Ngày hôm sau, ánh nắng sớm xuyên qua rèm cửa sổ, đánh thức Diệp Chi dậy. Cảm giác hồi hộp và xấu hổ từ đêm qua vẫn còn vương vấn trong lòng nàng. Nàng thở dài, cố gắng tập trung để chuẩn bị cho một ngày mới.
Khi Diệp Chi xuống sảnh khách sạn để ăn sáng, nàng nhận thấy không khí có vẻ nhộn nhịp hơn bình thường. Các đồng nghiệp chúc mừng sinh nhật nàng một lần nữa, và họ cùng nhau trò chuyện vui vẻ.
Tử Di đã sớm có mặt ở sảnh, đang trò chuyện với một vài người đồng nghiệp và nở nụ cười thân thiện. Diệp Chi cảm thấy ánh mắt của Tử Di dành cho mình ấm áp và đầy quan tâm, điều này làm nàng cảm thấy nhẹ nhõm hơn về sự lo lắng từ đêm qua.
Trong khi mọi người ăn sáng và trò chuyện, Tử Di đến gần Diệp Chi và nhẹ nhàng mời nàng ra ngoài để đi dạo một chút. “Diệp Chi, chúng ta có thể đi dạo quanh khu vực này một chút không? Tôi muốn nói với em về một số chuyện.”
Diệp Chi gật đầu, cảm thấy có phần hồi hộp nhưng cũng rất mong chờ. Hai người cùng đi ra ngoài khách sạn và dạo bước trên con đường dọc theo bờ hồ. Không khí trong lành và khung cảnh tuyệt đẹp giúp xoa dịu tâm trạng của nàng.
“Diệp Chi,” Tử Di bắt đầu, “tôi muốn nói rằng tôi rất hạnh phúc khi thấy em vui vẻ trong bữa tiệc sinh nhật tối qua. Tôi biết em có thể cảm thấy hơi bối rối, nhưng tôi hy vọng em hiểu rằng cảm xúc của tôi với em là chân thành.”
Diệp Chi cảm thấy trái tim mình ấm lên khi nghe những lời này. “Chị Tử Di, em cảm thấy rất cảm động vì những gì chị đã làm cho em. Em cũng cảm thấy rằng cảm xúc của chị dành cho em rất đặc biệt, và em muốn hiểu rõ hơn về chị.”
Tử Di mỉm cười và nắm tay Diệp Chi, cảm giác ấm áp và chân thành. “Chúng ta có thể từ từ tìm hiểu nhau hơn, không cần phải vội vã. Điều quan trọng là chúng ta cùng nhau trải qua những khoảnh khắc đáng nhớ và xây dựng một mối quan hệ tốt đẹp.”
Diệp Chi cảm thấy nhẹ nhõm hơn và tin tưởng vào những lời nói của Tử Di. Nàng cảm thấy sự kết nối giữa họ đang ngày càng trở nên sâu sắc hơn. “Cảm ơn chị, Tử Di. Em rất vui khi có chị bên cạnh và em cảm thấy cuộc sống của mình trở nên ý nghĩa hơn từ khi gặp chị.”
Hai người tiếp tục dạo bước dọc bờ hồ lớn, trò chuyện về nhiều chủ đề khác nhau và tận hưởng thời gian bên nhau. Sự kết nối và tình cảm giữa Diệp Chi và Tử Di ngày càng trở nên rõ ràng, và cả hai đều cảm thấy rằng mối quan hệ của họ đang trên con đường phát triển tốt đẹp.
Khi trở về khách sạn, cả hai cảm thấy một ngày mới tràn đầy năng lượng và sự lạc quan. Diệp Chi biết rằng tương lai phía trước còn nhiều điều thú vị và thử thách, nhưng nàng không còn cảm thấy lo lắng hay bối rối như trước. Với Tử Di bên cạnh, nàng cảm thấy sẵn sàng để đón nhận mọi điều mới mẻ và xây dựng một mối quan hệ bền chặt và ý nghĩa.