Chương 2: Danh Khí

Trình độ lái xe của Tạ Lan thật sự không hổ là chuyên nghiệp tay lái. Ổn định đúng giờ đến cửa nhà trắng!

Xung quanh đường đều là đầu người cùng các phóng viên, người khiêng camera. Tô Lâu xe dừng lại, thu hút rất nhiều lực chú ý! Xung quanh mấy người vệ sĩ vây quanh mở cửa, mà những người vệ sĩ này đa phần mọi người đều nhận ra.

Tiếng thét trói tại vang lên: "Aaaa, đến đến Tô Thần đến!!!" Này tiếng thét trói tai là từ một đám người cùng kích động hô lên, lực xuyên thấu cực cường, đám người không chú ý nghe vậy cũng cố ngẩn đầu gào thét. Xung quanh bảo vệ lạnh mặt ngăn cản người chạy đến!

Trong xe ba người còn chưa xuống xe, Chu Bạch nhắc nhở nói: "Lâu xa, có thể xuống xe."

"Ừm."

Tạ Lan cùng Chu Bạch đi ra ta cũng hồi thần, nhìn qua kính xe bên ngoài vô số người kích động gương mặt, không cảm xúc thu hồi mắt. Ánh mắt nhìn tới phía dưới tay lái có một bông hồng đỏ.

Thuận tay cầm lấy đi ra. Từ lúc Tô Lâu chân dài một chân đặt xuống đất, xung quanh tiếng ồn ào đều không có. Kỳ thật này cũng không phải mọi người không chú ý, mà là quá để ý, hồi hộp đến không dám thở mạnh gọi to sợ quẫy nhiễu Tô Lâu!

Đi ra ngoài khi, tiếng ồn ào mới bùng nổ, như trảo nóng rơi vào một giọt nước, bảo vệ xung quanh may mà rất đông ngăn cản, quát lớn làm mọi người còn giữ lí trí.

Ngược lại các phóng viên, cùng khiêng camera người liền kích động vây đi lên. Chỉ là có hộ vệ nên đám người còn cách Tô Lâu rất xa, xung quanh cũng có xe đi ra người. Nhưng "Tô Thần" tiếng gọi là vang dội nhất!

Này cũng không phải Tô Lâu là minh tinh hoặc siêu sao gì, nhưng Tô Lâu danh khí còn lớn hơn siêu sao, nguyên nhân là do Tô Lâu quá đẹp. Đẹp tới mức nào đâu, nói không thể diễn tả được, nhưng Nam Hải người (Một quốc gia, đất nước) nghĩ đến người đẹp Tô Lâu hình dáng chính là hiện trong đầu. Toàn thế giới có vô số tiểu quốc gia, nhưng Nam Hải là quốc gia phát triển lớn mạnh nhất thế giới! Nam Hải người đều yêu xinh đẹp mọi vật, nếu không sẽ không có kỳ ba "Truy mỹ khánh hội". Này khánh hội tổ chức ở thủ đô H, nhà trắng. H là Nam Hải thành phố lớn hạng hai cả nước, dân số đông đảo!



Truy mỹ khánh hội, cái này hội trước kia là một liên minh gọi "Tu mỹ" trên Hải võng (giống internet, trên mạng loại hình) lại ở hiện thực từng có một vị nhà giàu cống hiến 3000 tỉ thành lập, chỉ để nâng danh khí của người yêu. Này tình yêu chân thành xảm động mọi người, Truy mỹ khánh hội cũng từ từ diễn biến thành một cái khánh hội lớn, truy tìm cái đẹp, nâng lên cái đẹp, truy phủng cái đẹp nơi.

Chỉ cần đủ 20 tuổi mới được tham gia, ở Mạc Đạo (giống chúng ta gọi Địa cầu) người ta tuổi thọ đều dài đến 200. 25 tuổi mới đủ tuổi kết hôn, từ 1 đến 15 tuổi là tiểu hài tử, 16 đến 24 tuổi là thiếu niên, 25 đến 90 tuổi là thanh niên, 91- 170 trung niên, 171- 20 là người già. Nhưng mọi người lại định dạng 20 tuổi chính là tuổi đẹp nhất của nhân loại, toàn thế giới đều có cơ hội tham gia, quá các loại tuyển chọn trên Hải võng sau, hôm nay là lọt vào vòng trong lại sau một trận bầu phiếu chọn ra người đẹp nhất.

Truy mỹ khánh hội ngày đầu là nhân loại, về sau còn 3 ngày về động vật thực vật thi đẹp, xem ai đẹp nhất. Với động vật thực vật không để ý quá nhiều, nhưng con người thì lại có vô số quy tắc. Dù đẹp mà qua 18 tuổi cũng không được tham gia. còn có nhân phẩm, tài năng, học tập,... Một đống lớn phiền phức quy tắc.

Tô Lâu năm nay 22 tuổi, 2 năm trước đặt giải nhất, hôm nay đến chỉ vì được mời làm giám khảo, một phiếu của Tô Lâu bằng 100 phiếu của người thường!

Quay lại.

Ta cũng là thật không muốn đến, bất quá năm trước không đến lại có chút phiền phức. Hôm nay có chơi vui ta liền đến! Ta được người dẫn đi vào, Chu Bạch và Tạ Lan đã ngồi ở dưới chờ ta đi qua thảm đỏ!

Một lát sau, fans xin chữ kí xong mấy quyển sách ta mới bị nhắc nhở đi ra. Vừa đi ra, một trận tiếng hô lớn vang lên, đinh tai nhức óc.

"Tô Thần nhìn bên này."

"Tô thần, Tô thần em yêu anh."

"Tô thần, vô địch đẹp trai!!!"

"Tô Thần đẹp nhất, Yêu yêu Tô Thần." Các loại bên dưới người hô to, thét lớn kích động khi



ta cuối cùng đi xong 30 giây qua thảm đỏ. Giám khảo cũng không phải nhân vật chính, được 30 giây lên thảm đỏ cũng là do danh khí.

Tô Lâu đã đổi một đôi gọng kính khác, rất có mê hoặc tay đẩy kính, phía dưới lại một tràng kinh hô.

Người, người đều ôm một bó hoặc cầm một bông hoa, Tô Lâu không ai có thể tới gần mọi người liền ra sức ném hoa lên trên đài thảm đỏ.

Tô Lâu quay người cười nhạt, ánh mắt mê hoặc lạnh nhạt chân dẫn lên hoa rời đi.

"Aaaaa, Tô Thần dẫm lên ta hoa ha aaaa, ta ta kích động quá aaaaa"

"Tô thần, Tô thần chúng ta yêu ngươi."

"Tô Thần siêu giỏi!!!"

"Tô Thần, Tô Thần..."

Bỏ qua phía sau vô số kinh hô khàn cả giọng, ta đi xuống ngồi trên giám khảo ghế, phía sau tiếng kinh hô không dứt, đèn flash cũng làm ta tâm tình hơi không tốt. Ở trên đài máy trực tiếp ta hình ảnh chiếu trên màn hình lớn khi, mắt lạnh lùng đặt tay lên môi làm thủ thế im lặng! Đám người bị kia đôi mắt điên đảo, sắc đẹp trực diện màn hình lớn bạo kích muốn thét to kinh hô lại phản ứng lại đây Tô Lâu làm thủ thế gì, cuống quýt che lại miệng!

Bên cạch ngồi 2 vị giám khảo, im lặng ngó, cứng đờ không dám chào hỏi. Cũng không phải bọn họ khinh thường hay gì, chỉ là sợ bị mê đảo. Như vậy liền mặt, và lại ai cũng biết Tô Lâu chống cằm là lười nói chuyện, không ai dám làm phiên hắn.