Trời vừa sáng Cận Dương đã nhận được tin tức, những gì mà Cố Dư nói về chỗ cất giấu tấm vẽ hoàn toàn không có gì.
Thật ra lúc Cố Dư lộ bộ mặt thật thì Cận Dương sẽ không thu hoạch được kết quả gì, nhưng anh không cam lòng muốn thử một phen, đêm nay anh thua nhiều như vậy, mà còn toàn là lễ vật do chính em trai tặng, anh cảm thấy tức giận vô cùng.
Mà khiến anh ảo não hơn là thuộc hạ của mình đã tìm khắp mọi ngóc ngách khu biệt thự cũng không tìm thấy những văn kiện mà Cố Dư đã giấu ở đâu.
Rõ ràng anh thấy lúc Cố Dư bị Cận Phong đưa đi hai tay trống trơn, quần áo như vậy thì cũng không thể nào giấu được cả tập văn kiện.
Làm sao có thể...
Người Cận Dương đến khách sạn tìm Cố Dư, nhưng lại có người của Kyle ở đấy nên Cận Dương cũng không dám manh động.
Mà Cận Phong đã thoát ra khỏi sự giám sát của thuộc hạ Cận Dương, lâu rồi không có tung tích gì.
Cận Dương càng nghĩ càng bất an, cuối cùng gọi điện thoại cho luật sư riêng của mình, nói anh bị bắt ép kí những văn kiện kia, luật sư khuyên anh nên lập tức đến cảnh sát để trình báo, đồng thời nhờ cảnh sát lập hồ sơ án.
Chỉ cần chứng minh bị ép kí thì những chữ kí kia sẽ trở nên vô hiệu.
Chuyện cần xử lý thực sự quá nhiều, Cận Dương phải xử lý từng cái từ lớn đến bé..
Lúc Cận Dương lên xe phát hiện không phải tài xế thường ngày của mình mà là thuộc hạ của anh - La Thân.
"Tại sao lại là cậu?" Cận Dương thuận miệng hỏi, "Tên kia đâu?"
La Thân khởi động xe, cung kính trả lời, "Tên đó thân thể không khỏe, lái xe sợ nguy hiểm, thế nên thuộc hạ thay hắn lái xe trong hai ngày."
Cận Dương nhàn nhạt "Ừ" một tiếng, giống như không để ý trong lòng.
Xe đang chạy cứ xe đóng chặt, điều hòa ở nhiệt độ thích hợp, trong không khí ngập tràn một mùi thơm nhẹ, thường ngày trong xe không hề có mùi này, nhưng lại vô cùng dễ chịu nên Cận Dương cũng không có ý định hỏi.
Mùi thơm ngát này giống như giúp đi ngủ rất dễ dàng, cơn buồn ngủ mãnh liệt ập tới, Cận Dương buồn ngủ, trước khi ngủ còn dặn La Thân khi nào đến nơi thì gọi anh dậy.
Cận Dương dường như đang ngủ, La Thân gọi anh mấy lần nhưng không hề phản ứng.
La Thân dừng xe, từ trong xe lôi ra một chiếc hộp nhựa, lấy ra một cái ống tiêm có chứa chất lỏng trong suốt bên trong.
La Thân đâm ống tiêm vào một mạch máu trên tay của Cận Dương.
"Đừng trách tao phản bội mày." La Thân cười lạnh nói, "Muốn trách chỉ trách mày cho tao quá ít tiền, con người ai chả muốn đi đến chỗ cao hơn, tao cũng không ngoại lệ."
Thu dọn ống tiêm cẩn thận, La Thân lái xe đi đến một đoạn sườn núi chật hẹp.
Bốn giờ sáng sớm, chân núi truyền đến một tiếng nổ vang trời, sau đó là ngọn lửa lớn bừng lên.
Đội cứu hỏa đến đúng lúc, ngọn lửa rất nhanh được dập tắt, cũng nhanh chóng xác nhận được thân phận của người bị chết cháy bên trong.
Người chết là Cận Dương, tổng giám đốc tập đoàn Trường Cận.
Tin tức Cận Dương ngã xuống núi bỏ mình sáu giờ sáng liền tràn ngập mọi nơi trên mạng, mà nguyên nhân ngã xuống núi cũng bị đem ra bàn tán sôi nổi.
Có người nói là chuyện ngoài ý muốn, cũng có người nói đây là một âm mưu, đương nhiên cũng có người nghi ngờ chính em trai của Cận Dương là Cận Phong, có điều Cận Phong có chứng cứ hoàn hảo chứng minh hắn không có mặt ở hiện trường.
Điều tra chuyên nghiệp nhanh chóng công bố kết quả khám nghiệm, trong máu của Cận Dương có một hàm lượng cồn lớn vượt quá quy định, cũng có cả thành phần của ma túy.
Đồng thời bên trong xe Cận Dương cũng phát hiện hơn một trăm gam ma túy.
Bất luận trong việc này có âm mưu gì, uống rượu cùng ma túy đã đủ để gạt đi sự thương cảm của mọi người đối với Cận Dương.
Khi còn sống luôn giữ được hình tượng tài giỏi trước công chúng, nháy mắt bị phê phán là một kẻ đạo đức tồi tệ, giả nhân giả nghĩa.
Việc Cận Dương chết làm Cận Phong vô cùng bất ngờ, đương nhiên cũng có nhiều cảm xúc khó tả.
Kỳ thực nếu có ngày hắn lấy lại tất cả từ Cận Dương, Cận Phong cũng sẽ không ra tay với anh, hắn không muốn thừa nhận mình đối với Cận Dương vẫn còn tình anh em, hơn nữa cũng không muốn mang cái danh gϊếŧ anh trai của mình trên lưng.
Hắn chuẩn bị đầy đủ như vậy, Cận Dương đã chết.
Chuyện này giống như trước hi hắn lật con bài mạnh nhất cùng Cận Dương giao chiến thì CẬn Dương đã rút khỏi "chiến trường", cũng tuyên bố "đầu hàng" vĩnh viễn.
Sự việc quá thuận lượi, thuận lợi đến mức có gì đó không hợp lý.
Cận Phong cảm nhận được cái chết của Cận Dương không đơn giản như mọi người hay đồn, nhưng hiện tại hắn cũng không điều tra tỉ mỉ, coi như là ông trời giúp hắn một tay.
Kế tiếp là việc Cận gia mấy tháng nay đều rơi vào tranh chấp, vấn đề khó khăn nhất là Cận Dương đã không còn, nhưng bên trong tập đoàn Trường Cận vẫn còn không ít kẻ ngoan cố cần lọai bỏ, việc này cũng có phần mạo hiểm, Cận Phong sợ Cố Dư sẽ lại lần nữa xung phong làm việc nguy hiểm vì hắn thế nên quyết định đưa Cố Dư về thành phố C.
Lúc này Cận Phong không thể thoát khỏi nơi này nên chỉ có thể nhờ hai thuộc hạ đưa Cố Dư trở về.
Cố Dư cũng đồng ý bởi sắp tới là khai giảng rồi.
Sáng sớm tiễn Cố Dư, CẬn Phong ôm Cố Dư vào lòng quân quyết không muốn, "Nhiều nhất là hai tháng anh sẽ đi tìm em, thế nên trước đó em hãy cứ nghĩ về việc kia đi nhé."
Cố Dư biết Cận Phong đang muốn nói đến việc mình có đồng ý qua lại với hắn không.
"Thật ra bây giờ em cũng có thể cho anh câu trả lời." Cố Dư nhẹ giọng nói, "Nhưng mà chờ sau khi anh hết bận, chúng ta tìm một nơi nào đó lãng mạn rồi nói."
Cận Phong hưng phấn không ngừng, từ trước hắn đã khẳng định Cố Dư sẽ đồng ý với mình, nhưng nghe chính miệng Cố Dư nói ra càng thêm mãn nguyện.
"Được." Cận Phong khẽ cười nói, "Chờ anh."
Cố Dư ngoan ngoãn gật đầu, đột nhiên kiễng chân khẽ cắn tai của Cận Phong, động tác này vừa nghịch ngợm mà lại tràn đầy ám muội, Cận Phong chỉ cảm thấy một luồng điện nóng rực nháy mắt lan ra toàn thân.
Lúc này Cận Phong muốn cưỡng hôn Cố Dư, kết quả Cố Dư linh họa như chú mèo khom người xuống rời khỏi vòng tay của Cận Phong, xoay người chạy về chiếc xe cách đó không xa, trên đường còn không quên quay đầu lại vẫy tay cười với Cận Phong.
Cận Phong cười khẽ, cũng vẫy tay hét lớn, "Xem anh sau này dạy dỗ em như thế nào."
Có phần di chúc kia, việc Cận Phong "kế vị" trở nên đơn giản hơn nhiều, tuy hắn không có đầu óc buôn bán như Cận Dương, nhưng một khi trở nên nghiêm túc cũng có vài phần uy lực, thêm vào không biết ai đêm đó nói ra ngoài chuyện Cận Phong đưa người của Viên Thịnh Giang đến tận nơi ở của Cận Dương để đòi người, dẫn đến không ít người ở Cận gia cho rằng chỗ dựa của Cận Phong chính là Viên Thịnh Giang.
Thậm chí còn có người ngầm truyền rằng Cận Phong liên hợp với người Viên Thịnh Giang hại chết Cận Dương, có điều bất cứ lời đồn đại nào cũng không có dẫn chứng, địa vị hiện tại của Cận Phong trong Cận gia là không thể lay động.
Sau khi chấn động của Cận gia lần thứ hai ổn định lại, việc đầu tiên Cận Phong làm không phải là đi tìm Cố Dư, mà đi cảm ơn Viên Thịnh Giang.
Từ ngày xin giúp đỡ từ Viên Tịnh Giang, Cận Phong đã biết mối quan hệ giữa mình và Viên Thịnh Giang càng khó rũ bỏ, bởi vì lần này là hắn chủ động đưa tay cầu cứu Viên Thịnh Giang.