Ngay khi Phó Tiểu Vũ nghe thấy những lời này, hai chân bèn mềm nhũn, nhưng còn chưa đợi đến khi cậu nằm nhoài xuống thì đã bị Hứa Gia Lạc ôm chặt lấy eo, nâng người lên lần nữa.
Phó Tiểu Vũ ngẩng đầu, nhìn vào chính mình trước tấm gương soi toàn thân.
Chiếc áo sơ mi lụa nửa người trên đang mặc là chiếc áo may đo cao cấp cậu rất thích, thẳng thớm đẹp đẽ, Phó Tiểu Vũ đã từng mặc đi làm mấy lần, nhưng vào lúc này, vạt áo sơ mi lại bị Hứa Gia Lạc cố tình lật ra ngoài để lộ bên dưới trần trụi của Omega——
Hình dáng cặp mông cong của cậu cũng hoàn toàn được phản chiếu trong gương.
"Không, đừng mà..."
Phó Tiểu Vũ rất ít khi nói "không trong khi cùng Hứa Gia Lạc làʍ t̠ìиɦ.
Nhưng vào giây phút này, tiếng gọi "Phó tổng" rõ ràng chân chính là thế nhưng lại trông vô cùng chật vật với dáng vẻ cái mông để trần, cảm xúc xấu hổ này thực sự quá mãnh liệt, khiến Omega không khỏi giãy dụa.
Hứa Gia Lạc đương nhiên cũng cảm nhận được động tác của Omega, nhưng anh lại chẳng hề nao núng, còn cầm thẳng lấy hai tay của Phó Tiểu Vũ ấn mạnh trên mặt gương, sau đó tiến lên một bước dạng chân ra ngồi trên chiếc eo thon gọn của cậu.
Cân nặng của Alpha trưởng thành bỗng nhiên đè mạnh, trực tiếp khiến cho cái eo của Phó Tiểu Vũ bị lõm xuống.
Nhưng cũng chính vì vậy mà cái mông trần của Omega không thể không dúi xuống nền nhà rồi vểnh cao lên, cả người đột nhiên hơi run run vì đột ngột phải chịu quá tải.
Hứa Gia Lạc cứ như vậy cương quyết ngồi trên eo của Phó Tiểu Vũ, dùng lòng bàn tay vuốt ve làn da mịn màng ở hông của cậu.
Nếu như chỉ nhìn thấy dáng vẻ Phó Tiểu Vũ mặc quần áo, e rằng khó có thể tưởng tượng được Omega cao gầy này lại có cái mông đẹp đến như vậy.
Săn chắc, đầy đặn...
Bởi vì nước da trắng như tuyết mà trông lại càng tròn trịa, tựa như trăng tròn ngày rằm.
Vầng trăng tròn chỉ thuộc về một mình anh.
Alpha cảm nhận được nỗi sung sướиɠ từ đầu ngón tay chậm rãi rót vào trong lòng, tê tê dại dại.
Nỗi sung sướиɠ ấy khiến anh phải híp mắt vào.
Ngón tay chậm rãi luồn vào giữa bắp đùi của Phó Tiểu Vũ, kéo căng chiếc kẹp áo sơ mi ngược ra bên ngoài sau đó lại đột nhiên thả tay.
"Bốp" một tiếng, chiếc dây đai bị bật lại đập một tiềng giòn tan trên da thịt nơi bắp đùi của Omega.
"A..." Phó Tiểu Vũ không thể không phát ra tiếng rêи ɾỉ ẩn nhẫn từ cổ họng.
Hứa Gia Lạc cúi người xuống, giữ lấy hai tay của cậu ở vị trí này, như thể giam giữ một con mồi bất lực giữa vòng tay mình, sau đó bắt đầu liếʍ vào gáy Omega từng chút từng chút một. Bộ phận nhỏ nhắn quyến rũ kia không hề phồng lên, nhưng anh vẫn dùng đầu lưỡi bén nhạy, cảm nhận được nơi đó đang ẩn nấp dưới làn da, còn chơi ác mυ"ŧ mạnh một cái.
"Hức!" Tuyến thể gần như là bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nằm bên ngoài của Omega, ngay cả khi không phát tình nhưng nếu bị kí©h thí©ɧ bất chợt như thế này, cũng sẽ khiến Phó Tiểu Vũ run rẩy kêu lên một tiếng, tuy tiếng rêи ɾỉ có phần đột ngột nhưng lại mang đến cảm giác như là tiếng mèo ngáy o o.
"Phó tổng, em không muốn gì cơ?"
Hứa Gia Lạc lại mυ"ŧ thêm một lát, mới hỏi đùa bên tai cậu.
"Em..."
"Không muốn anh làm em à?"
"Không, không phải." Khi nói ra mấy chữ này, ngay cả lỗ tai của Phó Tiểu Vũ đều đỏ bừng, cho dù có là vào lúc này đi chăng nữa thì cậu vẫn, vẫn muốn—— "muốn bị làm", vậy nên làm sao có thể không xấu hổ được đây.
"Vậy thì là?" Alpha hỏi ngược lại.
"Hứa Gia Lạc," Phó Tiểu Vũ không nhịn được quay đầu nhìn về hướng anh, cậu còn đáng thương vì phải vác trên mình một Alpha nặng nề, thế nên không khỏi phát ra giọng mũi mềm nhũn: "Đừng, đừng ở trước gương..."
Hứa Gia Lạc khẽ cười.
"Được thôi." Vậy mà Alpha lại đồng ý, còn dứt khoát đứng dậy.
Ngay khi Phó Tiểu Vũ cảm thấy phần hông của mình nhẹ đi, còn chưa đợi đến khi cậu có thể phản ứng lại thì đã bị Hứa Gia Lạc xoay người đổi sang hướng khác——
Đúng là cậu không phải đối mặt với gương nữa, mà bây giờ là nằm nghiêng người hướng về phía tấm gương kia.
Phó Tiểu Vũ nhất thời không có phản ứng, chỉ là chống hai tay xuống mặt thảm đỡ người lên theo bản năng.
Tiếp theo đó, cậu cảm thấy một bên chân đang dựa vào sát tấm gương của mình bị Alpha nhấc mạnh lên.
Ngón chân giẫm lên mặt gương lạnh lẽo, Phó Tiểu Vũ ngơ ngác nghiêng đầu qua, trong thoáng chốc bèn giật mình một cái, cảm thấy toàn thân nóng bừng vì xấu hổ——
Trong tấm gương lớn soi toàn thân, cậu đang giơ một chân lên cao, dây da đen kia vẫn kẹp chặt vào bắp đùi.
Mà cái tư thế này giống hệt như một chú chó con đang đi tè, toàn bộ vùng bí ẩn dưới háng... cả cậu nhỏ đang ngẩng lên cùng một chút dịch nhờn tiết ra ở cửa động, hết thảy sự dâʍ đãиɠ đó đều hoàn toàn bại lộ ra trong gương.
Bộ phận to lớn mạnh mẽ đã đứng thẳng lên của Alpha, không hề khách sáo kề vào khe hở giữa hai cánh mông của cậu, cọ xát từng chút từng chút một biểu lộ ý đồ muốn tiến vào.
"Đừng!"
Phó Tiểu Vũ thậm chí còn quên cả giãy giụa, từ lúc nãy cho đến hiện tại, mỗi một lần lại càng xấu hổ hơn so với lần trước, đến bây giờ thì cậu thực sự hoảng hốt, lắp ba lắp bắp quay đầu nhìn Hứa Gia Lạc.
Một đôi mắt mèo tròn xoe vừa hoảng sợ vừa ướŧ áŧ, hàng lông mi khẽ chớp, nức nở nói: "Hứa Gia Lạc, Hứa Gia Lạc..."
Cậu liên tiếp gọi tên anh đến mấy lần liền.
"Xin anh đi." Hứa Gia Lạc xoa đầu Omega, nói.
"Xin anh..." Âm cuối của Phó Tiểu Vũ kết thúc có phần vội vàng, cầu xin tuy là rất mất mặt nhưng so với tình thế cấp bách hiện tại rõ ràng là không còn quan trọng nữa, cậu lại nức nở cầu xin một tiếng: "Xin anh đấy, Hứa Gia Lạc."
"Em ngoan lắm, Phó tổng." Alpha khàn giọng đáp.
Rõ ràng là anh đã nói như vậy, nhưng năm ngón tay lại nắm lấy mái tóc mềm mại của Phó Tiểu Vũ buộc Omega này quay đầu qua, nhìn vào chính mình đang giang rộng hai chân trong gương.
Phó Tiểu Vũ nhạy bén cảm nhận được có điều gì đó không ổn, nhưng Hứa Gia Lạc đã nuốt lời quá đột ngột, một bên tay còn lại còn véo mạnh vào eo cậu.
Ngay khi cậu giãy dụa kịch liệt nhất——
Lại chỉ có thể trơ mặt nhìn vào trong gương, bộ phận nóng bỏng thô to của Alpha đang đút vào hang động giữa hai mông của mình.
Hứa Gia Lạc có thể ngửi thấy mùi bạc hà cay nồng có phần dễ khiến người bị sặc trên người bản thân.
Cánh tay nắm lấy tóc của Omega nổi lên đôi đường gân xanh, dưới sự khống chế mạnh mẽ và thô bạo của anh, tuy Omega lúc đầu còn vùng vẫy nhưng sau đó cơ thể chỉ còn hơi run rẩy.
Phó Tiểu Vũ không thể không nhìn vào bản thân trong gương lúc này, cậu đang giang rộng chân ra đầy da^ʍ dãng, bị anh đút vào từng chút một.
Anh còn ngại chưa đủ đô, một cái tay khác còn nâng hai viên bi của Omega lên, để nơi kết hợp giữa hai người càng được phơi bày trần trụi hơn trong gương.
"Phó tổng."
"..." Có thể cảm nhận được Phó Tiểu Vũ đang nghiến răng nghiến lợi không chịu lên tiếng.
Hứa Gia Lạc biết, đại khái Phó Tiểu Vũ không những chỉ là cảm thấy bị làm nhục mà còn cảm nhận được cả nỗi đau chân chính. Dù sao đây cũng là một Omega chưa đến kỳ phát tình, dẫu cho vừa rồi anh đã kiên nhẫn an ủi nơi đó hồi lâu, nhưng để có thể chứa đựng bộ phận đã cương cứng của Alpha vẫn là vô cùng chật vật.
Ở trong gương, đường cong xinh đẹp phần bụng dưới của Phó Tiểu Vũ căng ra, có một hai giọt mồ hôi lặng lẽ rơi xuống nơi đó dường như đều có thể tiếp tục rơi xuống bất cứ lúc nào.
"Phó tổng..."
Hứa Gia Lạc lại cởi từ dưới lên trên từng chiếc khuy áo của cái áo sơ mi trên người Phó Tiểu Vũ, vải lụa đắt tiền mềm mại rơi xuống.
Mà lúc này Omega lại hơi nghiêng người qua, ngay cả đầṳ ѵú mềm mại màu đỏ trên ngực trái cũng lộ ra trong gương.
Bộ vị nhỏ bé đến như vậy... Phó Tiểu Vũ sẽ có một ngày cho con bú ư?
Trí tưởng tượng này mang đến cho Hứa Gia Lạc một loại kí©h thí©ɧ gần như khó chịu, anh đứng thẳng và đẩy hạ thân mình vào sâu hơn: "Phó tổng."
"Phó Tiểu Vũ." Giọng Alpha khàn khàn thay đổi cách gọi, ngón tay ra sức vân vê đầṳ ѵú nhỏ xinh đã bị ép đến sưng tấy lên kia: "Cưng à, em là bé mèo đực của anh."
Là bé mèo xinh đẹp nhất, quý giá nhất.
"Ưm, a, Hứa..."
Có lẽ là bởi tiếng "cưng"" ấy chưa từng được nghe qua bao giờ, cuối cùng Phó Tiểu Vũ cũng không ráng được nữa, tiếng thở dốc từ giữa môi răng gấp gáp đến nỗi cậu phải trở tay tóm lấy cánh tay của Hứa Gia Lạc và nói: "Nhẹ... một chút."
Thực ra Phó Tiểu Vũ rất biết cách rêи ɾỉ trên giường, giọng nói của cậu đã từng mang theo cảm giác lạnh lùng sắc bén, nhưng một khi trở nên mềm nhũn lại khiến lòng người dâng lên cảm giác tê dại.
Hứa Gia Lạc nghĩ. Trái tim anh rõ ràng chất chứa đầy sự dịu dàng, nhưng bỗng nhiên lại hòa cùng sự hung ác ngang ngược xưa nay chưa từng thấy.
Anh chẳng hề nhẹ nhàng đi, mà còn nâng cái chân đó của Omega lên cao hơn một chút, sau đó đẩy hông lên cắm mạnh vào thân thể của Phó Tiểu Vũ.
"Hưʍ..."
Phó Tiểu Vũ chưa từng bị Hứa Gia Lạc mạnh mẽ xuyên xỏ như thế này bao giờ.
Nơi đó của Alpha đột nhiên tấn công ngang ngược xuyên thẳng qua người cậu, đầu khấc thậm chí gần như đã chạm đến khoang sinh sản mỏng manh trong cơ thể Phó Tiểu Vũ.
"Em đau, Hứa Gia Lạc..."
Đôi mắt tròn xoe của cậu nổi lên hơi nước, rưng rưng.
Nhưng chiêu này cũng không nhận được sự dịu dàng của Alpha, Hứa Gia Lạc véo đầṳ ѵú của cậu và nhấp thật mạnh hết lần này đến lần khác.
Thật khó để diễn tả cảm giác lần này, giống như Hứa Gia Lạc đang cưỡi trên người cậu ấy, khiến Phó Tiểu Vũ tê dại từ cơn đau ban đầu cho đến khi bộ phận kết hợp chặt chẽ của hai người bắt đầu cảm nhận được nỗi đê mê.
"A... Hứa Gia Lạc!"
Tiếng rêи ɾỉ không có cách nào khống chế được, tiếng sau lại cao hơn tiếng trước.
Phó Tiểu Vũ hét ầm lên, thỉnh thoảng còn mang theo tiếng khóc.
Quả táo nhỏ của Adam cuộn lên rồi lại lăn xuống, đến âm cuối lại rùng mình không kiểm soát nổi. Những ngón tay của cậu giống như đang phát tiết nắm chặt lấy tấm thảm, dường như muốn bứt hết lớp lông mềm mại trên đó vậy.
Cơn kɧoáı ©ảʍ quá mãnh liệt và nhanh chóng đã hoàn toàn đánh gục cậu.
Chỉ một lúc sau, phần thân dưới rõ ràng vừa nãy rất khó bị khıêυ khí©h đã hơi cứng lên, còn tiết ra chất nhờn.
Cậu vẫn cảm thấy hơi đau, nhưng trong cơn đau lại xen lẫn cảm giác vô cùng sung sướиɠ, hình ảnh dâʍ đãиɠ như vậy hiện lên trong chiếc gương, khiến trong lòng cậu còn cảm nhận được nỗi hưng phấn đến quay cuồng, nhưng kí©h thí©ɧ cường độ cao này giống như ngọn sóng cuồng dã, chỉ trào dâng mấy lần là cậu đã cảm thấy như mình sắp không chịu nổi nữa.
Tiếng rêи ɾỉ chuyển từ the thé thành thút thít.
Về phương diện này, Alpha đương nhiên mạnh hơn Phó Tiểu Vũ, khi cậu không chịu nổi nữa thì vừa vặn là lúc Hứa Gia Lạc đang hưng phấn nhất.
Khi anh đang phấn khích ngược lại nói rất ít, không biết đã đặt chân của Phó Tiểu Vũ xuống từ lúc nào.
Nhưng mà từng cú nhấp, lại càng sâu hơn, càng mạnh hơn.
"Không muốn nữa, Hứa Gia Lạc..." Cả người Phó Tiểu Vũ run lên, chỉ cảm thấy bên dưới chảy ra dịch thể, đầu gối mềm nhũn đến mức giống như không quỳ nổi nữa: "Hức..."
Cậu run rẩy cảm thấy sức lực của Hứa Gia Lạc vào lúc này gần như đã trở nên điên cuồng, giống như muốn mở ra khoang sinh sản đóng chặt dù không phát tình của cậu vậy.
Không có Omega nào không sợ cảm giác này, nếu như nơi đó bị mở ra vào lúc không phát tình, nỗi đau đớn đó thật sự khó mà chịu đựng nổi.
Phó Tiểu Vũ muốn chạy về phía trước, nhưng lại bị Alpha ôm lấy thật chặt, một lần nữa đυ.ng vào vách tường khoang sinh sản bên trong cơ thể cậu.
"Không được...!"
Phó Tiểu Vũ nức nở nắm chặt vào thảm: "Tha cho em đi, Hứa Gia Lạc... em thực sự không chịu nổi nữa đâu."
Hứa Gia Lạc chợt đè người cậu xuống, Phó Tiểu Vũ gần như có thể cảm nhận được hàm răng của Alpha đang đè lên tuyến thể sau gáy mình, mà lần này, những va chạm trong cơ thể phải đón lấy gần như khiến cậu suýt nữa đã ngất đi——
"Đừng mà!"
Trong một giây như thế, Phó Tiểu Vũ thật sự cho rằng mình đã bị mở ra.
Hai chân cậu co quắp, cảm giác như cơ thể không phải là của mình, ngay cả ngón chân cũng co lại.
"Mèo con..."
Giọng nói của Hứa Gia Lạc vang lên trên đỉnh đầu cậu.
Omega khẽ mở mắt ra trong cơn choáng váng, rồi mới nhận ra rằng bản thân đã chuyển sang tư thế nằm ngửa đón nhận.
Hứa Gia Lạc cúi đầu vuốt ve gò má của Phó Tiểu Vũ, ánh mắt anh lúc này rất tối còn mang theo một chút vẻ nguy hiểm.
Toàn thân Phó Tiểu Vũ ướt sũng, dưới mông là một mảng nhầy nhụa, ngay cả khuôn mặt nhỏ nhắn cùng hàng lông mi dài cũng bị mồ hôi làm ướt đẫm.
Đôi mắt to to xinh đẹp ấy thất thần, đang ngơ ngác ngước lên nhìn anh.
Anh vẫn đang nằm lên người Omega, mặc dù bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của anh tạm thời bị rút ra, nhưng vẫn đè lên đùi cậu.
Alpha chẳng qua là muốn cho Phó Tiểu Vũ chút thời gian để ổn định lại, nhưng nếu nhiều hơn vài phút thì anh cũng không chờ được nữa.
Ngay khi anh muốn giang rộng đôi chân dài của Omega ra, muốn tiến vào lần nữa, thì Phó Tiểu Vũ lại chợt nghiêng đầu qua cắn mạnh một cái vào ngón tay của Hứa Gia Lạc.
"Shhh..."
Lần này cắn không hề nhẹ, Alpha không nhịn được bực bội khịt mũi một cái.
So với nói đó là tức giận, không bằng nói rằng điều đó là đến từ tìиɧ ɖu͙©.
Anh vừa lau máu trên môi mình, vừa hung hăng tách rộng hai chân Omega ra rồi lại đút vào.
"A...!"
Tiếng kêu động tình của Omega hệt như loài mèo, kêu đến vỡ cả giọng.
Lần bị đút vào này khiến cậu tức điên, bèn vòng tay qua kéo cái cổ của Apha xuống, lại cắn thêm cái nữa.
Lần này còn trực tiếp cắn chảy máu môi của Hứa Gia Lạc.
"Đệch."
Hứa Gia Lạc mắng một tiếng, nhưng anh không có ý định rút lui.
Phó Tiểu Vũ vẫn còn đang cắn anh, thế là Alpha bèn thuận theo mùi máu tanh cùng Phó Tiểu Vũ hôn môi.
Lời tác giả:
Lão Cáo thì được sướиɠ rồi chứ Vỏ Dưa thì mệt chết luôn.-----------------------------------------
1h46 am, kịch liệt quá, hình ảnh mang tính chất minh hoạ nhé các cô.