Chương 6: Nữ trên nam dưới, trừng phạt làʍ t̠ìиɦ ở cửa sổ sát mặt đất

Chương 6: Nữ trên nam dưới, trừng phạt làʍ t̠ìиɦ ở cửa sổ sát mặt đất.

“A! Thái! Đừng mà!” Cô không khỏi kêu lên.

“Tin anh đi, rồi em sẽ thích!” Anh tự trả lời câu hỏi chưa ra tới miệng của cô, ngón tay trong hoa cúc nhỏ và chày sắt nóng rát trong hoa huyệt cùng nhau hung hăng chọc vào rút ra.

Cô lại cao trào lần thứ hai, chỉ là anh vẫn chưa có ý muốn dừng lại.

“Không cần mà! Đừng mà!” nước mắt của cô đọng trên vành mi, lắc lư cái đầu cự tuyệt, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi mà lại có quá nhiều cao trào.

“Ừ, chúng ta không cần làm như vậy, nên đổi tư thế thôi.”

Anh nói xong lập tức lật người cô lại, ôm cô ngồi lên người mình, còn anh thì lại nằm trên sofa.

“Đã ngồi trên rồi, em tự mình động đi! Anh đã làm nhiều rồi, nên em hầu hạ anh đi, bé cưng!” Anh nháy mắt, tràn đầy hứng thú ngẩng cao đầu nhìn cô.

Cô tuy không có kinh nghiệm, nhưng vẫn theo bản năng ấn ngực của anh, ngồi trên người anh mà động, chắc chắn côn ŧᏂịŧ cực đại của anh có thể ra vào thân thể cô thật thuận lợi.

Nhìn hai con thỏ trắng to tròn đang hoảng loạn nhảy múa trước mặt mình, anh đưa tay bắt lấy một bên rồi dùng sức xoa nắn đủ kiểu, Anh còn thay phiên ngậm mυ"ŧ nhũ hoa béo mềm của cô, hết cắn lại mυ"ŧ, mãi đến khi nhũ hoa căng cứng sưng lên gấp bội.

Khi bầu ngực của cô bị ăn mυ"ŧ vào nhả ra, kí©h thí©ɧ đến mức cao trào thêm lần nữa, anh rốt cuộc cũng đến đỉnh của tìиɧ ɖu͙©, mang toàn bộ trắng đυ.c sềnh sệch nóng bỏng của mình bắn hết vào cơ thể cô.

Anh nhắm mắt lại, lộ ra nụ cười thỏa mãn, cô thì không còn sức lực mà nằm nghỉ ngơi trên người anh. Hai người lẳng lặng hưởng thụ cao trào qua đi cùng thời khắc yên bình ngọt ngào này.

Từ sau khi cô thất thân với sếp tổng, hai người đều làʍ t̠ìиɦ trong công ty mỗi ngày.

Có đôi khi sếp tổng vừa làm việc vừa để cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bên cạnh tự mình an ủi. Có đôi khi cô trốn dưới bàn làm việc của anh, giúp anh khẩu giao, sếp tổng không hề đổi sắc mặt bình thản nghe cấp dưới báo cáo công việc.

Có một lần cô vì đầu óc toàn là hình ảnh hoan ái cùng sếp mà quên làm báo cáo, sếp tổng lập tức lột sạch cô để trừng phạt, sau đó anh mang cô đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ấn lên cửa sổ sát đất lạnh lẽo để thi hành án phạt.

Tuy công ty họ ở tầng chín, nhưng nếu người đi đường ngẩng đầu lên nhìn vẫn có thể nhìn thấy được bầu ngực cùng huyệt nhỏ của cô gái đang bị đè trên mặt kính.

“Sếp, em sai rồi! Đừng làm ở đây! Chỗ khác đều được!”

Cô sợ tới mức xanh mặt, kinh hoảng cầu xin nhìn người đàn ông phía sau.

“Không được! Không dạy dỗ em một lần khắc cốt, thế nào em cũng sẽ tiếp tục phạm sai lầm!”

Sếp tổng nói xong lập tức nâng côn ŧᏂịŧ thô to lên từ phía sau hung hăng đâm vào huyệt nhỏ của cô, cơ thể mẫn cảm được anh dạy dỗ khiến cô quên đi rụt rè cố kỵ, bắt đầu kêu rên từng tiếng dâʍ đãиɠ.

“A!Ưm! Nhanh lên~~ Sâu hơn một chút!”

Theo lực thọc vào rút ra của anh, hai bầu ngực no tròn của cô đυ.ng vào cửa kính lạnh lẽo.

Có đôi khi anh cố ý dùng sức, làm cho hai luồng mềm mại của cô bị đè lên trên cửa kính. So với đau đớn và xấu hổ, cô cảm nhận được hưng phấn cùng kích động nhiều hơn nữa.

“Còn muốn! Còn muốn nữa!”

Gò má của cô cùng bầu ngực mềm mại dính sát vào cửa sổ, vừa há miệng thở dốc cùng rêи ɾỉ nũng nịu, vừa co rút toàn thân vì cao trào. Mồ hôi nhễ nhại làm tóc dài tán loạn của cô bết lại trên trán, lên lưng.

Sếp tổng cũng không chịu dừng lại động tác ra vào của mình, đôi tay anh từ phía sau vòng lên nắm trọn bầu ngực căng tròn của cô, hung ác nhào nặn cùng lôi kéo, cô gái nhỏ vừa mới qua cao trào bị anh kí©h thí©ɧ như thế chân mang giày cao gót không cách nào đứng vững được.

“Xin anh! Xin anh!” Cô mở miệng cầu xin.

Bởi vì cô ra quá nhiều mồ hôi, còn cửa sổ sát đất lại trơn trợt, tay anh không cách nào giữ cô gái đang trượt dần xuống mặt đất được, hai người đành phải dời chiến trường đến sofa để tiếp tục chiến đấu.

Vừa đến sofa sếp tổng bắt đầu tàn nhẫn liên tục công kích điểm G của cô, cái lưỡi của anh liếʍ láp, cuốn lấy nhũ hoa đã sưng đỏ của cô, không lâu sau cô lại cao trào.

Anh nhìn cô gái nhỏ phóng đãng đầy quyến rũ mất hồn này, cuối cùng cũng bắn đầy bên trong cơ thể ấm áp và ẩm ướt của cô.

Khi sếp tổng rút phân thân của mình ra ngoài, cô dùng ngón tay quét ra một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng bên trong huyệt nhỏ của mình, sau đó nhìn thẳng vào mắt anh, liếʍ sạch dịch nóng trên đầu ngón tay.

“Em thích mùi vị của anh! Càng thích mùi vị hòa lẫn của chúng ta hơn!”

Anh cười cười dùng khăn ướt lau sạch hạ thân của cô cùng với mình, giả vờ nghiêm khắc răn dạy: “Anh đã trừng phạt cũng như thưởng cho em rồi, bây giờ em có thể làm việc tốt hơn chưa? Trước giờ nghỉ trưa mà còn chưa giao báo cáo, thì cơm trưa của em chính là côn ŧᏂịŧ của anh đó.”

“Em sẽ không làm báo cáo, bởi vì côn ŧᏂịŧ của anh là đồ ăn em thích nhất!”

Cô gái nhỏ cười đầy sung sướиɠ, trả lời anh.

---------Hoàn-----------