Chương 13

Một buổi sáng tinh mơ, bầu trời thật trong lành, những chú chim hót vang chào một ngày mới. Trên giường, cô vẫn đang nằm trên người nó, ôm chặt cứng.

Ưmmm *cô nằm trên người nó cọ qua cọ lại để tìm chỗ thoải mái để ngủ*

Sự cựa quậy của cô đã làm cho con heo nằm phía dưới thức dậy. Vừa mới mở mắt ra mái tóc dài suông mượt và khuôn mặt khuôn mặt thiên sứ đang say ngủ của cô đã đập vào mắt nó.

Công nhận cô rất đẹp, đến cả ngủ mà cô vẫn đẹp như vậy *Nó mê đắm nhìn cô mà cảm thán*

-Cô: Ưʍ...*mở mắt*

-Nó: Chào buổi sáng *cười*

-Cô: Chào...buổi....Aaaaaaa. Em...cái đồ biếи ŧɦái này *cô nhảy ra khỏi người nó mà giáng cho nó một cú tát trời giáng.*

-Nó: Ơ

Trong khi nó đang ngơ ngác vì mới ngủ dậy và cú tát trời giáng của cô thì cô đã chộp lấy cái gối bên cạnh đập tới tấp vào người nó

-Nó: A...aaaa...cô...cô....

Trong lúc sức lực tấn công dồn dập của cô thì nó không biết phải làm sao nên đành liều chết lao tới ôm lấy cô.

-Cô: Nè...bỏ ra coi *vùng vẫy*

-Nó: Cô hứa là không đánh em nữa đi. Thì em mới thả

-Cô: Được

Sau khi nó thả cô ra thì cô cũng ráng đánh nó thêm vài cái rồi mới chịu ngồi yên. Không hiểu sao mà hôm nay dù bị ăn tát vô cớ nhưng nó vẫn cảm thấy cô thật đáng yêu.

-Nó: Giờ cô nghe em nói được rồi chứ

-Cô: Hừ. Có gì thì nói đi, em không nói rõ thì đừng hòng tôi bỏ qua cho em

-Nó: Chuyện là hôm qua cô uống say, em chỉ là giúp đỡ cô vào phòng thôi

-Cô: Giúp đỡ vào phòng tới mức trèo lên giường rồi cởi đồ tôi ra luôn hả?

Nói tới đây cô lại muốn xông thiên nhưng may mắn cô đã kìm lại được.

-Nó: Không...em...em không có. *nó vội vàng xua tay thanh minh*

-Nó: Đồ là do cô tự cởi. Em thề là lúc cô say em không có làm gì hết *"Ngoài chuyện có cọ cọ một xíu với bóp mông cô mấy cái thôi", mấy câu này nó nào dám nói cho cô biết, cô chưa biết nó đã bị một bạt tai, cô mà biết chắc mặt nó thành đầu heo luôn quá*

Cô cũng biết khi say thì mình hay làm những chuyện điên rồ, với lại nhìn khuôn mặt đáng thương có dính năm ngón tay của cô đang ngoan ngoãn cuối đầu kia thì cô cũng không nỡ trách nó.

-Cô: Được rồi. Mau đi ra đi, từ nay đừng có vào đây khi tôi không cho phép.

-Nó: Dạ

Nó ỉu xìu bước ra khỏi cửa, những tưởng đâu mối quan hệ của nó và cô sẽ bước sang một trang mới nhưng nó đã lầm. Cô vẫn luôn chán ghét nó.

-Nó: Cũng đúng thôi, mày có tư cách gì mà bắt cô đối xử tử tế với mày chứ.

———@@@@———-

Tại lớp học

-Minh: Ê....mày. Sao dạo này cứ ủ rũ thế. Tối nay có một sự kiện lớn lắm, mày có muốn tham gia quên sầu không?

-Nó: Sự kiện gì?

-Bình: Mày không biết hả? Tối nay ở bar the zoo có một sự kiện nghe nói rất hoành tráng. Nghe nói còn có màn biểu diễn rất hấp dẫn đó nha *Bình õng ẹo chỉ đông chỉ tây minh hoạ*

-Minh: Đúng rồi đó đi đi. Bảo đảm mày sẽ quên hết mọi muộn phiền

Nó vốn dĩ không muốn đi nhưng vì lời mời gọi của Minh và Bình quá hấp dẫn. Với lại nhớ tới lời nói vô tình của cô nói với mình lúc sáng càng làm cho nó không muốn trở về nhà. "Về làm chi chứ, vốn dĩ cô đâu có muốn nhìn thấy mình."

-Nó: Ừ đi thì đi

Vừa lúc đó thì Viên bước tới, nhìn hai người đang cười gian xảo là cô biết họ lại đang dụ nó điều gì rồi.

-Viên: Nè hai người đừng có rủ rê Hi đi mấy nơi bậy bạ

-Bình: Chuyện của con trai bà biết gì

-Viên: Ông cong vèo thế kia mà trai với tráng cái gì. Không được phải cho tui đi theo

-Minh: Bà chắc không?

-Nó: Đi bar thôi mà cho Viên đi đi

-Viên: Chỉ có Hi là thương tui. Tối qua chở tui nha

-Nó: Ừm

————-

Buổi học kết thúc, nó bước vô nhà mà chẳng thấy ai nên đành lặng lẻ lên lầu thay đồ để đi bar

-Nó: Chắc là cô không muốn thấy mình nên không về

Vẫn như mọi ngày hôm nay nó mặc cho mình một chiếc áo thun đen và một chiếc quần short cùng màu. Chỉ khác là hôm nay không có sự góp mặt của đôi dép hiệu lào quen thuộc mà là một đôi nike. Và phụ kiện không thể thiếu đó chính là đôi kính cận dày cộm yêu thíc của nó. Sau khi chuẩn bị xong thì nó lên xe phóng tới nhà Viên.

Vừa thấy nó Viên đã chạy như bay ra ngoài cổng. Hôm nay Viên mặc một chiếc váy jean đen ôm sát cơ thể và một chiếc crop top màu đen, chân mang một đôi boot. Hình ảnh hôm nay thật khác với hình ảnh Viên bánh bèo thường ngày làm cho nó có chút ngỡ ngàng.

-Viên: Nè. Làm gì mà nhìn tui lạ vậy?

-Nó: Tại tui thấy hôm nay bà khác quá

-Viên: Tui đẹp hơn chứ gì. Thôi lẹ lên tụi nó đang chờ đó

-Nó: Ờ.

————

Bar The Zoo

Nó vừa tới nơi thì Minh và Bình đã đứng trước cổng đợi. Hai người mặc hai phong cách rất là trái ngược, người thì bụi bặm người thì...., Minh thật phong trần lãng tử với quần jeans rách gối với áo sơmi trắng form rộng bỏ thùng một nửa. Bình lại chọn một chiếc áo sơmi hoa họa tiết với chiếc quần đen rộng

-Minh: Lẹ lẹ lên sự kiệp sắp bắt đầu rồi đó

-Nó: Tới liền nè. Mà sao hôm nay đông thế

-Bình: Thì đã nói hôm nay có sự kiện đặc biệt mà. Mà nói mới nhớ, hai người hôm nay bày đặt chơi đồ đôi nha

-Viên: Đôi cái đầu ông. Vô thôi