Chương 28: Hai Người Phụ Nữ Cãi Nhau

Cẩu Thặng nghe được lời nói của Nhan Tư Tư có chút động tâm, Chu Xuân Hà lại bắt lấy nhóc ta.

“Cẩu Thặng, Nhan Tư Tư coi nhà chúng ta là kẻ thù, lời nói của cô ta toàn là gạt người.”

Cô ta cũng biết chuyện Vương quả phụ muốn nuôi con trai, sợ đứa con trai cả mình yêu thương nhất thật sự chạy đi làm con trai cho con mụ kia.

Nhan Tư Tư nuốt sủi cảo nhai nát trong miệng, cười nhạo nói.

“Nếu cảm thấy chúng ta là kẻ thù, cô còn gọi con trai cô tới ăn sủi cảo, nằm mơ giữa ban ngày à?”

Chu Xuân Hà không thể nhìn được vẻ mặt đắc ý của Nhan Tư Tư, tất cả mọi người đều lớn lên ở nông thôn, Nhan Tư Tư lúc ở Nhan gia còn không bằng cô ta, dựa vào đâu đột nhiên biến thành con gái ruột của giám đốc nhà máy?

Cô ta đáp ứng nội ứng cho Tô Tinh Vãn, là do Tô Tinh Vãn đưa tiền cho mình, đồng thời cũng không hy vọng Nhan Tư Tư vốn nên chịu tội trong thôn, có thể bay lên cành cây biến thành phượng hoàng.

“Nhan Tư Tư, cô cứ chờ đi, sớm muộn gì cũng sẽ bị Tô Tinh Vãn dạy dỗ!”

Hôm nào cô ta nhất định sẽ đi huyện thành một chuyến, cáo trạng thêm mắm thêm muối với Tô Tinh Vãn, chờ người Tô gia chán ghét Nhan Tư Tư, chờ Tô Tinh Vãn phái người đến thu thập Nhan Tư Tư.

Vừa dứt lời, người đàn ông của cô ta là Vương Đại Sơn từ nhà chính đi ra, vẻ mặt không tốt lắm.

“Xuân Hà, cơm đã xong chưa? Nếu cô không đói, buổi chiều cắt thêm lúa, cũng tốt hơn là ồn ào ở đây.”

Cái gì?

Chu Xuân Hà không thể nhịn được, Nhan Tư Tư là một người ngoài bắt nạt cô, Vương Đại Sơn cũng dám bắt nạt cô?



“Vương Đại Sơn anh có ý gì? Tôi đi làm với anh, anh mệt tôi không mệt sao, dựa vào đâu là tôi nấu cơm? Tôi thấy, cứ thế này thì khỏi sống nữa.”

Cô ta trừng mắt nhìn con gái đi theo phía sau Vương Đại Sơn: “Vương Tiểu Thảo, mày năm tuổi, còn không học nấu cơm?”

Vương Đại Sơn nghe được lời của cô ta, không khỏi nhíu nhíu mày.

“Cẩu Thặng là anh trai của Tiểu Thảo, Cẩu Thặng còn không biết làm, thì cô gọi Tiểu Thảo làm gì?”

Chu Xuân Hà đã quên Nhan Tư Tư ở đầu tường xem náo nhiệt, phẫn nộ trừng mắt nhìn Vương Đại Sơn, giống như là đang nhìn người đàn ông phụ lòng mình.

“Vương Đại Sơn, cuối cùng anh lộ vẻ mặt xấu xí của anh, lúc trước cưới tôi nói đối tốt với tôi, kết quả hiện tại lại muốn Cẩu Thặng làm việc! Anh không biết thằng bé là mệnh căn của tôi sao? Chờ anh già rồi, là Cẩu Thặng dưỡng lão cho anh, không phải người sẽ gả ra ngoài như Tiểu Thảo.”

Vương Đại Sơn hoàn toàn không thể hiểu lời nói của Chu Xuân Hà.

“Người ngoài nào? Cẩu Thặng và Tiểu Thảo đều là con của tôi,, sao cô có thể nói những lời làm tổn thương trái tim Tiểu Thảo?”

“Còn có thể vì sao? Là Chu Xuân Hà trọng nam khinh nữ? Hay Tiểu Thảo không phải do cô ta sinh ra?”

Nhan Tư Tư cảm thấy xem náo nhiệt ăn sủi cảo rất thơm, không ngại đổ thêm dầu vào lửa.

Không đợi Vương Đại Sơn cùng Chu Xuân Hà mở miệng, cô tự hỏi tự trả lời: “Đều không phải. Anh Sơn, hai người kết hôn nhiều năm như vậy, không phát hiện cô ta chỉ đối xử tốt với Cẩu Thặng, chứ không hề quan tâm anh và Tiểu Thảo ý sao?”

Vương Đại Sơn nghiêm túc suy nghĩ chốc lát, quay đầu lại nhìn con gái cẩn thận trốn sau lưng, gật gật đầu, giống như thật sự là như vậy.

Chu Xuân Hà cầm một cây gậy muốn đuổi Nhan Tư Tư: “Nhan Tư Tư, mày đừng ở chỗ này châm ngòi ly gián. Thanh niên trí thức Cố có biết tâm tư của cô ác độc như vậy không? Cô còn không đi, có tin tôi cầm gậy đâm qua đó không?”