- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Tình Yêu Của Một Gã Trai Bao Hèn Mọn
- Chương 40: Người quen cũ
Tình Yêu Của Một Gã Trai Bao Hèn Mọn
Chương 40: Người quen cũ
Tùng Lâm rút điện thoại ra bấm dãy số quen thuộc:
- Alo, cậu đang đâu đấy?
- Tôi đang trên đường về công ty đây. Sao thế?
- Được, vậy đi cẩn thận, nhớ về thẳng công ty nhé, đừng có đi đâu khác.
- Làm cái gì vậy?
- Không hỏi nhiều, cứ đi về đây đi.
- Uk
Cúp máy, đầu dây bên kia Mạc Toàn còn đang nghi ngờ cái tên quái quỷ này lại bày trò gì ư.
20 phút sau Mạc Toàn về tới nơi.
Vừa bước vào sảnh anh đã thấy Tùng Lâm cùng Quang Minh đang đứng ở đó. Họ lại đích thân xuống đón anh như này có phải hay không công ty có chuyện.
Anh sải bước nhanh hơn tiến lên hỏi:
- Có chuyện gì à?
Tùng Lâm đứng bên cạnh nãy giờ mới nhanh chóng tiến lên phá vỡ cái không khí ấy.
- Giới thiệu với cậu đây là giám đốc của chúng tôi, anh ấy thấy kỹ năng chơi game của cậu không tệ cho nên muốn mời cậu đưa ý kiến góp ý để chúng tôi hoàn thiện hơn về game này.
Một lí do hợp lý được đưa ra. Mọi người thuận theo bám lấy nó làm thang leo xuống. Anh hợp tình hợp lý phối hợp nhắc theo.
- Cậu có thể bớt chút thời gian để cùng chúng tôi thảo luận không?
Cậu xem đồng hồ, thực sự không thể ở lại lâu hơn nữa. Nếu còn ở lại đây thì cậu sẽ không kịp trở về. Lần sau muốn trốn ra cũng không dễ dàng nữa.
- Thật ngại quá, tôi thực sự đang rất vội về.. như vậy đi, anh để cho tôi thông tin liên hệ, tôi có thể gửi trực tiếp một bản đánh giá lại cho anh.
Anh bật cười, y như lần đó, khi anh muốn lấy thông tin của những kẻ côn đồ bắt nạt anh năm đó. Cậu cũng như bây giờ hẹn trả lời anh bằng một văn bản dài.
Thấy anh cười, cậu cho rằng anh đang nghĩ cậu muốn lấy cớ để lấy thông tin của anh nên cậu phân bua:
- Nếu không tiện thì thôi, lần tới tôi sẽ góp ý sau.
Nhìn cậu định bỏ đi anh hốt hoảng:
- Không phải.. tôi rất vui là khác.
Nói rồi anh đem card visit đưa cho cậu.
Nhận lấy từ tay anh, cậu vội chào hỏi rồi đi về.
Anh cứ ngẩn nhìn theo bóng lưng của cậu mà có chút không lỡ. Anh muốn chạy lên kéo cậu lại mà nói "ở lại bên anh."
Nhưng đợi khi bóng lưng cậu đi khuất, anh tỉnh lại trong nhận thức lại chợt thấy đau lòng.
Anh quay sang hỏi Tùng Lâm:
- Có phải tôi không nên tham lam quá như vậy hay không?
Tùng Lâm lắc lắc đầu rồi đặt tay lên vai anh:
- Hôm nay là cậu ấy tự tới, đó là duyên số, cậu đã tránh hết sức rồi.
Nếu đã là duyên số, vậy cho phép anh được tham lam mong chờ một chút nữa vậy. Anh không dám hy vọng nhiều, nhưng lúc này, hãy cứ để bản thân được ích kỷ đôi chút.
Tuấn Anh trở về tìm gặp vệ sĩ kia. Hắn thấy cậu về thì như gà con thấy mẹ sung sướиɠ đến suýt khóc mà hộ tống cậu về nhà. Hắn biết bản thân nên giữ yên lặng chuyện hôm nay, nếu không kẻ khốn khổ chính là hắn. Dù gì đây cũng là người lão đại quan tâm nhất, có chết cũng chỉ mình hắn chết mà thôi. Hơn thế người đó cũng về rất lành lặn, chẳng hao tổn gì, với lại ai có cái gu chon người yêu như lão đại nữa chứ. Nên.. aizzz.. nên cứ yên lặng như không có chuyện gì đi.
Đêm đó khi Tuấn về thì Tuấn Anh cũng đã ngủ được một lúc. Anh nhẹ nhàng thơm lên tóc cậu rồi đi tắm và sang phòng khác ngủ. Anh hôm nay vừa đến nơi loạn lạc, không muốn đem cái cơ thể có mùi này đến bên cậu đâu.
Tuấn Anh biết anh về, nhưng cậu cũng không lên tiếng. Bản thân cậu còn không biết bản thân tại sao lại có suy nghĩ hôm nay vừa đi vụиɠ ŧяộʍ về. Nên cậu không dám cùng anh đối mặt.
Khi Tuấn ra khỏi, cậu mới mở mắt, lấy máy tính ra viết tiếp nội dung đang soạn dở. Cậu đang thực sự đưa ra đánh giá cho game kia. Sau khi viết xong một văn bản dài cả vài nghìn chữ với đầy đủ chi tiết đánh giá điểm tốt và chưa tốt của game cậu gửi nó vào mail cho Mạc Toàn.
Làm xong cậu còn cẩn thận xóa hết mail đi. Như một con chuột đi ăn vụng, cậu sợ Tuấn biết sẽ không vui.
Nhận được mail của cậu, Mạc Toàn vui như điên vậy. Anh như kẻ tâm thần cứ nhìn mail cười cười mãi. Xong rồi lại chợt bật khóc thành tiếng từ lúc nào. Lại chuyển thành vừa cười vừa khóc. Chính bản thân anh còn hoài nghi có phải hay không bản thân điên thật rồi.
Soạn một mail cảm ơn đến cho cậu, anh viết đi viết lại cả chục lần, không biết nên nhắn lại ra sao. Viết dài xóa dài, viết ngắn xóa ngắn. Dài quá tự nghĩ nó phô trương, ngắn quá sợ cậu cho rằng anh không có thành ý.
Rút điện thoại ra gọi cho Tùng Lâm đem sự tình nói lại. Cậu ấy cho anh một lời khuyên nho nhỏ. Anh cảm ơn rồi cúp máy. Thế nhưng anh vẫn ngồi yên không biết viết ra sao.
Bần thần như thế đến gần hai giờ sáng, anh mới thực sự gửi đi một tin "cảm ơn đánh giá của cậu, nếu cậu có thời gian hân hạnh mời cậu đến công ty tiếp tục trải nghiệm game cùng chúng tôi".
Màn hình báo mail đến, Tuấn Anh đọc nó rồi trả lời anh một tin "được". Sau đó cậu cũng bất giác cười và nhanh chóng xóa đi. Kéo chăn lên chùm đầu rồi ngủ, tâm trạng lúc này không hề tệ nha.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Tình Yêu Của Một Gã Trai Bao Hèn Mọn
- Chương 40: Người quen cũ