Chương 7

Tô Hướng Đông và Tô Hướng Nam vừa vào cửa đã nghe lời bố Tô nói.

“Bắc Bắc sao rồi?”

“Bố, bố vừa nói gì?”

Tô Hướng Đông và Tô Hướng Nam đồng thanh nói.

Một lúc sau, ngoài Tô Bắc Bắc và gia đình anh ba Tô Hướng Tây sống trong nhà tập thể, tất cả người lớn nhà họ Tô đều tập trung trong nhà chính.

Nhà họ Tô có ba người con trai.

Anh cả Tô Hướng Đông lớn hơn Tô Bắc Bắc mười bảy tuổi, con gái anh ấy chỉ nhỏ hơn Tô Bắc Bắc một tuổi.

Quan hệ giữa con dâu lớn Trương Tuyết Hoa và mẹ chồng Lý Thục Phân bình thường, Lý Thục Phân cho rằng cô ta tính toán quá nhiều, tham lam! Cô ta lại nghĩ chồng mình là con trưởng, con trai mình là cháu đích tôn nên đồ tốt trong nhà đều nên là của mình, cho rằng bố mẹ chồng sống đến tuổi này mà không hiểu điều đó.

Chẳng qua Tô Hướng Đông là người hiếu thảo, lại mềm lòng, thường bị kẹt giữa mẹ và vợ.

Tô Đại Sơn và Lý Thục Phân thương con trai, chỉ có thể xây thêm hai phòng trong sân cho gia đình Tô Hướng Đông, không ăn cơm chung nữa… Coi như đã chia nhà.

Anh hai Tô Hướng Nam là cựu quân nhân, tính cách trầm lặng ít nói, vợ anh ấy là Tôn Thu Ý cũng là người dịu dàng, giỏi giang nhưng ít nói.

Đáng tiếc họ không gặp may.

Sau khi kết hôn không lâu, bọn họ sinh được một cậu con trai nhưng bị bệnh mất! Vì con trai mất mà sức khỏe Tôn Thu Ý không tốt, mãi mấy năm sau mới mang thai nhưng chỉ sinh được con gái.

Sau năm 1980 chính sách một con được ban hành, vì sợ bị mất việc nên Tôn Thu Ý không dám mạo hiểm sinh thêm con trai.

Tôn Thu Ý vì không sinh được con trai cho Tô Hướng Nam, luôn cảm thấy mình thấp kém nên con gái Tô Hiểu Quả cũng bị cô ấy nuôi dạy thành người nhút nhát.

Tô Hướng Nam thực ra không quan tâm có con trai hay không?! Có điều Tôn Thu Ý tuy dịu dàng nhưng cố chấp, không nghe lời anh ấy nói nên cũng bất lực.

Anh ba Tô Hướng Tây là người thành công nhất trong ba anh em! Sau khi tốt nghiệp trung học, anh ấy từ chối tiếp quản công việc của mẹ, chọn đi nông thôn làm thanh niên trí thức… Sau khi kỳ thi đại học được khôi phục, anh ấy thi đỗ Đại học Thủ đô, tốt nghiệp trở về làm việc tại cơ quan nhà nước.

Vợ anh ba là bạn học đại học của Tô Hướng Tây, làm việc tại bệnh viện Ninh Thành! Hai người sống trong nhà tập thể của cơ quan Tô Hướng Tây, chỉ về thăm bố mẹ vào dịp nghỉ lễ.

...

Tô Đại Sơn ngồi ở vị trí chính, ông nghiêm mặt nhìn cháu gái:

“Hiểu Quả lại đây, khi cô út con ngất xỉu chỉ có con ở bên! Con kể lại chi tiết chuyện này từ đầu đến cuối.”

Cô bé được gọi tên nhìn thấy ông bà nội đang giận dữ trợn mắt trước mặt, vô thức nuốt một ngụm nước bọt.

Tô Hiểu Quả nắm lấy gấu áo bông của mình, lí nhí nói: “Chiều nay, cô út dẫn con và anh ba đến sân trượt băng, con biết cô út đi xem mắt vì trước khi đi mẹ dặn con phải ngoan ngoãn, nghe lời cô út, không gây phiền phức cho cô út.”

“Chúng con vừa đến cổng sân trượt băng đã thấy rất nhiều quầy hàng nhỏ......”

“Anh ba muốn ăn kẹo hồ lô nên dừng lại bảo cô út mua kẹo hồ lô! Nếu không mua anh ấy sẽ không vào sân trượt băng.”

Tô Hiểu Quả càng nói càng nhỏ giọng.

“Cô út không mua cho anh ba mà nắm tay con đi vào sân trượt băng! Con quay lại thấy anh ba chạy đi một mình.”