Chương 18

"Ai đồng ý cho chúng mày ly hôn? Tao đã đồng ý chưa? Cho dù có ly hôn, nó cũng phải chia một nửa tài sản cho mày, sao mày lại không có tiền được? Nguyễn Tinh Vãn, bây giờ mày đủ lông đủ cánh rồi, đến cả ba mày cũng không phụng dưỡng sao! Lập tức đưa hai trăm vạn cho tao, bằng không chuyện này chưa xong đâu!"

Nguyễn Tinh Vãn nói: "Không có, một xu cũng không có."

Sau khi nói xong, Nguyễn Tinh Vãn không chút do dự cúp điện thoại.

Chưa được bao lâu, Nguyễn Thầm lại gọi tới:

"Nguyễn Quân có phải gọi điện tới đòi tiền chị đúng không? Mặc kệ ông ta nói gì chị cũng đừng đưa cho ông ta, gần đây ông ta lại đi đánh bạc rồi, nợ mười mấy vạn, bây giờ đang đi trốn."

"Chị biết, chị không đưa cho ông ta."

Nguyễn Tinh Vãn hỏi cậu:

"Đã nghĩ xong đăng ký trường đại học nào chưa?"

"Nghĩ xong rồi."

Nguyễn Tinh Vãn trầm mặc một lúc mới nói:

"Tiểu Thầm, em có muốn đi nước ngoài không, chỗ chị có chút tiền, đưa em đi xuất ngoại không có vấn đề gì, hơn nữa em còn có thể lấy được học bổng...."

Cô muốn đưa Nguyễn Thầm đi, rời khỏi Nguyễn Quân.

Không cần giống như cô, bị nhốt trong cái đầm lầy này.

Nguyễn Thầm ngắt lời cô:

"Không cần, em không đi đâu cả, em ở trong nước thôi."

Nguyễn Tinh Vãn im lặng thở dài một hơi, biết rõ tính tình của cậu: "Em tự mình quyết định đi, cần tiền cứ nói với chị."

Cúp điện thoại, Nguyễn Tinh Vãn ra khỏi phòng ngủ, nhìn thấy Bùi Sam Sam đang làm ổ trong sô pha, cả người uể oải, sắc mặc có chút trắng.

Nguyễn Tinh Vãn nói:

"Sam Sam, cậu sao vậy, không thoải mái à?"

Bùi Sam Sam lắc đầu, giọng nói không có chút sức lực nào:

"Dì cả tới rồi, từ từ sẽ ổn thôi."

Nguyễn Tinh Vãn rót cho cô ấy một cốc nước ấm:

"Cậu như vậy không ổn, mình xuống lầu mua chút nước đường đỏ cho cậu, miếng dán nóng, cậu có muốn ăn gì không?"

Nghe vậy, Bùi Sam Sam lại lần nữa khôi phục sức sống, tràn đầy tinh thần chọn món xong, lại ngã vào sô pha:

"Tinh Tinh, cậu là tốt nhất, tên đàn ông chó má kia đúng là mắt mù mới không yêu cậu."

Nguyễn Tinh Vãn mỉm cười, đứng dậy nói:

"Xem tivi của cậu đi."

Xuống tới bên dưới toà nhà, Nguyễn Tinh Vãn đi tới hiệu thuốc mua đồ xong, lại đi tới siêu thị bên cạnh.

Sau khi mua mấy thứ Bùi Sam Sam cần xong, cô nhìn thấy dãy băng vệ sinh trước mặt, đột nhiên nhớ tới cô hình như gần hai tháng chưa tới rồi.

Từ sau lần xảy thai ba năm trước, kinh nguyệt của cô vẫn luôn không đều, thường xuyên hai ba tháng mới tới một lần.