Tình Yêu Và Ŧìиɦ ᗪu͙ƈ

4.67/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Tôi đang ở nhà và ngồi trên chiếc ghế đá ngắm dòng người qua lại.Cảnh đêm Sài Gòn khá ồn ào với tiếng xe cộ chạy không ngớt và ánh đèn sáng rực một góc đường,xa xa thấy thoáng vài ku trẻ trâu đang thể …
Xem Thêm

Chương 5:Đi chơi và đi chơi
Tới giờ hẹn rồi,nhắn cái tin qua cho Uyển Văn cái đã rồi qua chở em sau.Em nhắn lại,đang trang điểm,lại chờ nhưng không nôn nao lắm vì tôi biết em trang điểm là khoảng nửa tiếng.Qua đón em,cô chủ nhiệm nhìn tôi cười làm tôi run lên từng chặp.

_Chở con cô về đúng giờ đó!

_Dạ

Em xuất hiện,mặc váy có viền khá đẹp,gương mặt trang điểm không đậm lắm nhưng làm tôn lên nét đẹp trên gương mặt thanh tú của em.Chào cô một cái rồi chở em đi.Hi vọng hôm nay trời đẹp,Hạnh sẽ ở nhà học bài mà nếu có đi chơi thì cũng không gặp tôi,Sài Gòn 8 triệu dân,mà có phải là phim đâu mà có tình huống bất ngờ.Qua gương chiếu hậu,thấy cô đứng trước cổng,vẻ mặt hung ác vô cùng

_Em thích đi đâu nè!

_Đi đâu với anh cũng được!

_cafe nhé!

_Thôi mình đi lòng vòng chơi đi anh,em chán ngồi một chỗ quá!

_Ừ!nếu em thích.

_Mai anh nghỉ học phải không?

_Ừ!

_Đi ra ngoại thành chơi

_Anh có hẹn rồi!

_Hẹn với con nào vậy?

Em nói rất nhẹ nhàng nhưng tôi cảm thấy như bom nổ bên tai.Làm quái gì em biết ngày mai mình đi chơi với Hạnh,có lẽ là đoán mò.

_Mai anh đi phượt với bạn

_Trai hay gái?

_Trai

_Bạn đại học à?

_Không!mấy anh trên diễn đàn phượt!

Em cũng biết tôi có một cái nick chính và hàng chục cái nick clone để chửi bới hoặc nói đểu trên đó(vụ nick clone chỉ có mình em biết) và nhất là tôi cũng hay phượt với mấy ổng,nhưng ông nào thì em làm quái gì biết được,em không thèm quan tâm hay nói đúng hơn là em không thích cái kiểu du lịch của tôi:ăn bờ ngủ bụi

_Anh đi đâu?

_Ờ! Chắc Tây Ninh

_Chắc là sao?

_Là chắc thôi

_Nhớ chụp hình cho em xem!

Tôi ngu thật,khai ra chi giờ bắt phải có bằng chứng.Nhưng không sao,mai mình sẽ nói là mấy ổng đổi chỗ phượt vì có người thích đi Vũng Tàu,vì ngày mai tôi đi đến đó mà.Vài bức ảnh Vũng Tàu có độc nhất cái mặt tôi cũng chẳng có gì là khó khăn cả.

_Vậy mốt anh rảnh không?

_Ừ! chủ nhật anh rảnh

_Đi Vũng Tàu nhé!

Lại Vũng Tàu,chưa đi mà tôi đã ngán rồi!Nhưng không lẽ tôi đi với Hạnh được mà đi với em không được sao?

_Ừ! anh cũng lâu rồi chưa đi tới đó,coi như đổi gió vậy

Chiếc xe tự nhiên tắt máy,chắc nó muốn chửi:”mày xạo quá!” rồi tiếp tục chạy

Chúng tôi cứ thế đi lòng vòng,vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ,ngồi ở một quán ốc lề đường,em và tôi vừa ăn vừa tám đủ thứ trên trời dưới đất nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn liếc mắt ngang dọc như thằng trộm gà: không biết Hạnh có cái thú vui tao nhã ăn ốc ban đêm không nữa.

Về phòng,nhắn tin cho Hạnh cái,nhắn cho Uyển Văn cái.Cố gắng tỉnh táo để không nhầm,khổ thế đấy tôi chả muốn mình làm vậy chút nào!thôi kệ tới đâu hay tới đó.Vật ra giường ngủ một giấc tới sáng.

5 giờ sáng,Hạnh gọi

_Dậy chưa,đi sớm đi kẹt xe đó

_6 giờ anh qua đón em đi ăn sáng rồi mình đi luôn!

Cười buồn,đánh răng súc miệng,mẹ cũng vừa nấu đồ ăn sáng cho cả nhà

_Đi đâu đó con!

_Dạ con đi chơi

_Ăn sáng rồi đi đâu thì đi-ba tôi vừa đọc báo vừa nói

_Mày học hành sao rồi-anh cả hỏi

Thật ra nhà tôi gốc Bắc,nói cho vui vậy thôi chứ cả nhà tôi vẫn một giọng miền nam đặc sệt nhưng vẫn gọi là anh cả chứ không phải là anh hai,coi như là giữ một chút chất Bắc vậy.

_Cũng tàm tạm

_Học sao thì học đừng có theo thằng ba ăn chơi là được-anh hai tôi vừa uống cafe vừa tiếp lời

_Ê! ông nói ai ăn chơi ,ỷ bác sĩ muốn nói gì thì nói hả?-ông anh ba của tôi sửng cồ cải lại

Nói chung là thế,nhà tôi ít khi nào mà không có chiến tranh giữa các vì sao.Một phe là ba và hai ông anh lớn,phe còn lại là tôi ,anh ba và mẹ

_Thằng hai! mày nói gì kỳ vậy,dù sao em mày cũng là dược sĩ mà!-mẹ tôi nói

_Thì cái thứ đó kiểu gì mà bác sĩ nổi,có cái bằng tốt nghiệp cấp 3 mà cũng phải chạy cho nó

_Vái trời ông mổ để quên dao trong bụng bệnh nhân cho ông ở tù mọt gông-anh ba tôi chửi lại

_Mày nói cái gì?-anh cả tôi tiếp lời ,ổng cũng hay mổ lắm

_Tụi bây im coi-ba tôi chửi lại-Ở nhà không yên nữa,thằng cả thằng hai hôm nay trực phải không? ăn lẹ rồi ra bệnh viện đi! Thằng ba cũng lo mà đi làm đi

Tốt nhất là tôi nên chuồn êm,nếu không thì khó mà thoát.Hi vọng năm sau ông cả lấy vợ ra ở riêng thì nhà bớt chiến tranh vậy.Vớ cái máy ảnh của ông anh ba,âm thầm dắt xe chuồn thẳng

_Ê ku!-anh ba tôi gọi giật

_Có gì không đại ca!-tôi vẫn hay đùa với ổng như vậy,còn với ba và hai ông anh lớn thì không bao giờ,nhìn thôi đã ngán rồi

_Đi chơi với ghệ hả?

_Ừ

_Có tiền chưa?

_Có rồi!

_Cầm thêm đi mày-ổng vừa nói vừa móc cặp táp đưa tôi một xấp tiền cột sẵn dây thun,xong ổng phóng xe dông thẳng,hi vọng ông này lấy vợ trễ

…….

Đón Hạnh ở đầu hẻm,em kêu tôi vào nhà.thấy em chuẩn bị đồ như là đi du lịch dài ngày làm tôi thấy mắc cười

_Sáng đi chiều về thôi mà,làm gì em mang đồ theo như tị nạn vậy?

_Em nghe nói ở đó chặt chém lắm,mang đồ nhà đi theo vừa rẻ vừa ngon,anh ăn sáng đi,em có nấu cháo trắng hột vịt muối nè,ăn ở ngoài mắc lắm

Tôi cười thầm,thôi thì tùy em vậy.Ngồi trong phòng em,hơi ngạc nhiên,tụi bạn em đâu rồi nhỉ,đem thắc mắc này hỏi em thì em nói là tụi nó về quê rồi.Vậy cũng hay,ăn uống cũng thoải mái,khỏi con nào nhìn.Tôi với em ăn chán chê,hôn hít đủ kiểu rồi bắt đầu lên đường

Hôm thứ bảy đó,hai đưa đi chơi thật vui,tôi thì chẳng tắm biển,nước dơ òm.Em thì tung tăng nghịch nước,chắc lâu rồi em không ra biển,tôi không quên chụp vài tấm hình phong cảnh,cố tình đưa cái mặt tôi vào đó làm bằng chứng cho Uyển Văn.4 giờ chiều,cũng nên về,em có vẻ thích biển lắm,không muốn lên bờ.Về tới nhà cũng tầm hơn 7h tối,mệt thật.Uyển Văn nhắn:Mai qua sớm chở em! Thôi ngủ lấy sức,mai ra lại Vũng Tàu không quên nhắn em:Mai gọi điện kêu anh dậy sớm giùm.

phần 8:khai giảng

Mấy ngày cuối cùng chuẩn bị cho khai giảng ngốn của tôi không biết bao nhiêu thời gian.Động viên thằng này,nạt nộ em nọ,thậm chí tự hăm dọa chính bản thân mình,…Đâu đó xong xuôi,coi như năm nay tôi đứng sau cánh gà,coi tụi nó làm trò khỉ vậy.Tiền còn dư sau khi thuê âm thanh, dựng rạp và hàng chục thứ hầm bà lằng khác được sếp hiệu trưởng chỉ đạo công văn xuống,cho nguyên đám ăn chơi một bữa,tụi bên đoàn và chi hội hào hứng lắm,còn tôi không thích,tôi cần ngủ một chút mà vốn tôi chẳng ưa gì mấy thanh niên ưu tú đó, nhậu nhẹt chung mà không ưa nhau thì chán bỏ mẹ.Thôi về ngủ ngon hơn.Điện thoại reo,số của thằng cha bí thư chi đoàn

_Em làm MC được không?

_Em biết gì đâu làm!

_Thằng MC viêm họng,anh thấy ngoài em ra không ai làm thay được hết

Các bạn khi nghe câu này có thể sẽ rất mát lòng mát dạ thậm chí còn vung tay hứa chắc chắn như đinh đóng cột rằng sẽ hết sức hoàn thành nhiệm vụ,còn đối với tôi thì câu này có ý nghĩa là:Thằng MC nó không thèm làm,tao thấy ngoài mày ra chẳng có thằng nào dư hơi để làm đâu!.làm thì làm,tôi ngán gì thằng nào

Ngày khai giảng quả thật là ngày hội non sông,có nhiều thằng trong lớp tôi mới thấy mặt nó vài lần,thì hôm nay đứa nào đứa nấy có mặt đông đủ cả, tung tăng tung ta,quần là áo lụa,chủ yếu là nghe coi năm nay học phí ra sao.Sau một màn nhảy cổ vũ truyền thống hở nửa ngực và nguyên cặp đùi của mấy em hot girl trong trường,thầy hiệu trưởng khoan khoái bước lên bục đọc diễn văn.Ôi sau bao nhiêu năm tôi mài mòn mấy cái đít quần jeans nơi đây,tôi chỉ có vinh dự được gặp thầy vài lần khi khai giảng,còn sau đó thầy mất biệt nơi nào,nhân vật quan trọng có khác.Trong lúc thầy đang hùng hồn trên bục đọc bài diễn văn xúc động mà hình như năm nào tôi cũng nghe.Cha nội bí thư đoàn trường phân công tụi tui dập tắt ngay những hành động khiếm nhã của sinh viên như ngủ gục hoặc chơi game trên điện thoại chẳng hạn.Nhìn tụi bí thư lớp khác đi lòng vòng trong hội trường mà tôi mắc cười :y chang dân phòng dẹp chợ.

Đến phần tôi,sau một loạt cái hầm bà lằng kính thưa,kính gửi.Tôi cố gắng chọc cười hội trường một chút,nói thật tôi đọc mà tôi còn chán nữa là…Mấy em giai trong cánh gà ngày tập thì chê ỏng chê eo đến lúc này thì hào hứng tợn,nhao nhao đòi tiếp mục mình phải được biểu diễn trước.Riêng tôi thì đã sắp sẵn,mấy chú cầm guitare hát ca trù quần áo sặc sỡ như hề trong gánh xiêc thì cho xếp cuối cùng(đã dặn tụi nó ăn mặc lịch sự rôi! hài),ai cũng cần nghỉ ngơi và giọng ca các chú ấy là một phương án cực kỳ hiệu quả.Cho tiết mục của mấy em chân dài ra trước theo thứ tự:em hở,em kín,em kín,em hở,…..Tôi đọc tên các đồng chí ấy và tên các tiết mục xong,chẳng còn việc làm,xuống cuối hội trường ngồi,càng xa cái loa càng tốt.

_Chào chú!

Ai đó vừa vỗ vai tôi,quay lại thì ra là cô bé hôm nọ.Hôm nay trông có vẻ khác hơn so với lần trước.

_Có gì không ngoại?

Cả khúc dưới chả hiểu mô tê gì về cái thứ đại từ nhân xưng chẳng hợp với tuổi tác này,tụi nó đang tròn xoe đôi mắt nai,cái ánh mắt mà mỗi năm tôi chỉ thấy có một lần vào ngày khai giảng.Học chừng vài tháng là tụi nó thành quỷ hết rồi!

_Hì hì,không có gì cả!

Tôi cũng đang rảnh mà,ngồi xuống tán dóc cho vui,hứa trong đầu:”không tán gái nữa”.Nói chuyện một hồi,biết em này quê ở Tiền Giang và có cái tên cũng hay hay:Lượm.Nhìn kỹ lại,trông có vẻ trí thức vừa nghiêm nghị lại vừa hiền,thế mà cũng thích giỡn lắm đây,cặp kính trên mắt khá dầy nhưng màu sắc đẹp càng khiến cho đôi mắt thêm mê hồn,da trắng,mũi không cao lại bị gãy nhưng tổn quan cũng khá bắt mắt,người thon,dáng được,giọng ngọt.

_Anh nói chuyện hay ghê!

_Vừa ghê vừa hay

_Không ghê đâu

_Vậy mà có nhiều người cũng hay tát vào mặt anh lắm!

_Ai mà vô duyên vậy!

_Vài người giống em!

Coi như tôi đã ngầm cảnh báo Lượm trước rồi nhé! Đừng dại mà lao đầu vào tôi.Thôi, tiết mục tạp kỹ của thằng bạn cũng vừa xong,lên làm nhiệm vụ tiếp vậy.Mấy bô lão đã đi họp hội nghị Diên Hồng từ hồi nào,giờ sân chơi này là của giới trẻ,để các em nó thoải mái chút,tay bí thư đoàn trường ra sức phản đối kêu phải giữ không khí trang nghiêm,khai giảng có phải đám ma đâu cha! mà đám ma ỡ Sài Gòn có khi còn vui hơn đám cưới! Cả đám nháo nhào phản đối hắn, tay đó cũng lũi thủi cụp đuôi chui ra ngoài,chắc đi méc hiệu trưởng.Kệ! bật nhạc sàn lên cho không khí nó sôi động.

_Ma cũ đã làm trò xong,bây giờ tới ma mới lên sân khấu thể hiện tháiđộ

Cả hội trường gầm rú hết cả lên,các em ma mới năm nay máu quá,ào ào kéo lên sân khấu,tranh giành Micro một cách khốc liệt.Lúc đầu tôi còn giới thiệu tên,lúc sau mệt quá.Kệ! muốn làm gì thì làm.Nói chung ngày khai giảng hôm đó thành công tốt đẹp,mà nếu có không đi chăng nữa thì tay bí thư đoàn trường vẫn phê như vậy thôi,cha này thành tích bỏ mẹ.Bãi chiến trường cho tụi khác dọn,hôm nay mệt quá rồi,khan cả cổ.Lúc ra về,tình cờ thấy em Lượm ngồi trên ghế đá,vẻ mặt cô bé hơi buồn.Phải lại hỏi thăm thôi dù gì cũng quen biết.

_Chưa về hả Lượm?

_Dạ chưa!-đúng là dân miền Tây giọng ngọt như mía lùi

_Sao vậy?

_Em hơi mệt,chút nữa em về.

Nhìn đồng hồ,cũng trưa rồi,nhưng hình như có một cái gì đó níu tôi lại,muốn đi mà không thể nhấc chân lên nổi.Ánh mắt Lượm nhìn tôi,đẹp kinh hồn nhưng cũng ẩn chứa một buồn vô tận.Dường như nếu có ai đó lỡ bước lạc vào thì cũng sẽ chết lặng trong đôi mắt lạ kỳ ấy,hàng mi của Lượm cong vυ"t thanh mảnh uyển chuyển theo từng ánh mắt biết nói một cách thật điêu luyện như một nghệ sĩ ba lê chuyên nghiệp.Tôi chẳng thể dùng bất cứ ngôn từ nào để diễn tả được nét đẹp của hai ánh sao mai ấy,chỉ biết chiêm ngưỡng nó như thể đó là một tác phẩm kinh điển của một họa sĩ thiên tài

_Anh làm gì mà đứng đực ra vậy!

_Vậy anh ngồi chơi chút nhé!-tôi cười méo xẹo

_Dạ tùy anh!

Tôi chỉ ngồi mà chẳng biết phải nói gì,có thể là hôm nay mồm miệng liến thoắng quá nên hơi mệt chăng.Tôi ngồi đó,ngắm nhìn Lượm,trong ánh nắng ban mai(cái này hơi xạo,gần 12 giờ trưa rồi),trông cô bé toát lên một vẻ đẹp kỳ lạ vừa như quen thuộc mà tôi đã gặp ở đâu đó rồi thì phải

_Chiều nay em có tiết không?

_Dạ không!

_Tên em lạ quá ha!

_Lạ gì anh!

_Tại anh ít thấy ai tên Lượm

_Tên ba má em gọi ở nhà thôi,tên em là Kim Anh,anh bị em lừa rồi!

Nói xong cô bé cười thật tươi để lộ hai hàm răng trắng đều trông dễ thương vô cùng và gương mặt đã không còn nét buồn buồn nữa mà thay vào đó là một sự tươi tắn căng tràn sức sống,dù cho đôi mắt cũng vẫn còn có nét ưu tư.Tôi thì thấy chuyện này chả có gì vui cả,nhưng thấy cô bé cười,đành cười theo thôi,hì hì.

_Em hết mệt rồi thì phải?

_Dạ! tại trong đó ngộp quá

_Ừ anh về nha!

_Dạ

Về ngủ thôi,mệt quá rồi.Tin nhắn lại đến: Khai giảng vui không anh?

Bình Luận (1)

  1. user
    Quỳnh Trâm (1 năm trước) Trả Lời

    Hay

Thêm Bình Luận