Ba năm trước đây.
"A Sanh."
Giang Ngôn Sanh nhìn thấy tên người gọi đến, lập tức điều chỉnh tốt trạng thái, cười tươi nhận điện thoại "Ân, mẹ, hôm nay sao lại có thời gian rảnh gọi điện cho con trai người a, không cùng mấy người cũ của mẹ đi nhảy quảng trường sao? "
"Cái đứa nhỏ này, con nói cái gì vậy ạ, ta gọi điện thoại cho con trai ta thì làm sao vậy."
"Ha hả, không phải lần trước con gọi điện thoại cho mẹ, nhưng mẹ chỉ nói mẹ đang nhảy, đừng làm phiền rồi tắt máy hả."
"Tiểu tử thúi, toàn học cái không tốt từ cha con, học mấy cái này nói chuyện dễ mang thù." Bên kia im lặng một lúc rồi nói: "Con trai."
"Ân, làm sao vậy?"
"Con trai, con nói thật với mẹ đi, có phải dạo gần đây con gặp khó khăn hay không?."
"Mẹ, người đây là đang nguyền rủa con trai mẹ sao?"
"Đừng nói lung tung với mẹ."
"Mẫu hậu đại nhân, người cứ yên tâm đi! Con trai mẹ ăn ngon, ngủ ngon, mặc đẹp, nói tóm lại chính là mọi thứ đều rất tốt."
"Thật vậy sao? Nhưng mẹ thấy trên mạng người ta đang nói con."
Giang Ngữ Sanh vội vàng ngắt lời nói "Mẹ, không thể tin những người trên mạng đó nói, khoảng thời gian trước không phải có thông báo ngôi sao mẹ thích bắt ca hai tay sao!"
"Ha, chuyện đó hoàn toàn là bịa đặt, lát sau cũng không phải đã làm sáng tỏ, cũng gửi công văn xin lỗi rồi sao. Giang Ngôn Sanh, mẹ nói cho con biết, cho dù con là con trai mẹ, nhưng mẹ cũng không cho phép con nói xấu thần tượng của mẹ. "
"Mẹ, đôi khi con cảm thấy suy nghĩ của mẹ rất tiến bộ."
"Đừng có đánh trống lảng đổi chủ đề."
"Những thông tin trên mạng đó không đáng tin, con trai mẹ hiện tại rất tốt."
"Vậy là tốt rồi. Có chuyện gì thì cũng đừng ép chính mình, đừng chỉ luôn nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, nếu con không vui, liền trở về nhà, mẹ và cha con cũng không mong con trở thành ngôi sao lớn cái gì, chỉ cần con vui vẻ như vậy là đủ rồi. Ai, không nói nữa, dì Lý của con bọn họ đang kêu ta, cứ như vậy đi, mẹ cúp máy. "
Giang Ngôn Sanh nhìn điện thoại đã tắt, tươi cười trên mặt cũng lập tức biến mất, thế giới của người trưởng thành, không có gì là dễ dàng cả.
"Uy, người anh em gần đây đang làm gì vậy?."
"Còn có thể làm gì nữa, tình cảnh hiện tại của tôi cũng không phải là cậu không biết." Giang Ngôn Sanh cười khổ nói.
Lúc trước cậu từ bỏ công việc, vì ước mơ của chính mình, mà mạo hiểm không quay đầu nhìn lại 23 tuổi tham gia tuyển chọn, tuy rằng quá trình có nhiều khó khăn, nhưng may mắn là cuối cùng cậu cũng thành công xuất đạo, gần hơn một bước tới ước mơ của mình.
Nhưng vận mệnh trêu ngươi, bởi vì khi tham gia chương trình cậu đã nói lời không nên nói, chọc giận lãnh đạo cấp cao của công ty, công ty cũng không chút lưu tình nào mà đóng băng.
Hiện tại cậu sẽ tự mình chạy đi tìm các loại công việc có thể nuôi sống chính mình, nhưng có đôi khi cho dù có nói chuyện thành công, công ty cũng sẽ có thể can thiệp và ngăn chặn, làm hại cậu cơm đến miệng rồi còn không thể ăn. Con đường trước mặt thật mông lung a.
Cậu cũng không phải không nghĩ đến chuyện rời khỏi công ty, mà là trước đây cậu trẻ người non dạ, không phải nói là kích động đến ngu ngốc đi, ký hợp đồng mười năm, muốn chạy cũng chạy không thoát.
"Đừng trách tôi không có nghĩa khí a! Tôi đây nghe được có một cơ hội thử vai, cậu muốn hay không thử một chút."
Giang Ngôn Sanh nghĩ đến số tiền lương ít ỏi kia của mình, nghe thấy lời này, mắt sáng lên nói "Đi, đi, đương nhiên đi."
"Trước tiên đừng cao hứng sớm như vậy, tôi còn chưa có nói xong đâu! Chủ đề của bộ web drama này có chút....cái kia."
"Cái kia là cái nào?" Giang Ngôn Sanh có chút nghi hoặc nói.
"Chính là cái loại song nam chính."
"Nga ~ ta còn tưởng rằng là cái gì đâu! Còn không phải là song nam chính sao! Nói gì đi nữa, tôi lại không ngốc, như thế nào sẽ chạy tới thử vai nam chính đâu! Có thể có đến cái vai phụ tuyến mười tám là ta đã cám ơn trời đất rồi. "
"Cũng đúng a. Ngươi cũng không nổi tiếng, ngay cả tôi còn không so được, càng không nói người khác, hơn nữa hiện tại cậu đắc tội công ty, càng là dậu đổ bìm leo."
"Thực ra cậu cũng không cần nói trực tiếp như vậy." Chính mình nói ra là một chuyện, từ miệng người khác nói ra lại là một chuyện khác.
"Cái này làm sao có thể nói là trực tiếp, tôi đây chính là giúo cậu nhìn rõ hiện thực. Được rồi, không nói với cậu nữa, thứ bảy tuần sau buổi sáng 9 giờ, địa chỉ chờ lát nữa tôi gửi cho cậu."
"Hảo, Lăng Tiêu, cảm ơn."
"A nha, cậu khách khí như vậy làm gì, cậu có coi tôi là huynh đệ không?"
Giang Ngôn Sành nghe được đối phương giả vờ tức giận, hiểu ý cười "Vậy về sau mong cậu giúp đỡ nhiều a."
"Yên tâm, nếu có cơm ăn, liền sẽ không bỏ rơi cậu."
Sau khi cúp điện thoại, Giang Ngôn Sanh liền lập tức tìm kiếm bản gốc, nhìn thấy tỉ lệ người xem cậu liền sửng sốt. Này, người hâm mộ nhiều như vậy, so với người hâm mộ của mình còn nhiều hơn gấp mấy lần, nếu là do chính mình diễn, thì nhóm người này e là sẽ dùng nước bọt nhấn chìm mình.
Giang Ngôn Sanh lúc ban đầu ôm thái độ tò mò thái độ đọc, đến khi xem lại càng cảm thấy mê mẩn, dần dần dần dần đem chính mình dung nhập, sau khi xem xong rồi, vẫn chưa thể dứt ra được.
Tác giả thật sự rất tài tình, cấu trúc mới độc lạ, tình tiết lên xuống phập phồng, tuy rằng không có quá nhiều chữ, nhưng bên trong đắp nặn từng nhân vật đều có những điểm sáng riêng biệt, rất sống động, khó trách sẽ có nhiều người hâm mộ như vậy.