Chương 11: Đêm còn dài

Chiếc lưỡi thơm tho của Hạ Kiều Vi mạnh mẽ tiến vào trong, nhanh chóng quấn lấy lưỡi của Trịnh Nguyên Khải. Cái tay không thành thật bắt đầu mò xuống phía dưới, xoa nhẹ lấy nơi giữa hai đùi anh.

Đối với sự nhiệt tình ngày hôm nay của Hạ Kiều Vi, Trịnh Nguyên Khải liền biết con mèo nhỏ này chắc hẳn đang ghen đây mà. Anh cũng chiều theo ý cô, nhanh chóng xoay người cô đè lên tường, nhanh chóng lấy lại thế chủ động. Một tay giữ chiếc eo thon của Hạ Kiều Vi, một tay lần xuống phía dưới.

Bàn tay sờ đến âʍ đa͙σ khiến cả người Hạ Kiều Vi run rẩy. Ngón tay anh nhanh chóng vê nắn viên châu nhỏ, kí©h thí©ɧ nổi lên, âʍ đa͙σ Hạ Kiều Vi liền chảy ra một dòng chất lỏng.

Trịnh Nguyên Khải rời khỏi môi Hạ Kều Vi, cánh tay đang giữ lấy eo liền nhanh chóng kéo chiếc váy ngủ mong tang ra. Sau đó cúi người ngậm lấy một bên đầṳ ѵú.

" Ân.. ân..." Hạ Kiều Vi khẽ rên. Đôi bầu ngực cũng nhanh chóng căng cứng.

Bên dưới, âʍ đa͙σ vẫn đang bị bàn tay Trịnh Nguyên Khải trêu đùa, không ngừng tiết ra chất lỏng.

" Vi Vi, em thật thơm..." anh ngậm lấy đầṳ ѵú, mυ"ŧ mạnh lấy, thỉnh thoảng lại phát ra âm thanh chụt chụt.

" Ách ... a a ... Khải, muốn em ..." eo Hạ Kiều Vi không ngừng vặn vẹo, âʍ đa͙σ bây giờ nước đã tràn thành lũ, ngứa ngáy khó chịu mà căng trướng.

" Em liền ướt như vậy, thật dâʍ đãиɠ." giọng nói anh cất lên đầy sự ma mị.

" Ân ... a a.... Khải... cho em ... ưm" Hạ Kiều Vi kẹp chặt bàn tay đang chơi đùa âʍ đa͙σ, nâng mông cao lên như muốn tăng thêm kɧoáı ©ảʍ.

" Mèo con dâʍ đãиɠ" Bị bộ dạng này của Hạ Kiều Vi kí©h thí©ɧ, một ngón tay anh đâm vào bên trong âʍ đa͙σ, bắt đầu ma sát.

" A a .... Khải..." Cả người Hạ Kiều Vi như bị điện giật, kɧoáı ©ảʍ dâng lên, âʍ đa͙σ bị đâm tiết ra từng đợt mật dịch, ướt đẫm bàn tay Trịnh Nguyên Khải.

Khi Hạ Kiều Vi đang đắm chìm trong sự kɧoáı ©ảʍ, bỗng nhiên ngón tay Trịnh Nguyên Khải liền rút ra. Sự trống rỗng trong âʍ đa͙σ khiến Hạ Kiều Vi vô cùng khó chịu. Cô khóc lóc cầu xin : " Ô ô .... Khải .... khó chịu .... mau cho em ..."

Nhìn bộ dạng khát tình này của Hạ Kiều Vi, anh bất giác cong môi, nói: " Mới như này liền không nhịn được nữa rồi ?"

" Ô ô ... a a .... anh ... mau cho em đi ..... dùng sức..."

Trịnh Nguyên Khải cũng không còn nhịn được nữa, nâng một chân Hạ Kiều Vi vắt lên eo mình, lưng cô thì dựa sát vào vách tường, 2 ngón tay hung hăng đâm vào trong âʍ đa͙σ chảy đầy nước. Chỉ nghe thấy một tiếng phốc, anh liền cảm nhận được âʍ đa͙σ chật hẹp không ngừng co rút, mυ"ŧ chặt lấy hai ngón tay.

" Ách ... a a ... anh mau động đi ... nhanh lên ..." Trịnh Nguyên Khải đưa 2 ngón tay vào vẫn chưa chịu động, Hạ Kiều Vi vô cùng khó chịu, không nhịn được lắc cái mông, để âʍ đa͙σ chủ động đẩy ra rồi nuốt vào hai ngón tay của anh.

" Anh thoả mãn em" Trịnh Nguyên Khải gầm nhẹ một tiếng, đánh vào cái mông Hạ Kiều Vi kêu 1 tiếng ba, đồng thời nhanh ngón tay trong âʍ đa͙σ nhanh chóng cắm rút, mỗi lần cắm vào đều rất mạnh, rất sâu.

" A a ... ân ân ..," Hạ Kiều Vi được thoả mãn du͙© vọиɠ, đầu ngửa lên, tiếng rên kiều mị không ngừng phát ra, cái mông cũng đong đưa vô cùng lợi hại, phốt hợp cùng ngón tay đối phương rút ra đâm vào, âm thanh phạch phạch vang lên vô cùng dâʍ đãиɠ.

Trịnh Nguyên Khải nhân cơ hội đút thêm một ngón tay vào, ba ngón tay mạnh mẽ thọc sâu bào bên trong âʍ đa͙σ.

" A ... Aa... thật thoải mái ... Khải .... thật thoải mái" Hạ Kiều Vi sung sướиɠ rêи ɾỉ.

Trịnh Nguyên Khải híp mắt, cảm nhận âʍ đa͙σ ướt đẫm không ngừng mυ"ŧ chặt ngón tay không buông, cái mông căng tròn dâʍ đãиɠ đong đưa theo nhịp, Trịnh Nguyên Khải chỉ cảm thấy dươиɠ ѵậŧ dưới thân sắp nổ mạnh, chỉ muốn nhét dươиɠ ѵậŧ vào, đâm chết con mèo nhỏ này. Nghĩ vậy, Trịnh Nguyên Khải đâm vào rút ra 3 ngón tay hơn chục lần, tốc độ càng nhanh hơn.

" A a...a a..." cơ thể Hạ Kiều Vi run rẩy kịch liệt, cao trào như sóng biển cuốn lấy cô, âʍ đa͙σ không ngừng co rút mãnh liệt cũng như không ngừng chảy ra một lượng lớn chất lỏng, toàn thân Hạ Kiều Vi nhũn ra như bãi bùn, hay tay siết chặt lấy cổ Trịnh Nguyên Khải, giữ cho cơ thể không bị đổ.

Trịnh Nguyên Khải rút bàn tay tràn đầy dịch trơn ướt, miệng âʍ đa͙σ liền chảy ra lượng chất lỏng trong suốt vừa bị ngăn chặn, dưới sàn nước đã ướt thành một vũng lớn, mật dịch cũng chảy ướt cả bắp đùi của Hạ Kiều Vi.

Trịnh Nguyên Khải vội vàng tháo thắt lưng, cơi phăng chiếc quần âu cùng qυầи ɭóŧ, dươиɠ ѵậŧ to dài, đỏ tím liền bật ra.

Anh bế cả người Hạ Kiều Vi đặt lên chiếc ghế sofa trong phòng khách, tách đôi chân dài trắng nõn ra, âʍ đa͙σ ướt đẫm dịch màu hồng phấn liền hiện ra trước mắt, Trịnh Nguyên Khải gầm nhẹ, dươиɠ ѵậŧ nhắm ngay vào miệng âʍ đa͙σ mất hồn kia, nhờ mật dịch trơn ướt, dươиɠ ѵậŧ hoàn toàn bị âʍ đa͙σ nuốt trọn.

Hạ Kiều Vi hít 1 ngụm khí lạnh, cả âʍ đa͙σ bị dươиɠ ѵậŧ nhé tràn đầy căng cứng, cảm giác so với 3 ngón tay lúc nãy vô cùng khác biệt.

——————————————————————

Ôi càng ngày càng bận khiến mị bỏ bê đứa con tinh thần ghê 😭😭

Chả nhẽ lại dừng truyện 🤔🤔 mệt tâm quá cơ