**Ngày hôm sau:**
Công việc tại công ty tiếp tục với nhịp độ bình thường, nhưng không khí giữa Diệp Chi và các đồng nghiệp đã có sự thay đổi tích cực. Nàng cảm thấy thoải mái hơn khi làm việc và bắt đầu hòa nhập tốt hơn với đội ngũ.
**Buổi sáng:**
Diệp Chi vừa mới bắt đầu làm việc thì nhận được một tin nhắn từ Tử Di: "Chào em, hôm nay có thời gian không? Tôi có việc cần bàn với em về một số dự án sắp tới."
Diệp Chi đọc tin nhắn và cảm thấy hào hứng. Nàng đã trở nên quen thuộc với cách làm việc của Tử Di và cảm thấy được khích lệ bởi sự quan tâm của cô. Nàng nhanh chóng trả lời: "Dạ, chị có thể gặp em bất cứ lúc nào."
**Buổi trưa:**
Tử Di mời Diệp Chi ăn trưa cùng mình tại một quán ăn gần công ty. Hai người trò chuyện về công việc và các kế hoạch trong tương lai. Tử Di đề cập đến một dự án mới mà công ty đang chuẩn bị triển khai và muốn nhận ý kiến của Diệp Chi.
"Em nghĩ sao về dự án này? Có ý tưởng gì đặc biệt không?" Tử Di hỏi, ánh mắt chăm chú.
Diệp Chi suy nghĩ một lúc rồi trình bày ý tưởng của mình. Tử Di lắng nghe rất kỹ và tỏ ra rất quan tâm. Cuộc trò chuyện diễn ra trong không khí thân thiện và cởi mở, khiến Diệp Chi cảm thấy mình thực sự được trân trọng và lắng nghe.
**Chiều muộn:**
Sau buổi trưa, Diệp Chi trở lại văn phòng và tiếp tục công việc của mình. Nàng cảm thấy hào hứng hơn với dự án mới và không còn cảm thấy áp lực như trước. Tử Di thường xuyên ghé qua bàn làm việc của Diệp Chi để cập nhật thông tin và động viên nàng.
**Tối muộn:**
Diệp Chi đang chuẩn bị về nhà thì thấy Tử Di đứng đợi bên ngoài văn phòng. Tử Di mỉm cười khi nhìn thấy nàng: “Diệp Chi, có việc gì cần tôi giúp không? Hay em đã xong việc rồi?”
“Em đã hoàn tất công việc rồi ạ. Chị có cần em làm thêm việc gì không?” Diệp Chi hỏi, cảm giác lo lắng một chút.
“Không cần đâu. Nhưng tôi muốn mời em đi uống cà phê để thư giãn sau một ngày làm việc. Em có muốn đi không?” Tử Di đề nghị.
Diệp Chi do dự một chút rồi gật đầu: “Dạ, em rất vui được đi cùng chị.”
**Tại quán cà phê:**
Tử Di và Diệp Chi ngồi cạnh nhau, thưởng thức cà phê và trò chuyện về những điều không liên quan đến công việc. Họ chia sẻ về sở thích cá nhân, những trải nghiệm trong cuộc sống, và thậm chí cả những kỷ niệm tuổi thơ. Không khí trong quán cà phê rất dễ chịu và thân mật.
Tử Di kể cho Diệp Chi nghe về những chuyến đi du lịch và những nơi cô đã từng đến. Diệp Chi cảm thấy mình đang dần mở lòng và trở nên thoải mái hơn khi trò chuyện với Tử Di.
**Kết thúc buổi tối:**
Sau khi rời khỏi quán cà phê, Tử Di và Diệp Chi đi bộ một đoạn ngắn. Tử Di cảm thấy sự gắn bó với Diệp Chi ngày càng sâu sắc hơn, nhưng cô vẫn giữ khoảng cách để không làm Diệp Chi cảm thấy áp lực. Diệp Chi cảm thấy thoải mái và vui vẻ, và nhận ra rằng nàng bắt đầu cảm thấy thân thiết hơn với Tử Di.
“Cảm ơn chị vì buổi tối hôm nay. Em cảm thấy rất vui” Diệp Chi nói khi họ đến gần nơi nàng sống.
“Tôi cũng cảm thấy vậy. Hẹn gặp lại em vào ngày mai nhé,” Tử Di đáp, nở nụ cười ấm áp.
Diệp Chi mỉm cười và gật đầu: “Dạ, hẹn gặp lại chị.”
Diệp Chi trở về nhà với tâm trạng thoải mái và một nụ cười nhẹ trên môi, cảm thấy mình đang dần tìm thấy sự kết nối và sự an ủi trong cuộc sống công việc cũng như trong mối quan hệ với Tử Di.