Nghe đoạn đối thoại này, Tô Hướng Nam và Tô Hướng Tây đều vội vàng gắp một đũa rau xào, ăn xong họ đều lộ vẻ ngạc nhiên.
Rau xào chỉ là một món ăn đơn giản nhưng Tô Bắc Bắc xào lại rất ngon, nghĩ đến việc đây là lần đầu tiên Tô Bắc Bắc nấu ăn, chỉ có thể nói rằng cô có năng khiếu.
"Bắc Bắc! Em thật giỏi, lần đầu tiên xào rau mà đã xào ngon như vậy." Tô Hướng Tây khen ngợi.
Ngay cả Tô Hướng Nam, người luôn trầm lặng cũng nói: "Ngon hơn mẹ nấu."
Lý Thục Phân nghe vậy lườm Tô Hướng Nam một cái, bà nấu cơm cho họ hơn ba mươi năm, kết quả chỉ nhận được một câu như vậy.
Nhưng Tô Hướng Nam khen ngợi Tô Bắc Bắc nên Lý Thục Phân không giận, con gái bà nấu ăn giỏi, chỉ có thể nói là giống bà!
Nghe hai anh trai khen không ngớt, Tô Bắc Bắc cười nói: "Các anh đừng khen em nữa, khen thêm nữa là em muốn làm đầu bếp đấy."
"Chúng ta không làm đầu bếp.” Tô Hướng Tây nghiêm túc nói: “Công việc đầu bếp vất vả lắm, Bắc Bắc thỉnh thoảng nấu ăn là được, không thể ngày nào cũng nấu, tay sẽ trở nên thô ráp."
Tô Bắc Bắc cười mà không trả lời thẳng, chỉ nói: "Mau ăn cơm đi, nếu không đồ ăn sẽ nguội hết."
: Đại tạp viện
Sau khi ăn xong, Tô Bắc Bắc nói với Tô Đại Sơn rằng cô định tối ngày kia sẽ tới thăm nhà Phong Việt.
Ngày mai, sau khi Tô Đại Sơn đi làm sẽ báo tin này cho Phong Việt biết! Sau khi Phong Việt tan làm sẽ nói với gia đình anh ấy, dành một ngày để gia đình Phong Việt chuẩn bị tiếp đón cô, như vậy tối ngày kia khi cô đến, sẽ không làm cho nhà họ Phong cảm thấy bất ngờ hoặc lo lắng không đón tiếp chu đáo.
"Được! Ngày mai bố nhất định sẽ chuyển lời của con đúng cách.” Tô Đại Sơn cười tươi nói: “Vì là đến cảm ơn người ta, tuyệt đối không thể tay không mà đi, lát nữa bố sẽ bảo mẹ con đưa thêm tiền cho con, ngày mai con mua chút quà tặng phù hợp, ngày kia mang đến nhà Phong Việt."
Tô Bắc Bắc nhẹ nhàng đáp: "Bố… Bố yên tâm! Quà con đã mua xong hết.”
Thấy Tô Bắc Bắc tích cực như vậy! Tô Đại Sơn vẫn không nhịn được hỏi: "Bắc Bắc! Con định chấp nhận Tiểu Phong sao?"
Tô Bắc Bắc nhẹ gật đầu, cô biết hôm nay ban ngày những lời cô nói với Lý Thục Phân và Tô Hướng Tây, Lý Thục Phân có lẽ chưa kịp nói với Tô Đại Sơn.
"Vậy lần này con đến nhà Phong..." Lời của Tô Đại Sơn chưa nói hết nhưng Tô Bắc Bắc hiểu ý mà Tô Đại Sơn muốn truyền đạt.
Cô trả lời: "Lần này con chỉ đơn thuần là đi cảm ơn, còn những chuyện khác, để sau khi gặp mặt ngày kia sẽ nói."
Tô Đại Sơn nghĩ ngợi một chút, cảm thấy Tô Bắc Bắc nói đúng, chuyện kết hôn tự nhiên không thể gấp gáp, Tô Bắc Bắc và Phong Việt tính ra chỉ mới gặp nhau một lần.
Chỉ cần Tô Bắc Bắc có ý định là được, để hai người trẻ tuổi tiếp xúc nhiều hơn, bồi đắp tình cảm, chuyện kết hôn tự nhiên sẽ đến.
"Được! Con có tính toán bố sẽ không lo lắng nữa."
Tô Đại Sơn nói xong liền định ra sân hút một điếu thuốc nhưng vừa quay người lại đã bị Tô Bắc Bắc gọi lại.
"Bố! Bố đợi đã.” Tô Bắc Bắc đột nhiên ghé sát tai Tô Đại Sơn, hạ giọng nói nhỏ: “Hôm nay con mua cho mẹ một lọ kem dưỡng da, mẹ không muốn nhận, con phải nói là bố bảo con mua làm quà sinh nhật cho mẹ, mẹ nghe xong rất vui, bố nhớ đừng nói lỡ miệng nhé."