Chương 5: Sau này sẽ là vật ở trong bàn tay

Theo những gì mà Cận Phong biết về Cố Dư thì khẳng định Cận Phong sẽ không tiếp tục hỏi về đề tài này nữa, hắn biết da mặt Cố Dư mỏng, tính tình hòa nhã khiêm tốn, câu "Cũng không tệ" là đang chừa lại mặt mũi cho hắn, lúc này tám chín phần sẽ bị từ chối, vì thế Cố Dư vừa nói xong, Cận Phong liền lập tức buông tay Cố Dư ra, thuận tay gắp cho Cố dư miếng đậu.

Lời nói vừa rồi cho dù là Cố Dư cũng hiểu sự ám chỉ, để hắn cảm giác được cậu đối với hắn có thú vị, nhưng lại không dám thừa nhận.

Cố Dư thấp giọng nói câu cảm ơn, nhận miếng thức ăn rồi cúi đầu tiếp tục ăn cơm.

Cận Phong nhìn Cố Dư cằm sắp sát đến ngực, trong lòng liền cảm thấy buồn cười, nhưng trên mặt vẫn là biểu cảm mây gió điềm nhiên, hắn không ngừng gắp thức ăn cho Cố Dư, cuối cùng đứng dậy đi vào nhà bếp đem bình rượu mình mới mua lấy ra, tiện thể đem theo hai ly thủy tinh.

Cố Dư vừa nhìn thấy bình rượu trong tay Cận Phong liền xua tay, "Tôi không uống được rượu, sẽ không uống rượu đâu."

Cận Phong một lần nữa ngồi xuống bàn ăn, thành thạo mở nắp bình rót rượu ra hai chiếc ly.

"Về sau cậu làm diễn viên không biết phải đi bao nhiêu bữa tiệc rượu, có lúc cậu muốn một kịch bản tốt nhân vật tốt, nhất định phải biết mời rượu nhà sản xuất và đạo diễn, vì thế học uống rượu là điều nên làm." Cận Phong nói mạch lạc rõ ràng "Cậu vốn là một người ưu tú, nhưng không có hậu phương vững chắc cùng bản lĩnh khéo léo, tiến vào thế giới giải trí nhất định sẽ chịu thiệt."

Cận Phong đặt ly rượu vào trong tay Cố Dư, nhẹ giọng nói, "Nào, coi như là luyện diễn sớm, với lại đang ở nhà, uống say cũng không có chuyện gì."

Cố Dư nhìn ly rượu trong tay, yết hầu chuyển động, đưa tay ra rồi lại thu về, một lát sau cậu lại ngẩng đầu lên bất an nhìn Cận Phong, "Tiến vào giới giải trí thực sự phải bồi rượu những người kia mới có thể có cơ hội tốt sao?"

Cận Phong nhìn sự thất vọng của Cố Dư, trong mắt lại có cả sự mong đợi, tâm giống như bị thứ gì đó đâm.

"Cái này cũng không nhất định phải thế, cũng có người dựa vào chính mình nỗ lực thu được thành công, cái tôi nói với cậu chỉ là một con đường tắt để đi đến nghề diễn viên thôi, thế nhưng thế giới giải trí vẫn có không ít người dựa vào nỗ lực cùng thực lực thu được sự chú ý của các nhà sản xuất và đạo diễn."

Cận Phong không biết tại sao tâm mình trở nên mềm nhũn, đối mặt với ánh mắt chờ mong của Cố Dư, liền nghĩ nát óc lời an ủi.

Dưới trướng của Cận thị không có ít diễn viên minh tinh lớn của các công ty được đào tạo, vì thế Cận Phong biết rõ tấm màn đen ở giới giải trí, hắn không dám nhận mình là người đứng đắn, nhiều người từng tham muốn thân phận của hắn mà chủ động dựa vào để trở thành diễn viên, hắn cũng thu được nhiều người xinh đẹp, cũng tạo cơ hội cho bọn họ nổi tiếng.

Vậy nên Cận Phong rõ ràng một điều rằng Cố Dư thanh khiết đơn độc, lại không có tâm cơ chính là một tiểu thịt tươi, tiến vào thế giới giải trí sợ sẽ bị lũ kia ăn không chừa lại chút gì.

Thế nhưng, Cận Phong lại không đành lòng nói cho Cố Dư những điều này.

Sự an ủi cảu Cận Phong quả nhiên hiệu quả, tâm tình cảu Cố Dư tốt hơn liền bưng chén rượu lên, cười nói, "Vậy coi như là vì tạm biệt anh."

"Được, anh Phong thích như vậy."

Xưng hô vô tình thay đổi, Cận Phong không lập tức sửa lại, Cố Dư nở nụ cười mỉm, hắn cùng Cố Dư nhẹ nhàng chạm cốc, hai người đều uống một hơi cạn sạch.

"Cố Dư em yên tâm, chờ tôi qua được giai đoạn này, sau này em tiến vào giới giải trí tôi sẽ lo cho em, em không cần bồi rượu bất cứ tên nào cả, cũng không cần như những kẻ kia cố gắng lấy lòng người khác, nói chung là có tôi ở đây, tôi sẽ không để em chịu thiệt thòi."

Cố Dư nhai miếng thịt bò, nghe Cận Phong nói như thế, không nghĩ nhiều cười khẽ nói, "Vậy tôi có phải cũng sẽ bị anh cất giấu?"

Lời vừa nói ra Cố Dư đã hối hận, cậu sửng sốt hai giây, nghĩ lại cuộc nói chuyện lúc nãy cảu Cận Phong, mặt Cố Dư lập tức đỏ lên.

Cận Phong cười có chút tà ác, đặt khuỷu tay lên bàn ăn, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, mặt giống như kề sát trước mặt Cố Dư, "Tôi chỉ muốn báo đáp sự giúp đỡ của em, sao lại nghĩ đến việc cất giấu em được, đồng chí Tiểu Cố, em nghĩ đi đâu rồi? Hả?"

Cố Dư đột nhiên bật dậy từ ghế, cậu nuốt thức ăn xuống, sau đó cấp tốc nói, "Tôi ăn no rồi, tôi đi tắm đây"

Cố Dư cuống quít xoay người muốn rời đi, kết quả chân vướng phải ghế, cơ thể mất thăng bằng, cũng may Cận Phong tay mắt lanh lẹ kéo cánh tay của cậu, đem cả người Cố Dư ôm vào trong lòng.

Cận Phong ôm eo Cố Dư, bàn tay rất dễ dàng thông qua lớp vải mỏng cảm nhận được da thịt dẻo dai nơi eo của Cố Dư, trong lòng có chút gợn sóng, cơ thể gần gũi, vô cùng thoải mái.

"Cẩn thận một chút."

Cận Phong nhẹ giọng nói xong lập tức buông ra Cố Dư, thật ra hắn muốn ôm Cố Dư lâu một chút để trêu đùa nhưng sợ làm vậy Cố Dư sẽ chán ghét nên đành thôi.

Những ngày ở cùng Cố Dư, Cận Phong hầu như không làm ra việc gì khiến Cố Dư chán ghét, Cố Dư làm cơm thì hắn rửa rau, Cố Dư đọc sách thì hắn ngồi ở trên thảm trải sàn phía sau lưng tựa ở sô pha, mượn máy tính của Cố Dư tìm chút tư liệu.

Lúc Cố Dư tắm rửa thỉnh thoảng hắn cũng sẽ nhìn qua khe cửa, tất nhiên Cố Dư không hề biết điều này. (Úi giời =))) )

Nhiệt độ cao hơi nước mờ mờ khiến hắn không thể nào nhìn rõ ở bên trong.

Nói chung hai người cứ thế tự nhiên mà ấm áp.

"Cảm ơn."

Nói xong, Cố Dư đi vào phòng tắm.

Cận Phong đi phòng ngủ của Cố Dư giúp cậu lấy đồ ngủ, hắn nhân lúc Cố Dư mở hé cửa phòng tắm thò tay ra để lấy đồ thì vọt vào bên trong..

"Anh..anh vào đây làm gì?" Cố Dư tức đến nổ phổi nói, "Tôi vẫn còn chưa xong mà."

Tầm mắt của Cận Phong xuyên qua tầng hơi nước nóng nhìn thấy rõ thân thể của Cố Dư, nhìn qua thì có vẻ gầy gò, cởϊ qυầи áo, vóc người lại vô cùng đáng khen.

Rõ ràng là dáng người có luyện tập, tỉ lệ cũng cân đối, làn da trắng nõn đẹp đẽ khiến những bắp thịt của cậu càng trở nên mê người, mỗi một khối đều vừa vặn, làn da bóng loáng do có những bọt nước còn đọng lại, khiến người khác không khỏi kích động muốn chạm tay vào.

Tóc và lông mày của Cố Dư ướt nhẹp, so với lúc trước càng trở nên đen láy, vô tình làm cho người khác có cảm giác mát lạnh mà xa cách.

Cận Phong rõ ràng sửng sốt một chút, một giây sau liền rơi vào sự mâu thuẫn bên trong, nhưng trước mắt là một màn tươi đẹp diễm lệ, khiến hắn giờ phút này không có cách nào để ngăn cản cái suy nghĩ này, hắn theo bản năng dời tầm mắt, bắt đầu cởϊ qυầи áo

"Tiết kiệm thời gian, hai ta cùng nhau tắm đi." Cận Phong ho nhẹ hai tiếng, hắn cố gắng để cho mặt mình không lộ ra vẻ lưu manh, nhưng tim không kiềm chế được đập rộn ràng, "Tôi không tắm lâu đâu, rất nhanh."

Cận Phong cởϊ qυầи áo vô cùng gọn gàng, trên người chỉ mặc quần đùi áo phông, thời điểm Cố Dư muốn mở miệng ngăn cản, Cận Phong đã kéo qυầи ɭóŧ của mình xuống

Viền mắt Cố Dư rạo rực, mọi lời nói đều kẹt trong cổ họng.

Thân hình của Cận Phong cao lớn cường tráng, vai rộng hẹp eo, cả người toát ra mị lực nam tính,cơ bắp khỏe khoắn hoàn mĩ không thể không nhìn nhìn, hắn tới gần Cố Dư, cười khẩy ánh mắt cất giấu tia chế nhạo.

Cố Dư lúc này người đầy sữa tắm, cậu thấy Cận Phong dựa người vào đây, vội vã đứng dưới vòi hoa sen xả nước, sau đó nhanh chóng đi tới giá treo, lấy khăn lau nước trên cơ thể.

Cận Phong đứng dưới vòi hoa sen cọ rửa, ánh mắt từ đầu đến cuối chưa từng dời khỏi thân thể Cố Dư.

Cận Phong trong lòng nghĩ chân Cố Dư thật dài.

"Cố Dư, dáng người của em rất đẹp đấy."

Cận Phong nói rất thản nhiên, nghe giống như lời khen bình thường.

Cố Dư cũng không quay đầu lại, lau xong cơ thể liền mặc áo ngủ vào, nhẹ giọng trả lời, "Ừm, tôi thường đi phòng tập thể hình, hiện tại giới diễn viên đối với diễn viên khắp mọi mặt yêu cầu đều rất cao, bây giờ tôi chỉ có thể nỗ lực làm tất cả."

"Như vậy sao." Cận Phong cười nói, "Có cần tôi dạy cho em mấy chiêu, sau này phòng thân không?"

"Không.. không cần ." Cố Dư mở cửa phòng tắm "Tôi đi ngủ trước, anh tắm xong cũng đi ngủ đi."

Cố Dư sau khi rời đi, Cận Phong vừa dội nước tắm vừa khoái chí hát.

Về sau tiểu thịt tươi này.

Còn không phải sẽ vào trong túi của mình sao?