Chương 2: Mời đến nhà

Ngô Khả Vy cũng xem như đồng lứa với Kha Diệp, quãng đường đi hai người cũng trò chuyện qua lại đôi câu, bầu không khí cũng vì vậy mà bớt ngại ngùng hơn.

Xe đến dưới lầu nhà của Ngô Hạ Vũ, Kha Diệp cũng xuống xe chào tạm biệt. Tuy là lần đầu gặp nhưng nàng khá có thiện cảm với người phụ nữ này: "Cô Ngô lần này về nước có lâu không?"

"Chắc cũng cả năm đó, tôi còn có một số dự án cần thực hiện."

Kha Diệp nghe vậy thì ngập ngừng, không biết động lực từ đâu mà nàng mở miệng nói: "Vậy có thời gian thì mời cô Ngô đến nhà chúng tôi dùng bữa cơm nhé."

Không chỉ Ngô Khả Vy mà hai người trẻ tuổi hậu bối đứng bên cạnh cũng ngạc nhiên. Lâm Tiêu phận làm con nên có thể nói là hiểu rõ về mẹ mình, mẹ cậu tuy là nhà giáo nhưng sống rất nội tâm, ít khi chủ động giao tiếp với người mới gặp lần đầu chứ đừng nói là mời họ đến nhà dùng cơm.

Còn Ngô Hạ Vũ thì đã sớm nghe tin đồn về cô Kha là người lãnh đạm, không nghĩ tới lại có lúc nhiệt tình như thế.

Ngô Khả Vy thì cho rằng đây chỉ là một lời xã giao lịch sự, cô không nghĩ gì nhiều liền mỉm cười đáp ứng.

Trên đường về, trên xe chỉ còn hai mẹ con Lâm Tiêu, cậu chàng thấp thỏm nãy giờ, có lời mà không nói ra khỏi miệng được. Rốt cuộc cũng không nhịn được nữa mà hỏi ra miệng: "Mẹ, có vẻ mẹ rất thích cô út của Hạ Vũ?"

Đối với lời này của con trai, Kha Diệp không lấy làm ngạc nhiên, nàng khẽ nhếch miệng thở dài: "Mẹ khá là có thiện cảm với cô ấy, hơn nữa vừa gặp như đã quen, như thể đã từng thấy qua ở đâu rồi."

Nghe mẹ mình nói vậy, chợt Lâm Tiêu có cảm giác thật giống lời của mấy gã đàn ông hay sử dụng khi cua gái. Nhưng lời như vậy sao cậu dám nói ra.

"Thế cũng hiếm thấy mẹ nhiệt tình mời người ta đến nhà."

"Còn không phải do con thích cháu gái người ta?"

Lâm Tiêu triệt để câm nín, càng không ngờ bị mẫu hậu đại nhân vạch trần. Hai gò má thoáng ửng đỏ, giọng gấp gáp giải thích: "Thích đâu mà thích, con với Hạ Vũ chỉ là bạn học thôi."

"Ngay cả thích mà con cũng không dám nhận, sao mà theo đuổi được con nhà người ta!"

Kha Diệp vốn ít nói, nhưng một khi nói liền sẽ đi vào trọng điểm, khiến đối phương không thể phản bác.

***

Nhà của Ngô Hạ Vũ là một căn hộ ở khu đô thị mới, kiểu dáng hiện đại theo phong cách Hàn Quốc, trẻ trung mà năng động. Ngô Khả Vy sống ở trời Tây đã lâu nên khá thích phong cách Châu Á như vậy, thầm nghĩ có nên chọn một căn tương tự hay không.

"Tiểu Vũ, con với cái cậu nhóc họ Lâm kia là người yêu hả?"

Bất thình lình nghe cô mình hỏi thế làm Ngô Hạ Vũ nhất thời không biết làm sao, mặt cô nàng nóng lên, giãy nảy: "Cô út cứ chọc con, bọn con chỉ là bạn học thôi."

Ngô Khả Vy nghe vậy thì chỉ cười, một nụ cười khinh bỉ.

Chợt cô nghĩ đến người phụ nữ tên Kha Diệp vừa rồi, nghe đối phương giới thiệu thì là hơn tuổi cô, nhưng lại không nói cụ thể là hơn bao nhiêu. Vừa rồi hai người nói chuyện vui vẻ thấy hợp nhau quá liền trao đổi phương thức liên lạc, thêm Line của nhau.

Lúc này tiếng chuông thông báo tin nhắn đặc thù của Line vang lên, Ngô Khả Vy mở ra xem thì thấy là của "nữ sĩ họ Kha", nội dung gồm một dòng nhắn và một sticker vui vẻ:

- Tôi về đến nhà rồi, cuối tuần này nếu rảnh mời cô cháu hai người tới nhà tôi chơi?

Ngô Khả Vy thật sự phải cảm thán với tốc độ của Kha Diệp, nói là làm luôn để lâu sợ quên? Nhưng về cơ bản thì cô cũng rất chào đón lời mời này, hơn nữa nghĩ tới hai đứa nhóc tình trong như đã mặt ngoài còn e kia, liền không ngần ngại trả lời:

- Chủ nhật tuần này nhé.

Bên kia rất nhanh đã hồi đáp:

- Được, vậy nhé.

Bên nhà họ Lâm, Lâm Tiêu thấy mẹ mình cầm điện thoại bấm bấm gì đó, thỉnh thoảng còn cười thật tươi, cậu chàng đi tới tò mò hỏi: "Mẹ đang làm gì mà có vẻ vui thế?"

Kha Diệp không nhanh không chậm nói, mắt cũng không rời khỏi màn hình điện thoại: "Đang lôi kéo quan hệ, tiện cho con theo đuổi con nhà người ta."

Lâm Tiêu: "..."