Chương 28: Hôn sự của Công chúa Naoxi và Hoàng tử Ra Kê (Hạ)

Hi Mê.

Nắng chiều vươn dài trên mái lưu ly, tiếng nhạc réo rắc phát ra từ Càng chính điện

Càng đi sâu vào nội cung, nơi này mọi thứ thật yên tĩnh, không hề bị không khí nhộn nhịp nơi chính điện ảnh hưởng.

Phía trước là cung của Đại hoàng tử, trước cửa đặt hai chậu mẫu đơn sắc hồng thuần khiết. Nơi đây chính là tân phòng của Đại hoàng tử và Công chúa, bên trong tân phòng thoang thoảng hương hoa Linh Lan ngọt ngào, dễ chịu.

Trên chiếc giường uyên ương rợp sắc đỏ, Naoxi ngồi ngẩn người nhìn cung nhân ra vào xách nước. Có lẽ gần hai tháng rong rủi trên đường mệt mỏi, thêm sự kiện lễ thành hôn mấy canh giờ vừa rồi càng khiến tinh thần nàng tê liệt, không muốn suy nghĩ hay động đậy chân tay.

Nước ấm chuẩn bị xong, nữ tỳ vận y phục màu lam, gương mặt thanh tú lên tiếng.

– Dục phòng chúng nô tỳ chuẩn bị xong thưa Vương phi.

Naoxi gật đầu, tinh thần có chút mỏi mệt, đi đến ngồi xuống trước gương đồng, cung nhân tiến lại giúp nàng gỡ mũ phượng, trâm cài nặng nề khỏi tóc, tiếp đến họ giúp nàng thay hỏa y trên người rồi bước vào dục phòng nghi ngút khói trắng mờ ảo. Không biết có phải do nước quá nóng hay huân chương đốt quá nhiều mà trước mắt nàng, mọi thứ thật mờ ảo, để mặc bản thân cung nhân giúp mình gội đầu, mát xa cơ mặt đơ cứng. Nữa canh giờ trôi qua, tóc được gội xong sạch sẽ, nàng cho cung nhân lui vì muốn ngâm mình trong nước một chút. Khép hờ đôi mắt dưỡng thần, trong nước có chứa nguyên liệu thuốc, rất tốt thư giãn tinh thần sau bao phen mỏi mệt.

Một canh giờ trôi qua.

Nữ tỳ áo lam đứng yên bên ngoài không nghe thấy động tĩnh bên trong, sau vài khắc, gương mặt quy củ không biểu cảm liền xuất hiện chút lo lắng. Nàng tiến lại trước cửa nhẹ giọng gọi vào.

– Vương phi! Vương phi…

Naoxi thật sự ngủ quên, tiếng gọi của tỳ nữa đánh thức nàng khỏi giấc mộng, nơi miệng phát ra âm thanh ư hử không rõ.

Nhìn thấy nữ tỳ áo lam vén màn bước vào, Naoxi nhỏm dậy nhận tấm choàng từ tỳ nữ, cùng nàng ta sang phòng bên thay y phục.

Hôm nay là tân hôn của nàng và Đại Hoàng tử, tân nương phải ở yên trong tân phòng đợi tân lang tiễn hết khách nhân cuối cùng sẽ trở lại. Giờ này nơi chánh điện chắc hẳn còn ồn ào, náo nhiệt đến đêm khuya, nàng cũng cần ăn trước chút thiện nếu không đói xỉu mất.

Thay xong kiện áo đơn, bên ngoài, trên chiếc bàn con cung nhân bưng lên thật nhiều ngự thiện, rất kịp lúc càng khiến tâm tình nàng thoải mái, dễ chịu.

Qua một tuần trà, thức ăn trên vơi hơn một nữa, đặt dao và nĩa xuống, nâng ly nhấp chút rượu nho, nàng hài lòng lấy khăn ăn lau miệng mới quay trở lại giường ngồi để cung nhân thu dọn bát đĩa.

Cung nhân lau dọn bát đĩa xong, đặt lên một bình trà nóng mới, một bình rượu nho và một dĩa điểm tâm, sau đó khép cửa rời khỏi phòng.

Cung nhân cũng không đi xa, họ đợi phía bên ngoài, khi cần nàng chỉ việc lên tiếng, họ nhanh chóng vào phục lệnh.

Naoxi đến bên cửa sổ, nơi đặt chậu Linh Lan trắng ngắm nghía. Dời ánh mắt trong ra bên ngoài, lúc này màn đêm đang dần buông, bóng tối và ánh sáng giao hòa, mọi vật xa trông như ẩn hiện mờ ảo. Ánh đèn dần được cung nhân thắp lên, bóng tối lúc này đã nuốt chửng vầng dương làm bá chủ, Naoxi không nghĩ nàng ngồi nơi của sổ này đã mấy canh giờ liền, nhắm chừng lúc này phu quân sắp trở lại, gương mặt nàng không khỏi phím hồng.

Cánh cửa lần nữa mở ra, bóng dáng ngả nghiên đỏ chói, mềm oặt được Nhị hoàng tử dẫn vào. Ra Xin đặt Ra Kê xuống giường rồi nhanh chóng cáo từ Naoxi rời khỏi phòng như cơn gió, để lại không gian riêng tư cho đôi tân hôn.

Naoxi gọi cung nhân chuẩn bị nước ấm để nàng giúp phu quân tẩy rửa, hôm nay chàng bị chuốc say như chết rồi, may có Nhị ca, à không, là Nhị đệ mới đúng, cũng may có đệ ấy chiếu cố nếu không nàng sợ phu quân quên mất đường trở về lối nào.

Nước ấm cung nhân pha xong, nàng cho hết thảy lui.

Kéo phu quân nằm ngay ngắn, nàng rút giày khỏi chân để sang một bên rồi lần mò thoát y phục chàng.

Vắt khô chiếc khăn mỏng, nàng lau mặt chàng trước. Ra Kê cảm giác ai đó chơi xấu mặt mình, nhíu mày chụp tay kẻ đang làm loạn, chàng nhướn đôi mắt đương ngây dại bởi chất cồn, khóe miệng bỗng cong vòng, chàng kéo người ấy vào lòng làm nũng.

– Ưm, nương tử thơm quá!

May mắn chàng còn nhận được mình là ai, cả người phả đầy hơi rượu nồng nặc, nàng nhíu mày vỗ vỗ gương mặt chàng.

– Người chàng hôi quá, phải tắm đã.

Ra Kê tựa đứa trẻ hư không nghe lời, mè nheo không chịu đi tắm. Naoxi hết cứng rắn rồi dịu dàng khuyên lơn, khi ấy chàng mới chịu vào dục phòng tắm rửa.

Lần đầu tiên thấy biểu cảm trên gương mặt phu quân khi say có chút đáng yêu nhưng nàng sẽ không để chàng say như thế này một lần nào nữa, thật là mệt chết đi được.

Ra Kê được hiền thê đưa vào dục bồn, liền kê mặt trên cạnh bồn tiếp tục ngủ vùi. Naoxi nói thế nào cũng không nhúc nhíc. Nàng cùng chàng chân thực trải qua thân cận chi thân nên việc tắm gội giúp chàng không đến nỗi quá xấu hổ.

Vật lộn, lăn qua lăn lại hai canh giờ cuối cùng cũng xong, thở phào nhẹ nhõm, nàng đỡ chàng về giường.

Kéo tấm chăn che kính thân thể phu quân, nàng gọi cung nữ vào thay nước bên trong và đem vào vài món ăn nhẹ.

Cung nữ đặt lên bàn một tô cháo trắng, một dĩa trứng muối, một dĩa rau củ muối, hai bát con sau đó thay bấc đèn trong dĩa rồi mới lui hết ra.

Nghĩ phu quân hôm nay uống nhiều hơn ăn, trong bụng chắc đang trống rỗng, leo lên giường nàng đánh thức chàng.

Ra Kê được ngâm mình trong nước thuốc hai canh giờ tinh thần phần nào tỉnh táo. Vì muốn được thê tử ôn nhu chăm sóc nên vẫn giả say như chết.

Naoxi đưa tay lay phu quân, bất chợt bị chàng nắm chặt đẩy ngã xuống giường. Nàng chưa hoàng hồn thì nhận nụ hôn gắt gao từ chàng phủ xuống.

Ra Kê quen cửa, quen nẻo, thuần thục thoát nhanh y phục nàng không chút trở ngại, đến bước này Naoxi mới vỡ lẽ, nàng bị phu quân lừa rồi, cả người mềm rũ mặc phu quân xâm lược, dẫn dắt.

Ánh nến lập lòe phản chiếu hai nhân ảnh gắn kết suýt xao, nhấp nhô trên tường cùng âm thanh mê muội khiến người ta đỏ mặt, tai hồng…

Ngày hôm sau.

Phượng cung Hoàng hậu Sany.

Ra kê cùng Naoxi ra mắt phụ mẫu. Từng là nữ nhi của họ, nhận nhiều sự sủng ái từ Phụ hoàng. Không nói một lời từ biệt, tự ý cùng Đại ca Giô Xi về Hati nhận phụ thân ruột, dù Ra Kê nói giúp nhưng nàng cảm thấy ngượn ngùng vì có lỗi.

Cả hai khấu đầu với Hoàng thượng, Hoàng hậu.

Naoxi lúng túng, xưng hô gượng gạo, vua Xê rê cười từ ái.

– Con cứ gọi chúng ta như trước kia, không còn là nữ nhi của chúng ta nhưng đổi lại là con dâu thì cũng chẳng khác gì.

Naoxi e thẹn, đỏ mắt.

– Nữ nhi… nữ nhi đa tạ Phụ hoàng, Mẫu hậu không trách tội…

Biết nàng hối lỗi và tự trách, tuy trước đây nói là không truy cứu nhưng thâm tâm vẫn không thoải mái, nay nữ nhi đối mặt thành tâm nhận lỗi, xem như khúc mắc trong lòng được tháo gỡ. Hít sâu một hơi, ông nhẹ nhàn nói.

– Được rồi, chuyện không vui bỏ qua hết, từ nay chúng ta nói chuyện tương lai thôi.

Hoàng hậu tiếp lời phụ họa.

– Là ngày vui, không nên khóc, lại đây nhận quà của chúng ta cho hai con.

Hoàng hậu cho đôi tân gia một đôi xuyến ngọc làm thủ công tinh xảo. Hoàng thượng ban khế đất trang viên phía bắc biên cương cho đôi phu phụ, từ nay nơi đó là của nàng và phu quân.

Vương phi Nhị hoàng tử tặng nàng một vòng đeo ngọc trai quý phái, tinh tế.

Naoxi đáp lễ tiểu thế tử Ra Xuê nhà Nhị đệ chiếc lắc bạc, khóa bình an bằng vàng và bốn bộ áo xin xắn tự tay mình may.

Tại ngự thiện phòng.

Bữa sáng cung nhân lần lượt bưng lên với các món ăn thanh đạm nhiều dinh dưỡng, mỗi người dằn bụng với món súp tôm cua, bánh mì kẹp thịt bò nướng ăn với cà chua và salas, sau cùng là sữa dê nóng.

Riêng tiểu thế tử Ra Xuê không ăn bánh mì kẹp thịt, còn lại mọi người đều dùng qua tất cả các món trên bàn.

Đây được xem là bữa điểm tâm vui vẻ nhất ở Hoàng gia mà Ra Kê cảm nhận được thâm tình. Chàng cùng thê tử ở lại hiếu thuận phụ mẫu ba tháng mới lên đường dời về trang viên vua cha ban.

Ngày lên đường trời cao hửng nắng, Hoàng gia ban thưởng nhiều quà lớn chất đầy năm xe ngựa.

Vua Xê Rê nhìn đoàn người mất hút không bóng dáng, điều chỉnh tâm trạng hụt hẫn, chút luyến tiếc trở lại bình thường, ông quay sang nói với Hoàng hậu.

– Chúng ta vào trong thôi.

—————————

Trang viên phía bắc biên cương.

Xe ngựa dừng trước cổng An Viên Cư, đây chính là trang viên mấy tháng trước Ra Kê hoạch định, xây dựng, khế đất chính là quà cưới Phụ hoàng ban.

Trước cổng, quản gia Ni Pôn cùng gia đinh có mặt đón chào chủ nhân trở về.

Ra Kê xuống ngựa, vén màn đỡ thê tử xuống xe, nắm tay nàng đi vào trang viên.

Đôi mắt Ni Pôn ánh vui vẻ, ông tiến lên hành lễ.

– Hoàng tử, Vương phi.

Ra Kê gật đầu ra hiệu ông dẫn đường đi trước.

Bước vào cánh cổng lớn, hai mắt Naoxi không khỏi mở lớn trước cảnh sắc nơi đây mang lại, thiên nhiên hữu tình, cây cối được cắt tỉa gọn gàng, ngăn nắp. Những cây cổ thụ chuyển từ rừng về trồng có vẻ hợp phong thủy, sinh trưởng tốt tươi, chim muông kéo đến xây tổ trú ngụ. Con đường dẫn đến sảnh chính lát đá xanh sạch sẽ, hai bên đường trồng hoa hồng màu vàng và màu đỏ được chăm chút cẩn thận, hoa nở mê người, kéo đến những cánh bướm vàng, trắng, hội tụ rút mật, khác hẳn hình ảnh tiêu điều một năm trước đây.

Trong đại sảnh, gia đinh, người hầu, nữ tỳ đứng xếp hàng chỉnh tề chờ Ni Pôn báo cáo danh tính với chủ tử.

Chủ nhân an vị.

Ni Pôn giới thiệu sơ lược qua mỗi người cũng như công việc đang làm.

Quét một lượt mọi người đứng cúi đầu bên dưới, Ra kê cho họ lui về vị trí tiếp tục làm công việc dang dỡ, lướt sơ báo cáo tình hình trang viên gần một năm qua trong tay, chàng gật đầu bảo sẽ xem sau. Trước mắt phân phó Ni Pôn lập danh sách ban thưởng nô bộc trong phủ theo định mức Hoàng gia để chàng phê duyệt, kế tiếp chuẩn bị giúp chàng tiệc tiếp đãi khách nhân rồi cho ông lui về thảo kế hoạch đưa cho chàng xem xét.

Còn lại phu phụ hai người, Ra kê thâm tình cùng thê tử.

– Ta tạm thời để Ni Pôn giúp xử lý sự vụ trong phủ, sau này nàng giám sát trực tiếp từ ông ấy.

– Vâng, thϊếp đã biết.

Ra Kê nắm tay Naoxi kéo nàng ngồi trong lòng mình, cọ đầu hõm cổ nàng chàng hỏi.

– Muốn đi ngủ một chút không?

Nàng gật đầu dựa sát vào l*иg ngực rắn chắc, đúng là quá mệt mỏi, cần nghỉ ngơi thật nhiều. Ra Kê bế bổng nàng hướng phòng ngủ đi. Naoxi xấu hổ muốn nhảy xuống nhưng không kịp, chỉ còn cách vùi mặt trong lòng chàng, không thấy sẽ không xấu hổ.

Phòng ngủ được trang trí sắc màu trang nhã, mềm mại, hoa văn trạm trỗ tinh tế, màn cửa cùng tông màu ra giường, màu kem tươi sáng, nhã nhặn. Trong phòng đặt hai tủ gỗ lớn, một bàn trang điểm và một bộ bàn ghế.

Nước ấm được đưa vào, cả hai sau một phen tắm uyên ương thì mới hài lòng ôm nhau nhắm mắt ngủ.