Chương 40

Tô Bắc Bắc được bố mẹ thương yêu, nuông chiều không biết làm việc nhà, có người cho đó là lỗi của cô.

Những người như Tô Bắc Bắc, xinh đẹp lại không biết làm gì, cưới về chỉ làm bình hoa.

Bây giờ lại xảy ra chuyện này... Tô Hướng Tây không dám tưởng tượng người khác sẽ nói gì sau lưng về Tô Bắc Bắc.

Đối với việc thay đổi suy nghĩ của người khác, Tô Hướng Tây bất lực chỉ có thể nói với Tô Bắc Bắc: "Bắc Bắc! Hay là em đến nhà anh ba ở đi, ban ngày anh và chị ba của em đều đi làm, nhà không có ai, ở đó không ai biết em, cũng không ai biết chuyện của em."

Tô Bắc Bắc lắc đầu từ chối.

Trong ký ức của nguyên chủ, anh ba Tô Hướng Tây không chỉ một lần bảo Tô Bắc Bắc chuyển đến ở cùng anh ấy, căn nhà do cơ quan phân cho anh ấy có hai phòng ngủ một phòng khách, còn một phòng ngủ trống không ai ở.

Nhưng nguyên chủ chưa bao giờ đồng ý, dù muốn sống ở nhà tập thể nhưng biết chị ba không thích cô, chính xác là không thích người nhà chồng! Nguyên chủ chỉ là đứa trẻ mê trai, không phải là không hiểu chuyện.

Để không phá hoại hòa khí gia đình Tô Hướng Tây, cô chưa bao giờ đồng ý.

Lần này dù có lý do, cô cũng không muốn đến nhà Tô Hướng Tây làm phiền.

Hơn nữa, cô đã quyết tâm lấy Phong Việt.

Thấy Tô Bắc Bắc nhất quyết không đi, Tô Hướng Tây lại thở dài một cách bất lực.

Ban đầu anh ấy được ở nhà tập thể, đối với cả nhà họ Tô là một chuyện vui.

Nhưng chỉ vì vợ ghét bỏ nhà chồng, mấy năm nay người nhà đến nhà tập thể số lần chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Tô Hướng Tây cảm nhận được sau khi kết hôn, mối quan hệ giữa anh ấy và gia đình ngày càng xa cách nên mỗi tuần ngày nghỉ anh ấy đều về nhà thăm gia đình.

"Anh ba, anh không cần lo cho em, thật ra em không bị ảnh hưởng bởi những người đó, em ngay thẳng không sợ bóng nghiêng.” Tô Bắc Bắc cười nói: “Hơn nữa, mấy ngày nay em đã suy nghĩ, em thấy bố mẹ nói đúng, nhiều năm qua tình thương của bố mẹ dành cho em mọi người đều thấy, họ sẽ không hại em, em quyết định lấy Phong Việt."

Tô Bắc Bắc vốn định sau khi đến thăm nhà họ Phong, tìm thời gian thích hợp nói quyết định này với bố mẹ nhưng để anh ba không lo lắng, cô trực tiếp nói ra quyết định này.

"Bắc Bắc! Sao em lại quyết định kết hôn vội vàng như vậy?" Tô Hướng Tây không thể tin được.

Anh ấy và bố mẹ có suy nghĩ khác, dù Phong Việt rất tốt nhưng do hạn chế về thân phận, hạnh phúc mà Phong Việt có thể mang lại cho Tô Bắc Bắc là có hạn, có anh ba này, sau này chắc chắn sẽ giới thiệu cho Tô Bắc Bắc một đối tượng tốt hơn.

Trước đây anh ấy không phải chưa từng giới thiệu, chỉ là Tô Bắc Bắc không chịu gặp nhưng lần tới giới thiệu, Tô Bắc Bắc chắc sẽ không từ chối.

"Cũng không vội vàng, em suy nghĩ mấy ngày nay.” Tô Bắc Bắc hơi ngượng ngùng nói: “Em biết bố mẹ sẽ không hại em, tất nhiên điều quan trọng nhất là Phong Việt đẹp trai, em nghĩ sau này ngày nào cũng nhìn gương mặt đẹp trai của anh ấy, em sẽ rất vui."

Tô Hướng Tây: […]

Tô Bắc Bắc chẳng phải nói không lấy ai không phải sinh viên đại học sao? Giờ chỉ vì Phong Việt đẹp trai, mà quyết định lấy người ta?

Hơn nữa, lời của Tô Bắc Bắc khiến lòng anh ấy chùng xuống, Tô Bắc Bắc còn nhỏ không hiểu tình yêu nhưng anh ấy hiểu, nhìn thấy một người mà vui vẻ, rõ ràng là yêu người đó!