sao đây?!

Sau câu than thở của Minh, tức thì hồn ma của Nga đã vỗ tay như ra hiệu cho ai đó, tức thì từ ngoài song sắt hiện ra ba bốn con ma thần vòng, con nào lưỡi cũng dài ra mấy tấc, mặt đỏ ửng như máu, còn sợi dây thòng lọng buông xuống người như cái đuôi sam.

Bọn ma thần vòng đi vào phòng giam, chúng nhảy múa vòng quanh anh, đứa cười nghe thật quái đản, còn đứa lại nói:

- Minh ơi mày hãy đi theo bọn ta, rồi cùng Nga đi báo oán trả thù. Chứ mày sống không bằng chết, sống làm gì cho cực thân khi suốt đời bị lưu đày sống ngoài Côn Đảo xa xăm, không ai thăm viếng!

Hồn ma của Nga tuy chết nhưng nàng vẫn tình tứ nói với Minh:

- Anh Minh ơi, em yêu anh quá! Anh hãy xuống âm ty sống cùng em, lúc đó hai đứa mình thật tự do, không còn lo nghĩ gì nữa!

Lúc này bọn ma thần vòng đã cởi bỏ những sợi dây thòng lọng, chúng tròng vào cổ Minh, trong khi hồn ma của Nga mỉm cười nhởn nhơ, tay nàng nhẹ nhàng ve vuốt lên thân thể anh rồi lượn lờ thì thào nói bên tai anh:

- Anh Minh ơi, anh hãy theo cách mấy con ma thần vòng kia, bện một sợi dây thừng mà tròng vào cổ để tìm cái chết cho tâm hồn được thanh thản bình yên, sống mà hết đời ở trong tù thì còn gì là sống... Anh hãy xé áo quần ra mà bện thành dây, hãy đứng lên ghế rồi...

Thêm Bình Luận