Từ nhỏ Vân Sơ đã là bé ngoan rồi.
Tuy chưa từng làm cán sự lớp nhưng lại là học trò cưng của giáo viên, không bao giờ đến muộn về sớm, nộp bài đúng hạn, rất kiên cường chống chọi với sự ái muội của tuổi dậy thì, bất luận là nhận bao nhiêu bức thư tình, được nhiều người xum xoe ra vẻ nịnh bợ, nàng vẫn cứ từ chối thẳng: “Tôi muốn học hành chăm chỉ."
Có người hỏi nàng: "Cậu chăm chỉ học tập làm gì thế, bây giờ mà không yêu sớm thì sau này sẽ không có cơ hội đâu!"
Vân Sơ quay mặt về phía nhà hát quốc gia, ánh mắt sáng lên: "Cống hiến bản thân cho nghệ thuật biểu diễn của nước nhà và tỏa sáng trên sân khấu là lý tưởng của tôi! Loại tình yêu nhỏ nhen này, đừng mơ tưởng rằng nó có thể ngăn bước tôi khỏi việc hướng tới lý tưởng của mình!"
Người theo đuổi: "...... Éc."
Bà nội cũng vui mừng: "Sự nghiệp kịch nói của bà liền dựa vào con!"
Mặc dù sau này không cống hiến sức lực cho kịch nói, nhưng Vân Sơ vẫn chưa bao giờ yêu đương, vì thế cha mẹ trong nhà cũng thường xuyên nhắc đến vấn đề này, Vân Sơ trả lời qua loa: "Con không có thích ai hết."
Mẹ nàng: "Con thích loại nào? Học thức cao? Đẹp trai? Trên 1m8? Gia cảnh tốt? Chỗ của mẹ có tất!"
Vân Sơ: "Con thích con gái."
Mẹ nàng trầm mặc một lát, lại mở một quyển vở khác ra: "Con thích kiểu con gái nào? Dễ thương? Trưởng thành? Cao? Lùn? Đẫy đà? Thon thả? Học vấn có yêu cầu gì không? Gia cảnh có yêu cầu gì không? Từ nhỏ đến lớn con có nhiều bạn là con gái như vậy, nhưng vẫn chưa thích một ai sao?"
Vân Sơ vẫn chưa kịp nói chuyện, mẹ nàng đã hít hà một hơi: "Đừng nói là con thích Đào Tử nha? Con bé chính là siêu cấp thẳng! Bẻ thẳng thành cong không được đâu!"
Vân Sơ đã tê rần: "Con không có thích!"
Mẹ nàng: "Vậy là tốt rồi."
Tiếp tục lật vở: "Vậy mommy giới thiệu cho con, bảo đảm con vừa lòng."
Vân Sơ cự tuyệt: "Con muốn nghiêm túc làm sự nghiệp."
Mẹ nàng: "Không phải con ở nhà moi chân* sao?"
*nó thường được sử dụng bởi những người hâm mộ, nó ám chỉ rằng các thần tượng, nghệ sĩ không có bất kỳ hoạt động nào, không phát hành tác phẩm trong thời gian dài hoặc không được chú ý và rất nhàn rỗi.
Vân Sơ: "Mẹ học cái từ này ở đâu vậy hả! Con làm sự nghiệp ăn uống không được sao?!"
Mẹ nàng: "Được được được, biết rồi biết rồi."
Cứ như vậy, Vân Sơ đã làm cho việc kinh doanh dịch vụ ăn uống phát triển mạnh mẽ, thậm chí việc mở chi nhánh thứ hai ở Bắc thị cũng nằm trong kế hoạch phát triển, nhưng nàng vẫn không có yêu đương. Mẹ của Vân Sơ rất gấp, ở độ tuổi tốt như vậy mà không có một mối quan hệ nào thì sao mà được, đang chuẩn bị tiếp tục sự nghiệp tìm đối tượng xem mắt cho con của mình thì bà nghe được tin Vân Sơ muốn tham gia show tình yêu.
Chương trình yêu đương cũng được, vừa có thể kiếm tiền vừa có yêu đương, bản chất tham lợi của thương nhân hiển lộ rõ, cha mẹ nàng gửi mười mấy sticker like trong group gia đình, vô cùng hài lòng chờ đợi Vân Sơ đưa bạn gái về nhà.
Vân Sơ lại ủ rũ: "Con sẽ cố gắng hết sức."
Khi đó nàng vẫn không chắc có thể làm Giản Du nhớ lại nàng, cũng không chắc có thể làm Giản Du yêu nàng, nàng ước gì có thể đề xuất kế hoạch mới với tổ chương trình, đừng xào loạn cp, trực tiếp 1V1 bồi dưỡng tình cảm, nhưng lại cảm thấy như vậy quá lộ, đành phải thôi.
Cũng may, bước cờ này của nàng đã đi đúng rồi, nàng và Giản Du yêu đương, đã sớm bị người từng trải là ba mẹ nàng nhìn thấu chỉ bằng một cái liếc mắt.
Vì thế, sau khi về nhà nghỉ ngơi một đêm, trên bàn ăn sáng, Vân Sơ đã trải qua ba cuộc thẩm vấn.
Mẹ nàng, ba nàng, con chó nhà nàng.
Vân Sơ với một vài cọng tóc vểnh, uống một hớp sữa bò, mới ý thức được bầu không khí có chỗ nào không đúng: "...... Hai người làm gì vậy?"
Mẹ nàng vỗ bàn: "Nói rõ đi! Yêu đương với ai!"
Ba nàng cũng vỗ bàn theo: "Có phải quen biết trong chương trình không? Nếu không phải, vậy con còn tham gia chương trình yêu đương rồi làm ba cái hành động mập mờ ái muội với Giản Du? Xem ba có đánh chết con không!"
Con chó nhà nàng cũng hùa theo vỗ cái bàn, le lưỡi: "Gâu gâu gâu!"
Vân Sơ ngậm ống hút, muốn lau nước mắt, địa vị của nàng ở nhà đã không bằng một con chó, ngay cả con chó này cũng có thể hô to gọi nhỏ với nàng, nàng hít sâu một hơi, muốn phản kháng, rồi lại cảm thấy việc show ân ái quan trọng hơn, đành phải nghẹn phản kháng trở về, cố gắng để bản thân không có vẻ quá đắc ý, rất bình tĩnh tự thuật: "Con chính là đang hẹn hò với cô Giản."
Mẹ nàng: "Ồ wow!"
Ba nàng: "Ồ wow!"
Con chó nhà nàng: "Gâu gâu!"
"Mẹ đã nói mà!" Mẹ nàng lại bắt đầu vỗ bàn: "Nhân tài giống như Giản Du nhất định là tiêu chuẩn rất cao, coi trọng bé ngoan nhà của chúng ta là chuyện đương nhiên! Hồ bằng cẩu hữu* của cha con còn không tin! Ha hả!"
*Hồ bằng cẩu hữu: bè mà không phải bạn, bạn xấu.
"Đúng vậy!" Ba nàng cũng kẻ xướng người hoạ: "Còn nói cái gì mà Tiểu Sơ nhà của chúng ta không phải là gu của Giản Du, ha hả, nhưng quá đúng rồi!"
Vân Sơ: "......"
Rốt cuộc là ba mẹ nàng nói chuyện với những người khác cái gì vào những ngày mà nàng không có ở nhà vậy a a a!
Ba nàng uống một hớp sữa đậu nành, sau đó cùng cô vợ nhà mình liếc nhau: "Bất quá anh cũng bị một ít ngôn luận tẩy não, lúc anh xem chương trình còn muốn cưỡng ép hái dưa đấy."
Vợ của hắn: "Ừm ừm ừm, nhưng mà cũng rất ngọt."
Vân Sơ: "......"
Nhìn thoáng qua con chó nhà nàng, nó không muốn "Phê phán" Vân Sơ nữa, chui xuống gầm bàn cọ chân Vân Sơ, Vân Sơ hung hăng xoa nó hai cái: "Mày là đồ nịnh bợ!"
Sau hai giây im lặng, mommy nhà nàng lại lo lắng: "Nếu hai đứa đã lưỡng tình tương duyệt như thế rồi thì sao không xác định sớm một chút đi? Ngộ nhỡ Giản Du chạy với kẻ khác thì sao!"
【 tôi nói Vân Sơ hiện tại thật sự rất nổi, chạy lịch trình không ngừng luôn ấy, vất vả lắm mới được nghỉ về nhà với ba mẹ, chỉ có đạo diễn Giản mỗi ngày làm việc, trở về cũng không ôm được cô vợ thơm tho mềm mại, đau lòng quá 】
【 cuối cùng thì vợ cũng trở lại! Đêm nay 'làm' cho tôi he he he 】
【??? Vân Sơ là về công ty biết không, liên quan gì Giản Du? 】
【 Vân Sơ và Giản Du là hàng xóm đúng chứ, tôi nói đừng làm hàng xóm nữa, trực tiếp dọn vào ở chung đi 】
【 không phải là hàng xóm với Vân Sơ, mà là hàng xóm với bà nội của Vân Sơ. Hôm bữa tôi thấy một bài phổ cập khoa học, nói rằng bà nội của Vân Sơ là diễn viên hạng nhất quốc gia Đinh Lâm Bình, là bạn thân của Bắc Trương Nam Cù - Cù Ngôn, mấy người biết Cù Ngôn mà đúng không? Dẫn dắt 12 ảnh đế và 13 ảnh hậu, sau khi giải nghệ thì vẫn một mực chuyên tâm với sự nghiệp kịch nói, hẳn là Cù Ngôn nhìn Vân Sơ ngày một trưởng thành 】
【 wtf??? 】
【 vl, bối cảnh của Vân Sơ ngầu như vậy? 】
【 cười vl, trước kia cho rằng Vân Sơ trèo cao, hiện tại mới biết được căn bản là Vân Sơ không khoe khoang, tôi còn tưởng rằng Vân Sơ thật sự không nhận được tài nguyên, hoá ra là người ta muốn cái gì thì sẽ có cái đó, trước kia chỉ là không muốn mà thôi......】
【 yêu cầu của Vân Sơ đối với kịch bản rất cao đấy, xem phim của cô ấy là biết, đều là hàng chất lượng cao 】
【 người trẻ tuổi có tâm tính như vậy không nhiều lắm 】
【 bất quá Vân Sơ cũng không nhàn rỗi, Vân Sơ mở một nhà hàng ở Vân Châu đấy, mấy người biết không? Nó được xx đánh giá là một trong mười nhà hàng nhất định phải thử hàng đầu ở Vân Châu, không đặt chỗ trước là không có chỗ ăn đâu 】
【??? Dm, Sơ Ngộ vậy mà là nhà hàng Vân Sơ mở? Tôi siêu thích đồ ăn của tiệm này!! 】
【 người địa phương đều đến ăn chỗ này 】
【 có fan tịch* thì tôi có được một chỗ không vậy? Tôi thật sự rất muốn ăn hu hu hu 】
*nghĩa là tài khoản mang thuộc tính là fan của một nghệ sĩ nào đó.
【 cả nhà ơi...... Vân Sơ mới tốt nghiệp một năm thôi 】
【 sự nghiệp lẫn tình yêu đều gặt hái tốt đẹp 】
【 bà nội là Đinh Lâm Bình, được Cù Ngôn nhìn lớn lên, là bạn gái của Giản Du, còn sở hữu một nhà hàng có tiếng tăm, rating của tất cả các bộ phim truyền hình đã phát hành đều cao hơn gấp nhiều lần so với cùng kỳ. Chuyển tiếp về Vân Sơ này, bạn cũng có thể may mắn up up】
【 giận 】
【 trong nhà Vân Sơ làm gì vậy, có ai phát hiện ra không? 】
【 chắc ba mẹ là người bình thường thôi, nhà bọn họ rất kín tiếng, không có người tiết lộ tin tức nên cũng không biết. Bất quá tôi thấy Vân Sơ thỉnh thoảng nhắc tới ba mẹ trên Weibo, cảm giác bầu không khí gia đình khá tốt 】
【 hâm mộ vl 】
【 quả nhiên cô gái xinh đẹp đáng yêu như vậy cũng sẽ thích một cô gái xinh đẹp 】
Hành trình bay từ Bắc thị đến Vân Châu là hai giờ, Vân Sơ dứt khoát ngủ một giấc, sân bay có fans tới đón, rất có trật tự mà nhường cho nàng một khoảng trống để đi, thỉnh thoảng còn đưa thư và biểu ngữ, còn có người hô: "Tiểu Sơ, spoil cho chúng tôi về Love Tips cậu thích ai đi!"
Vân Sơ mang khẩu trang, giọng nói ồm ồm ở bên trong: "Tôi thích ai còn không rõ ràng sao?"
Người hỏi cũng sửng sốt: "Là, là người mà tôi nghĩ đến sao?"
Vân Sơ cong mắt cười cười, không có nói tiếp. Sau khi được trợ lý bế lên xe, lập tức nhanh chóng vào acc phụ mở siêu thoại, quả nhiên nhìn thấy fan CP bởi vì những lời này cắn điên rồi.
【 cô ấy nói cô ấy thích ai còn không rõ ràng sao... 】
【 vậy thì quá rõ ràng, người cổ thích chính là Giản Du, Giản Du, hu hu hu 】
【 tuy rằng không gửi tin nhắn cho Giản Du, nhưng là thật ra trong ánh mắt đều đang nói thích! Ánh mắt khi thích một người không thể giấu được! 】
【 ả ta rất thích chị ấy 】
【 có thể kết hôn tại chỗ luôn không, đừng làm cho họ hẹn hò với người khác, chỉ hai người họ thôi, lần sau ghi hình yêu đương cho tôi xem, tôi có thể ra tiền 】
【 đã chuẩn bị sẵn sàng thu tiền. 】
【 xào đến mức này cũng thật respect, tôi chú định là tiểu đồ ngốc của Gia Giản Thừa Sơ 】
......
"Cô Vân, chúng ta về công ty trước rồi lại đổi xe đưa chị về nhà." Trợ lý ở bên cạnh nói, "Địa chỉ hiện tại của chị nhất định phải giữ bí mật tuyệt đối, không thể để người xấu có cơ hội thừa nước đυ.c thả câu."
Vân Sơ suy nghĩ, nói: "Tôi không về nhà đâu, về ngõ Thanh Dao đi."
Trợ lý giật mình: "Tìm Cô Giản sao?"
Vân Sơ: "...... Bà nội của tôi cũng ở nơi đó."
"À à." Trợ lý vội vàng cúi đầu, "Được."
Vân Sơ: "Có phải vừa nãy em cắn CP đúng không?"
Trợ lý: "Em không có!"
Vân Sơ: "Nhưng mà phản ứng vừa nãy của em rất là CP não!"
Trợ lý chột dạ một giây: "...... Nhất định là bởi vì gần đây em bận việc quá!"
Vân Sơ kéo dài quá thanh âm: "Phải không?"
Trợ lý: "Đúng vậy!"
Vân Sơ: "Có thể cắn."
Trợ lý: "Hả?"
Vân Sơ: "Em cắn CP là thật sự."
Trợ lý: "???"
Vân Sơ cười hì hì vỗ vỗ tay cô nàng, nhắm mắt vô cùng mỹ mãn mà ngủ bù, nếu không phải trong lúc quay chương trình không thể yêu đương, nàng cũng hận không thể trực tiếp đăng Weibo thông báo chính thức, hung hăng mà show ân ái.
Hiện tại cũng chỉ có thể show cho những người bên cạnh thôi.
Trợ lý: "......"
Là ai nhảy CP nhảy đến trước mặt chính chủ vậy, à, hoá ra là bản thân chính chủ, vậy không có việc gì.
/
Chiếc xe mà Vân Sơ đậu ở quảng trường lịch sử đã được trợ lý lái về chung cư từ sớm, nàng xem kịch bản ở công ty cả buổi chiều, trước khi rời đi, nàng tình cờ bắt gặp Giang Ngữ cũng tan làm, đương nhiên là Giang Ngữ biết nàng trở về, nhưng không muốn nhìn thấy vẻ mặt yêu đương xuân phong đắc ý của nàng, cố ý tránh mặt, nhưng lại rất muốn trò chuyện, nên mới tạo nên cuộc gặp gỡ tình cờ này.
"Về nhà à?" Giang Ngữ hỏi: "Tôi đưa em về?"
"Không cần đâu!" Vân Sơ đeo khẩu trang và đội mũ ngư dân, nói: "Tôi không về nhà."
"Vậy em đi đâu?" Biết rõ đáp án nhưng Giang Ngữ một hai phải tự ngược bản thân mà muốn câu trả lời minh xác.
Quả nhiên, Vân Sơ nở nụ cười, huýt bả vai cô ấy như hai người bạn tốt, rồi làm mặt quỷ: "Đương nhiên là đi tìm bạn gái của tôi rồi."
Giang Ngữ à một tiếng: "Trở về cũng không ăn một bữa cơm với tôi, đồ trọng sắc khinh bạn."
"Lâu lắm rồi tôi không gặp cô Giản đấy." Vân Sơ đi vào thang máy: "Cô biết cái gì là một ngày không gặp như cách ba thu sao? Lần sau nha, lần sau nhất định sẽ đi."
Giang Ngữ cười nói: "Được."
Cô ấy quay mặt đi, nhìn Vân Sơ qua hình ảnh phản chiếu trong thang máy, hình ảnh quá mức mơ hồ nhìn không rõ hình dáng, cô ấy nghĩ, cô ấy biết cái gì là một ngày không gặp như cách ba thu còn sớm hơn cả Vân Sơ.
Tháng giêng tuyết rơi, gió vẫn lạnh, đặc biệt là ở bãi đậu xe, Vân Sơ vỗ bả vai Giang Ngữ xong liền chui vào trong xe, trong xe máy sưởi hoạt động hết công suất, hồi phục nhiệt độ cơ thể, nàng gửi tin nhắn cho Giản Du: "Báo cáo cô Giản, bây giờ bạn gái của chị muốn đến nhà chị!"
Giản Du trả lời rất nhanh: "Chị đang tăng ca."
Vân Sơ: 【 ủy khuất khuất.jpg】
Giản Du: Ngoan
Vân Sơ: Ngoan rồi thì sao nữa
Giản Du: Bạn nhỏ ngoan ngoãn sẽ được khen thưởng
Vân Sơ: Khen thưởng cái gì?
Giản Du: Em đoán?
Đầu óc Vân Sơ vốn dĩ toàn là màu vàng phế liệu, lại thêm một câu "Em đoán" của Giản Du đã khơi dậy vô số khả năng, vẫn chưa trả lời nhưng mặt đã đỏ bừng, ngón chân cuộn tròn, thẹn thùng không biết tối nay sẽ xảy ra chuyện gì.
Giản Du: Mang đồ ngon về cho em.
Vân Sơ:......
À!
/
Ngõ Thanh Dao vẫn là như cũ, trời đầy mây như sắp mưa, khi đi vào, Vân Sơ nhìn thoáng qua nhà bà nội trước, bà cụ nghỉ ngơi sớm, lúc này trong sân đã không còn ánh sáng, nàng nhỏ giọng nói: "Ngủ ngon nha, bà nội, ngày mai con sẽ đến thăm bà!"
Dì Văn đã kết thúc nghỉ phép, vừa mới dắt June đi dạo, được Giản Du thông báo rằng nàng sẽ đến, nên đã cố ý chừa cửa.
Trong sân đang hầm canh sườn.
Vân Sơ hít một hơi thật sâu: "Thơm quá à!"
Dì Văn từ trong phòng khách nhô đầu ra: "Tiểu Sơ, con đã đến rồi?"
Vân Sơ đóng cửa lại: "Nấu canh sườn sao?"
"Đúng vậy." Dì Văn đi ra, nói: "Buổi chiều Tiểu Giản đã gọi điện thoại cho dì, nói con thích uống, kêu dì hầm cho con." Bà cầm túi của Vân Sơ, cười nói: "Tiểu Giản để ý tới con quá."
Vân Sơ không vội vào phòng, kéo ghế dựa của Giản Du ngồi bên bếp lò, cười hì hì nói: "Đó là đương nhiên, con là bạn gái của chị ấy mà!"
Văn dì: "Hả???"
Vân Sơ cũng sửng sốt: "Cô Giản không nói cho dì biết sao?"
Dù cho Giản Du không nói, lướt web cũng sẽ biết chứ!
Hiển nhiên là Giản Du không nói cho dì Văn, mà dì Văn cũng không thường lướt web nên đối với việc này hoàn toàn không biết gì cả, còn tưởng rằng Vân Sơ cùng Giản Du chỉ là tham gia chương trình nên quan hệ mới tốt như vậy, hai nữ sinh quan hệ tốt như vậy, khẳng định là bạn thân!
Trong thế giới của dì Văn, cũng không có khái niệm hai nữ sinh có thể yêu đương.
Vân Sơ yên lặng ngồi xuống gửi tin nhắn cho Giản Du: "Tam quan của dì làm nhà chị hình như đã được em tái tạo lại rồi, em comeout ở trước mặt bà ấy."
Giản Du: Ha ha ha ha ha ha ha ha
Vân Sơ đếm thử, tám chữ ha, chưa từng thấy cô Giản sống động khi nói chuyện phiếm như thế, chụp màn hình lưu lại, đăng lên vòng bạn bè: Có người bị chọc cười, tôi không nói là ai đâu [ xinh đẹp ]
Chu Chi Đào: Show ân ái thì cút ra khỏi vòng bạn bè của tôi
Mới vừa đăng bài xong thì dì Văn lại từ phòng khách đi ra, nhìn nàng muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng không thốt lên một câu nào, cầm chén canh vừa nàng uống xong rồi đi vào. Vân Sơ biết tam quan của bà ấy bị ảnh hưởng nên không nói chuyện với mình, ăn xong liền lên lầu hai tắm rửa.
Vốn dĩ là muốn gửi tin nhắn cho Giản Du, nói rằng nếu chị không về thì em sẽ ngủ đấy, kết quả đầu vừa dính gối thì ngủ thiệt.
Mùi của Giản Du vương khắp gối, vừa thơm vừa mềm như một loại thuốc thôi miên, nàng như rơi vào biển hoa trong vô thức, Giản Du nằm ở bên cạnh nàng, hôn nàng, hôn từ cái trán hôn đến xương quai xanh, một đường lướt xuống, hôn một cách say đắm và quyến rũ.
Nàng thoả mãn mà chui vào l*иg ngực Giản Du, giữa sự nóng bỏng không có bất luận cái gì ngăn cách, nàng cảm nhận được sự tinh tế của Giản Du, thống khoái vui sướиɠ mà khóc lên, nhưng trong khoảnh khắc bị Giản Du cắn môi, nàng đột ngột bừng tỉnh khỏi giấc mộng kiều diễm này.
Trần nhà đột nhiên trở nên rất gần trong căn phòng sáng sủa, nàng cảm thấy đau ở đâu đó, khẽ rên lên một tiếng, mới phát hiện Giản Du thật sự hôn nàng.
Vân Sơ lẩm bẩm: "Cô Giản......"
"Em tỉnh rồi à?" Giản Du ngước mắt lên, khóe mắt nhuốm màu đỏ mê người và quyến rũ, giống như quả đào chín mọng nước, tựa hồ cắn một miếng là có thể làm lòng người ngọt ngào, cô chống giường chồm lên, hôn môi Vân Sơ, âm thanh lẫn vào trong nụ hôn: "Mơ thấy cái gì, kêu dễ nghe như vậy?"
Vân Sơ vẫn chưa tỉnh mộng, lại bị cô hôn đến choáng váng, theo bản năng mà trả lời: "Chị."
"Mơ thấy chị?" Giản Du cười rộ lên, hôm nay cô ăn mặc trí thức, trang điểm nhẹ nhưng quyến rũ, khi cô cười, trông cô giống như một mỹ nhân bước ra từ trong tranh, khiến lòng người ngứa ngáy, ngón tay luồn vào chăn, dọc theo chiếc giường mềm mại hướng lên trên, hôn càng thêm hăng: "Mơ thấy chị làm sao?"
Vân Sơ nghĩ thầm Giản Du thật sự là quá khi dễ người ta, cô đã nghe thấy phản ứng trong mộng của nàng, lại còn chơi xấu hỏi nàng mơ thấy cái gì, nàng có chút dỗi, nghiêng mặt qua không cho Giản Du hôn.
Giản Du ôm mặt nàng lại, cúi người nhìn nàng: "Sao không cho chị hôn?"
"Chị khi dễ tôi." Vân Sơ nước mắt lưng tròng nhìn cô, "Chị biết rõ em mơ thấy cái gì!"
Giản Du cười, cô thấp giọng ừ một tiếng: "Chị biết rồi."
"Hơn nữa, bây giờ chị phải làm chuyện mà em vừa mới mơ thấy. Em không để ý chứ?" Rõ ràng là câu hỏi, nhưng ngón tay lại ngăn động tác giãy giụa của Vân Sơ, cô không nhanh không chậm nhìn Vân Sơ nở rộ dưới người cô.
Tựa như đóa hoa diễm lệ, nở rộ trong sương mù ngày xuân.