Chương 7



Chương 7:



Nói tới đây, người phụ nữ xinh đẹp híp mắt một cái “Giản Đường, Đông Hoàng không phải club bình thường”



Giản Đường không nhanh không chậm nhữ cũ “Tôi biết rồi, giọng nói tôi khó nghe, sẽ không tuỳ ý mở miệng” Sẽ không tuỳ ý mở miệng, cũng sẽ không nói bậy bạ linh tinh.



Người phụ nữ xinh đẹp hết sức hài lòng gật đầu một cái, bình thường cô sẽ không chỉ điểm người mới, dám đến Đông Hoàng thì phải chuẩn bị tâm tư cho tốt.



Không nghĩ tới hôm nay lại phá lệ vì cô gái này.



Tuy bản thân ở Đông Hoàng địa vị không thấp, nhưng trong thế giới đầy hỗn loạn, những người nhà giàu quyền quý không đắc tội được.. Vào Đông Hoàng, phải học được quy củ.



Việc nên nói hay không nên nói, việc nên làm hay không nên làm.



“Quản lý…” Giản Đường có chút không mở được miệng “Tôi không có chỗ ở”



Người phụ nữ nói “Sau này gọi tôi Mộng tỷ” sau đó lấy điện thoại ra gọi một cuộc “Tiểu Giang, tới một chút, tôi vừa mới nhận một nhân viên vệ sinh, mang cô ấy đi nhà trọ nhân viên giúp tôi” Nói xong cúp điện thoại, ném cho Giản Đường một câu.





“Ngày mai tới làm”



Sau đó bỏ đi để lại Giản Đường một mình ở đây.



Giản Đường nhìn báo cáo nhậm chức trong tay, trong lòng thở phào nhẹ nhõm… Tối nay không cần ngủ ngoài đường.



Giản Đường đã làm ở Đông Hoàng được ba tháng.



Đêm buông xuống, thành phố nhộn nhịp xa hoa truỵ lạc sắc đỏ lóng lánh chiếu vào lòng người.



Giản Đường vừa dọn dẹp sạch sẽ bãi nôn của một cô gái nào đó uống say, động tác dù chậm chạp nhưng tay chân linh hoạt, lần nữa đốt chút hương để ở trong góc.



Cây lau nhà trong tay cô qua từng gian từng gian nhà, đến gian cuối cùng, là nơi để dụng cụ làm vệ sinh và cũng là nơi cô tạm nghỉ lúc công việc rảnh rỗi.



Tất cả nhìn đều rất ngăn nắp, có thứ tự đâu vào đấy.



Người phục vụ cùng cô đã sớm chạy mất dạng, Giản Đường cũng không thèm để ý, dọn dẹp xong thùng nước và cây lau nhà, cô liền ngồi ở gian phòng ngẩn người ra.



Giản Đường, tất cả đều là ý của Thẩm tiên sinh.





Giản Đường, cô không có cái gì nữa cả, gia thế hiển hách không có, nhan sắc xinh đẹp động lòng người không có, trình độ học vấn xuất sắc không có, cô bây giờ chỉ là một người phạm tội!



Giản Đường, an phận nghe lời làm việc, không nên phản kháng chúng ta, Thẩm tiên sinh là bảo chúng tôi nhất định phải “chiếu cố” cô thật tốt.



Giản Đường, một mình tội phạm ngồi tù như cô muốn có đủ hai quả thận làm gì? Hiến đi một để còn cứu người, vừa vặn chuộc tội cho người vô tội cô từng hại chết.



Giản Đường… từ bỏ đi, đừng đấu tranh nữa…



Từng đợt âm thanh như lời nguyền, từng gương mặt vặn xẹo xấu xí đến kinh người hiện lên, Giản Đường cố gắng xua đuổi, nhưng xua mãi không được.



“Giản Đường, ra đây, tầng 6 phòng bao vip 606” Cách gian cửa có người bên ngoài thúc giục Giản Đường nhanh một chút “Nhanh nhanh, lằng nhằng, những người mẫu hàng đầu cũng chẳng lớn mặt chậm chạp như cô đâu”



Giản Đường này bình thường Thẩm mặc ít nói, bảo cô làm gì thì cô làm cái đó, cố ý bắt nạt cô cũng không mở miệng phản bác, đây là một bí mật công khai mọi người đều biết, nếu ai tâm tình không tốt, cũng có thể tìm Giản Đường để “giải toả” tâm trạng xấu của mình.



” Phòng bao kia là phòng công chúa phụ trách” Giản Đường chẳng qua là nói thật, nhưng qua lỗ tai người phục vụ kia lại là làm phản, lập tức lạnh mặt, ôm ngực nói “Khách vừa nôn, ngươi để cho Luna tỷ đi làm chuyện ghê tởm như vậy?”



Luna không thể làm chuyện ghê tỏm như này, nhưng Giản Đường có thể. Người phục vụ căn bản không quan tâm lời này có thể tổn thương đến Giản Đường.



Quả nhiên Giản Đường không phản bác, “Ồ” một tiếc, dáng vẻ ngờ nghệch ngốc nghếch, càng khiến có nhân viên bên cạnh trong lòng càng xem thường cô.