Chương 27

Quan Dực ngã lên giường, hai chân co lại, alpha nhìn về phía cậu, đầu gối anh quỳ trên giường, một tay nắm chặt mắt cá chân của Quan Dực.

Tay Từ Tư Triết chậm rãi mò từ chân lên trên, móng tay lướt nhẹ qua mắt cá chân của cậu, Quan Dực run rẩy theo từng động tác của anh, hai má càng ngày càng nóng lên, "Từ..."

"Anh mới vừa nói sẽ không khiến em bị thương nữa..." Quan Dực nói.

Từ Tư Triết nghe thấy giọng Quan Dực thì ngẩng đầu lên nhìn cậu, ánh mắt không còn sự bình tĩnh trong suốt thường ngày. Anh cười nhẹ một tiếng, khàn giọng nói: "Đừng sợ, đừng sợ."

Quan Dực chống tay lên giường dùng sức nắm chặt tấm chăn dưới thân, nói chuyện cũng có chút lắp ba lắp bắp, "Em, bé con trong bụng em..."

Từ Tư Triết đột ngột tới gần, mổ nhẹ lên môi cậu một cái, "Anh biết." Tầm mắt của anh dời xuống, đi tới bụng Quan Dực.

Quan Dực nằm vật ra, một tay che kín miệng mình, một tay thì cầm góc áo của Từ Tư Triết, trong mắt đầy vẻ không thể tin nổi.

Từ Tư Triết hôn cậu...

Từ Tư Triết chủ động hôn cậu...

Đôi môi đang bị che mở ra, Quan Dực không kìm nổi duỗi đầu lưỡi liếʍ môi một cái.

"Sẽ không khiến em bị thương đâu." Từ Tư Triết vươn tay chậm rãi cởϊ áσ ngủ trên người Quan Dực.

"Anh sẽ không bao giờ làm em bị thương nữa." Anh tự nói với chính mình.

Quan Dực không thể từ chối alpha của mình, cho dù trong bụng đang có một thai nhi không ổn định nhưng cậu cũng không có cách nào để đẩy người phía trên ra.

Alpha thân hình cao lớn ôm lấy eo cậu, hôn cậu một cái lại một cái, quần áo cậu đã bị Từ Tư Triết cởi ra ném xuống dưới giường, cơ thể không hề được che chắn bại lộ ra trong không khí, Quan Dực có hơi sợ co rúm người lại, tay nắm chặt ga trải giường, rất nhanh, tay cậu bị bàn tay ấm áp của Từ Tư Triết bao lấy, sau đó thoáng dùng sức đè lên trên gối.

Cậu cắn môi, vừa run rẩy toàn thân vừa tiếp nhận nụ hôn của Từ Tư Triết, phản ứng dưới thân cũng ngày càng rõ ràng hơn, từng bước ve vãn của alpha đã kéo Quan Dực chìm vào trong xoáy nước tìиɧ ɖu͙©.

Còn Từ Tư Triết vào giờ phút này đang nghiêm túc dịu dàng lưu lại dấu hôn trên người Quan Dực, vai, xương quai xanh, l*иg ngực, không có nơi nào là không bị anh chạm phải. Thoáng nghiêng đầu, anh thấy được hình xăm dưới cánh tay Quan Dực.

Da thịt dưới cánh tay đã lên da non, Từ Tư Triết ngừng hôn, nhìn chằm chằm hình xăm một chốc.

Quan Dực mở mắt, "Làm sao vậy...."

Từ Tư Triết không trả lời, chỉ nghiêng người hôn lên hàng chữ đó.

Cơ thể Từ Tư Triết run lên bần bật, cậu muốn tránh khỏi tay Từ Tư Triết, nhưng nào có được, chỉ đành dung túng cho hành động của alpha.

Đầu lưỡi có hơi thô ráp của Từ Tư Triết liếʍ lên trên hình xăm, thi thoảng anh còn dùng răng cắn nhẹ lên đó, một loạt động tác khiến cho tiếng thở hổn hển của omega càng lớn hơn, hai chân cuốn chặt lấy vòng eo anh.

"Đau không?" Giọng anh khàn khàn vang lên.

Quan Dực lắc đầu một cái, "Không... Không đau."

Từ Tư Triết nhẹ giọng phủ nhận: "Tên nhóc lừa đảo."

"Em...A...Không có..." Quan Dực nghiêng đầu nhìn anh, ánh mắt có hơi lộ ra oan ức.



Cậu không muốn bị Từ Tư Triết gọi là tên lừa đảo.

"Anh muốn trừng phạt em, tên nhóc lừa đảo." Từ Tư Triết không để ý đến lời phủ nhận của Quan Dực, anh buông lỏng tay đang giam giữ Quan Dực ra, sau đó dùng hai tay nắm lấy eo cậu, "Xoay người nào."

Quan Dực quỳ xuống đưa lưng về phía anh, hai tay chống lên giường, hai cái chân dài run lẩy bẩy.

Từ Tư Triết vươn tay thăm dò nơi riêng tư của cậu một chút, sau đó nở nụ cười thành tiếng.

Cơ thể Quan Dực run lên, cái eo hạ xuống không tự chủ được.

Alpha liếʍ tuyến thể yếu đuối của cậu, sau khi nghe thấy tiếng thở gấp gáp của omega thì hài lòng khẽ hôn lên vai Quan Dực. Sau đó, anh dùng một tay cầm lấy dương v*t của Quan Dực, một tay khác thì ôm nhẹ eo của cậu, l*иg ngực ấm áp dựa cả vào sau lưng Quan Dực.

"Kẹp chặt." Alpha nói.

Quan Dực nghe lời kẹp chặt chân, sau đó giữa hai chân bị dương v*t của Từ Tư Triết tách ra, alpha rên lên một tiếng, sau đó vừa tuốt dương v*t của Quan Dực vừa ra vào giữa hai chân của cậu.

Cho dù Từ Tư Triết không đi vào nhưng động tác rút cắm mạnh mẽ vẫn khiến cho Quan Dực có chút xuất thần, hơn nữa dương v*t yếu đuối của cậu còn đang bị alpha không ngừng kí©h thí©ɧ. Quan Dực nắm chặt ga trải giường, thân thể bị những va chạm của Từ Tư Triết khiến cho không ngừng dịch chuyển về phía trước, chăn trên giường đã bị hai người hất đi đâu mất từ lâu.

"A... Em..." Quan Dực ngẩng đầu lên, khóe mắt chảy ra nước mắt, vừa nói được nửa câu, hai ngón tay với vào trong miệng cậu, đầu lưỡi Quan Dực không tự chủ liếʍ phải.

"Xuỵt." Từ Tư Triết tới gần cậu, ghé vào lỗ tai cậu nói, "Cẩn thận đánh thức con đấy."

Quan Dực nghe thấy lời của Từ Tư Triết thì bên tai

ù

đi, hai tay thoáng chốc mất hết sức lực, cả người ngã vật xuống giường.

Từ Tư Triết ôm người lên, dương v*t vẫn còn đang cắm giữa hai chân cậu.

Anh cười khẽ một tiếng, "Sao thế?"

Quan Dực giơ tay che mặt, vừa thở hổn hển vừa mở miệng nói: "Không...Ha...Không muốn....Đừng đánh thức con dậy..."

"Em...A....Từ Tư Triết..." Quan Dực bị tìиɧ ɖu͙© khiến cho đầu óc choáng váng, nói được nửa câu là không thể làm gì khác hơn ngoài xin tha.

Từ Tư Triết để cho cậu nằm trên giường còn mình thì đứng bên giường, một tay ôm đôi chân thon dài của Quan Dực đặt chúng lên trên vai mình. Tư thế như vậy vừa có thể khiến cho Quan Dực kẹp chặt đùi vừa để cho anh có thể nhìn rõ từng phản ứng của Quan Dực.

Trên l*иg ngực của Quan Dực có rải đầy dấu hôn và vết cắn của Từ Tư Triết, hai đầu v* bị anh cắn đến sưng tấy, trên xương quai xanh phủ kín dấu hôn khiến cho cái hư vinh chiếm hữu của alpha được thỏa mãn vô cùng, vết tích màu đỏ nổi bật trên làn da trắng nõn, dưới bụng còn vương không ít chất lỏng màu trắng đυ.c ——

đó là tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà Quan Dực bắn ra không lâu trước đây.

Từ Tư Triết rất hài lòng với kết quả thế này, động tác ra vào từ từ nhanh hơn, da giữa hai chân Quan Dực bị mài đến độ sưng tấy cả lên, cậu vô cùng đáng thương nhìn Từ Tư Triết, ngay cả đôi môi cũng bị hôn đỏ sẫm, "Từ..."

Từ Tư Triết cúi người xuống chặn miệng cậu lại, thế là Quan Dực lại bị ép tiếp nhận một nụ hôn.

Sau đó cậu cảm nhận được bụng dưới mình nóng lên, rốt cuộc Từ Tư Triết cũng bắn rồi.

Cậu thả lỏng đùi ngay lập tức, nhìn trần nhà thở hổn hển.

Quan Dực mất một hồi lâu mới bình ổn lại được, buông bàn tay đang đan chặt mười ngón tay với Từ Tư Triết ra, cậu vươn tay lấy một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Từ Tư Triết trên bụng của mình lên.

"Chát ghê..." Quan Dực nháy một cái, "Của anh trai chát quá đó."

Hô hấp của Từ Tư Triết cứng lại, dương v*t chôn dưới chân anh mơ hồ lại có phản ứng.

Quan Dực đánh bạo vươn tay, muốn anh ôm lấy mình.