Chương 1: Sự nhầm lẫn vô duyên
Nó bấm vội số điện thoại thằng bạn thân , đã hai tháng kể từ khi thằng cha Quân chuyển trường nó vs Quân chưa đc hàn huyên vs nhau . Tại thằng Quân bận học ... mới đây nó mới liên lạc đc vs cậu , về tới nhà là gọi luôn - Alô ! - giọng 1 chàng trai vang lên
- A ... A cái đầu mày ấy thằng điên ! - nó sừng cồ thấy gớm chưa - 2 tháng nay mày biệt tăm tích ở đau đấy ? tao liên lạc hoài không có được !
- Xin lỗi ... bạn là ...... ???
- á à ... mới gần 60 ngày mà mày đã quên tao rồi sao thằng kia ? bạn bè thế đấy tên Quân đáng ghét !!! - nó gào
- Quân nào ? ở đây ko có you nào tên Quân cả ... - cậu bạn kia bộc bạch
- Thôi ko giỡn nữa . giờ tao vs mày nói chuyện xả láng đi hen ... tao mới nạp 50k khuyến mãi 25k yên tâm đi còn lâu ms hết ... - nó cười ngay được ( cháu chịu ) -mà mày có biết ko ? cái bà cô dạy hóa tụi mình trước á , hôm trước thực hành trong phòng thí nghiệm đổ nhầm hóa chất nổ banh xác mày ạ ( điêu thế !! ) cho chừa đi hahaha ... còn nữa nhé , cái con Hân lớp mình ấy , nó đổ thằng Minh rồi " cưa " suốt từ đầu năm đến giờ cũng có thannhf quả rồi ... tội nó quá cơ .... ( 16 tuổi rồi vẫn ko ít lời đi tý nào ~.~ ) - cứ thế , nó huyên thuyên cả buổi chả để người ở đầu dây bên kia nói lời nào ... đến khi cái phone kêu '' tút tút '' vì hết tiền nó mới chịu dừng ...
Mà không biết cái cậu kia có nghe ko hay thấy nó lắm mồm quá bỏ phone ở đó đi đâu rồi , mong là cậu ta ko nghe chứ không mệt lỗ tai lắm =.= =.= =.=
Sáng hôm sau
Nó lại gọi cho '' Quân '' , nói hết những gì ấp ủ trong 2 tháng ko đc ns chuyện ...... lại 1 lần nữa người kia im lặng nghe nó nói ( tác giả thương thay cậu này , mau mau đi khám tai đi xem có bị gì không !!! ) (^.^)
- Mày không tưởng tượng được đâu Quân ạ , cái bà cô dạy VĂN mới về khó tính như chằn lửa vậy đó , có mỗi lần tao ko thuộc bài bả đã cho con ZERO to đùng trong sổ rồi ... mày xem có tức không ??? - nó văn đag ba xàm ba láp chuyện trời ơi đất hỡi , tay cầm bịch bim bim chén ngấu nghiến y như ma đói
Bỗng mẹ nó dưới nhà ý ới gọi :
- Vy ơi có bạn đến tìm này !
- DẠ !!! Thôi nha Quân , tao có việc bận , lúc nào rảnh tao lại gọi ... - nó còn luyến tiếc vì chưa nói hết ( lạy cụ ... )
Người kia chỉ kịp ựm ờ vài câu thì nó cúp máy .
Nó chạy thục mạng xuống nhà xem đứa nào đến tìm.
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAA ........ QUÂN !!! - nó tròn mắt
- Mới có 2 tháng không gặp mà mày làm gì ghê thế ? - Quân ngạc nhiên
Nó thì vần mắt chữ O mồm chữ A ...
- Hai đứa cứ nói chuyện mẹ đi chợ chút nha ! - mẹ nó ra khỏi nhà
- Mày sao đấy Vy ? mặt tao có dính gì hả ? - Quân sờ mặt
- Chứ ... chứ không phải mày vừa nói chuyện với tao xong sao ? - nó ngơ ngác
- Thì tao đang nói chuyện với mày đây còn gì ! - Quân nheo mắt
- Không ... nói ... nói chuyện điện thoại cơ ! - nó lắp bắp
- Điên ... nói bao giờ ? - Quân phủ nhận
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA ... thế... thế ... người đó là ai ? HIC ... HIC dấu mặt đi đâu bây giờ ( hehe nhục chưa con ? ) - nó vờ khóc
- Mày nói gì sao tao ko hiểu ? - Quân tròn mắt
- Bla ... Bla ... Bla ........................
nó kể xong Quần cười lăn lộn , còn nó thì tức đỏ cả mặt vì những chuyện từ hôm qua nó kể vẫn chưa lọt vào tai Quân 1 chữ , thật tốn nước bọt ( trời ! tới h mà còn nghĩ vậy đc nữa , cái mặt nó dày quá mà )
===================
Mời các bạn đón đọc chương 2 nhé !!! thanh kiu