Chương 38: Một chân đá bay

Giờ này khắc này, Úc Dương - cái người vừa tìm được lớp của mình, không biết rằng bản thân vừa bị người ta ma hóa quỷ hóa thêm lần nữa.

Năm lớp mười, kể từ khi hai sự cố kia xảy ra, tên tuổi "giáo bá" của cậu lan rộng, cả cái truyền thuyết kia cũng càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng, cậu biến thành thằng mất nết đá người không chớp mắt, còn ép người tới mức quỳ gối khóc lóc.

Úc Dương - một khuôn mặt thiên sứ, lại mang theo tâm ý ác quỷ.

Úc Dương đối với cái danh xưng này không hề bài xích, bởi vì cậu đột nhiên cảm thấy..... Làm giáo bá cũng tốt thôi, đi chỗ nào cũng không phải chen chen chúc chúc.

Cậu vừa xuất hiện, cảnh tượng sẽ như châu chấu vượt biên, tạt qua nhà ăn một chút, nhà ăn không còn ai, lại đi ngang qua quầy bán quà vặt một chút, quầy bán quà vặt cũng không còn ai.

Tuy nhiên, đi kèm với danh hiệu giáo bá này cũng có mặt không tốt, ví như, làm giáo bá thật sự quá cô đơn, không ai chịu nói chuyện với cậu.

Úc Dương dẫm lên ván trượt đứng ở trước cửa phòng học, lâm vào trầm tư: “Sao mình lại bị phân đến lớp một chứ?”

Mọi người đều biết, Nhất trung cho dù khu mới hay cũ đều phân ra thành lớp thực nghiệm và lớp thường.

Mỗi cơ sở sẽ có ba mươi lớp cho một cấp học.

Sáu lớp đầu trong khuôn viên cơ sở cũ là lớp thực nghiệm, hai mươi tư lớp cuối cùng là lớp thường.

Sáu lớp cuối cùng trong cơ sở mới là lớp thực nghiệm, hai mươi tư lớp đầu là lớp thường.

Trong sáu lớp thực nghiệm, bốn lớp là khoa học tự nhiên, hai lớp là nghệ thuật tự do.

Nói cách khác, trong khuôn viên cũ, lớp 11-1 là lớp thực nghiệm khoa học đầu tiên, bao gồm 45 người đều là học sinh giỏi nhất của cơ sở cũ.

Nhưng mà trước mắt vấn đề là, lần kiểm tra trước Úc Dương đã thể hiện rất xuất sắc, đột phá, thành công vươn lên từ vị trí gần cuối lớp, thế mà lại bị phân tới lớp 11-1.

Úc Dương hoảng hồn không ít, gọi điện thoại cho bố, có được đáp án là, mấy ngày hôm trước bố cùng hiệu trưởng trường uống rượu, mới nói ra câu bảo cậu gần đây rất nghiêm túc học tập, không nghĩ tới hiệu trưởng vậy mà lại xếp cậu vào lớp một.

Úc Dương rất muốn nói, bố đừng giả bộ. Hiệu trưởng không chỉ phân cho mình con tới lớp một, còn phân cả đám Trần Phi vào luôn.

Nếu không phải do bố, hiệu trưởng sao có thể biết được bạn bè thân thiết của con là ai?

Lớp 11-1, Số học sinh: 49/45. Chật ních.

Úc Dương thở dài, cậu nghĩ hẳn là mình không hề muốn nhận cái đãi ngộ đặc biệt này, nhưng nhất định là do bố thấy cậu gần đây chăm chỉ học tập, lo lắng cậu ở lớp cũ sẽ ảnh hưởng tới quá trình học, lại chểnh mảng.

Cuối cùng, đành phải nhẹ giọng nói câu: “Cảm ơn bố, con sẽ nỗ lực.”

Úc Dương ngắt điện thoại, nhìn bóng hình mình in trên cửa lớp một, đột nhiên cảm thấy mình xuất hiện ở đây đối với nhiều người chẳng khác gì một quả bom.

Quả nhiên, bốn người Úc Dương vừa vào cửa, liền nghe thấy học bá lớp một chẳng hẹn cùng thở dài thườn thượt, sau đó nhanh chóng ngồi vào chỗ của mình, ngoan ngoãn, như là cậu học sinh nhỏ đang chờ đợi giáo viên tới kiểm tra sức khỏe.

Úc Dương đau đầu một lúc, tự giác mà chọn vị trí ở hàng cuối cùng ngồi.

Học bá lớp một ngồi yên, vểnh tai nghe ngóng thanh âm ở hàng sau cùng, hàng phía sau dù chỉ là truyền tới tiếng gió thổi cỏ lay, bọn họ đều có thể vì vậy mà run run.

Đột nhiên, một tiếng "rầm" ở hàng sau cùng vang lên.

Thanh âm nặng nề dừng trên bàn gỗ, học sinh cả lớp người run bần bật.

Bạn học ngồi phía trước Úc Dương hai chân run rẩy, ngực dính sát vào bàn, tận lực muốn cách xa Úc Dương, càng xa càng tốt, sợ tới mức mồ hôi lạnh toát.

Giáo bá một chân đá bay trong lời đồn thật là đáng sợ.

____

090822

Nay định không up=))) mà thôi up luôn để làm gì nữa.