Mặc dù cô đã chuẩn bị tốt tâm lý thấy chết không sờn, nhưng lúc tên đàn ông trung niên bốn tươi tuổi khuôn mặt đầy thịt kia tiến vào, cô đột nhiên nghĩ tới Quý Hoài Kiến, nghĩ tới giấc mộng Paris còn đang dang dở.
Không biết khí lực ở đâu đến, cô đẩy tên đàn ông trung niên kia ra nghiêng ngả lảo đảo chạy ra ngoài.
Phía sau luôn có người đuổi theo.
Không biết cô đã chạy bao lâu, cuối cùng nhìn thấy phía trước có một bóng dáng cao ngất mơ hồ, cô ngã trên mặt đất, kéo lấy cổ tay áo tây trang của anh:
"Cầu xin anh, cứu tôi...."
Đôi mắt say rượu của cô mê ly nhìn về phía anh, mắt người đàn ông nheo lại, trong bóng tối không nhìn ra biểu tình, chỉ là khí tức lạnh lẽo kia mãnh liệt tràn ra, lộ ra vẻ nguy hiểm kinh người.
Nhưng đáng tiếc cô giờ phút này không hề cảm thấy nguy hiểm, cô chỉ biết dựa sát như vậy, sẽ khiến cơ thể cô bớt khó chịu hơn, hơn nữa, như vậy vẫn chưa đủ, cô theo bản năng khát vọng càng nhiều hơn nữa.
Ngay sau đó, môi đỏ khẽ mở, cứ như vậy hôn lên môi anh....
Khi cô tỉnh lại lần nữa, cô đang ở trong một căn phòng xa lạ, bên cạnh còn có một người đàn ông xa lạ đang nằm.
Quần ảo rải rác bên giường cũng đủ để chứng minh đêm qua đã xảy ra chuyện gì.
Cô cảm thấy cổ họng có chút khô khốc, sau khi buồn bã cô lại bắt đầu an ủi chính mình, ít nhất người đàn ông này trông còn giống con người, còn tốt hơn gấp trăm ngàn lần cái tên đầu heo tối qua.
Nghĩ tới chuyện tối qua, Nguyễn Tinh Vãn lại lo lắng cho Nguyễn Thầm, vội vàng mặc quần áo quay về, lúc cô rời đi hình như đã đánh thức người đàn ông trên giường, anh khẽ cau mày, cô vội vàng đắp chăn lên đầu anh, lại vỗ nhè nhẹ, nhỏ giọng nói:
"Không sao không sao, tiếp tục ngủ đi."
Đợi tới khi trong chăn không còn truyền tới động tĩnh gì, Nguyễn Tinh Vãn mới cấp tốc chạy đi.
Chủ nợ lại lần nữa tìm đến cửa, nhưng may mà Nguyễn Thầm bởi vì ra ngoài tìm cô mà không có ở nhà.
Nguyễn Tinh Vãn gọi điện thoại báo bình an cho Nguyễn Thầm, bảo cậu tới đây không nên trở về nhà, đi tới nhà bạn học ở một khoảng thời gian.
Mà cô cũng đi tìm Bùi Sam Sam.
Cứ trốn đông trốn tây như vậy hai tháng, đột nhiên có một ngày Nguyễn Tinh Vãn phát hiện, cô mang thai rồi.
.....
Lúc Nguyễn Tinh Vãn tỉnh dậy vừa đúng bốn giờ sáng, cô đứng dậy uống một cốc nước, ngồi trong phòng khách bắt đầu xem phim liên quan về mối tình đầu, nỗ lực tìm về cái loại cảm giác ngây thơ ngọt ngào kia.
....