Người của Vương gia chỉ số thông minh đều cao, Vương Kỳ Thần cũng không ngoại lệ, tuổi còn nhỏ nhưng ngay cả súng mở ra cũng có thể lắp ráp lại, hiện tại nói mình không đeo được trâm cài, lừa ai!
Hết lần này tới lần khác lừa được Kiều Ân, Trạch Dương nhìn em gái mình đi qua, thanh âm ôn nhu hỏi:
"Em muốn đeo cái nào trước?""
Khuôn mặt trắng nấp của cô cách mình vài cm, tim Vương Kỳ Thần đập thình thịch, đỏ mặt bĩu môi, đưa tay ra, chọn trâm cài họa tiết mèo:
"Cái này.""
Kiều Ân cầm lấy trâm cài trong lòng bàn tay cậu đeo cho cậu, còn điều chỉnh vị trí cho cậu, cong khóe miệng:
"Được rồi.""
Còn giơ ngón tay cái lên, nói với cậu bé trên giường:
"Đẹp, thật sự rất đáng yêu!""
Vương Kỳ Thần mím môi, vẻ vui mừng hiện lên đuôi lông mày, quý trọng vuốt ve mèo con trên ngực mình, yêu vô quý cùng. Ánh mắt chớp chớp, sợ mình không xứng với mèo con, nhẹ giọng hỏi:
"Thật sao? Trông có thực sự hợp với em không?""
Kiều Ân một tay đút túi, cho cậu một ánh mắt khẳng định:
"Không tin em hỏi cậu của em xem.""
Vương Kỳ Thần đem lời nói của cô làm thánh chỉ, lập tức quay đầu hỏi cậu út mình:
"Cậu út, cháu đeo cái này đẹp không?""
Vương Hạo Hiên nhìn bộ dáng khoe khoang kia của Kỳ Thần, đôi mắt hẹp thâm thúy, híp lại một chút:
"Được rồi, lần sau thay quần áo, mặc một bộ khác sẽ càng đẹp hơn.""
"À."
Vương Kỳ Thần không chút nghĩ ngợi nói với Cố Tam:
"Vậy lần sau tôi muốn mua một bộ áo hình con mèo con.""
Cố Tam ở trong lòng yên lặng đau thay cho Vương lão gia, nhớ lúc trước ông ấy nhiều lần mua những bộ quần áo đáng yêu cho Kỳ Thần. Tiểu thiếu gia đã nói thế nào? Cậu là nam tử hán đại trượng phu, sao lại mặc giống mấy đứa con gái được.
Bây giờ lại chủ động đòi mặc đồ con mèo con.
Ai, Vương lão gia quá thảm rồi!
Trạch Dương nhìn nóng mắt, nhịn không được nói với Kiều Ân:
"Ân Ân, chỉ có Thần Thần có quà sao? Còn anh thì sao?""
Kiều Ân nhớ ra, lập tức nói:
"Ồ, em nhớ rồi, em cũng mua cho anh một món quà."
Vương Hạo Hiên híp mắt, Trạch Dương cũng có?
Còn anh thì sao?
Anh mím môi, khuôn mặt tuấn tú rõ ràng tựa hồ đang căng thẳng một chút, không khí xung quanh giống như lạnh xuống không ít.
Kiều Ân từ trong túi bên cạnh lấy ra ba cái hộp, giống như đang buôn bán, nhét cho mỗi người một cái.
"Cái này là lúc đi dạo phố nhìn thấy, rất đẹp mắt, liền mua cho mỗi người một cái.""
Trạch Dương vốn tưởng rằng chỉ có mình được quà, vừa nhìn Vương Hạo Hiên cũng có. Trong lòng lại có chút giận dỗi, ngay cả Cố Tam cũng có phần!
Cổ nghẹn ngào mở hộp gấm màu đen của mình ra, bên trong có một chiếc vòng đeo tay màu đen kiểu dáng đơn giản, khiêm tốn nhưng xa xỉ, hình như là một sản phẩm thương hiệu.
Anh ta nhất thời không nhớ ra thương hiệu gì, mơ hồ nhớ rõ giá cả không rẻ.
"Tôi cũng có sao?"
Cố Tam kinh ngạc nhận lấy, cũng nhìn thấy cái hộp phong cách giống Trạch Dương không khác biệt lắm . Cậu ta biết thương hiệu này, cùng đẳng cấp với Seven, đều thuộc loại xa xỉ cao cấp.
Một cái ít nhất mười vạn.
Kiều Ân lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, sẽ không mua hàng Fake chứ?
Cậu ta nhớ rõ trong thành phố chỉ có một cửa hàng chuyên bán hàng A cao cấp, rất nhiều cô gái trẻ thích đến đó.
Trạch Dương mặc kệ là hàng chính hãng hay hàng Fake, lòng tràn đầy vui mừng đeo vòng tay lên cổ tay. Còn lấy điện thoại di động ra chụp mấy tấm, một tấm gửi cho ông nội, bố cùng bác của mình, một tấm khác trực tiếp đăng lên tài khoản mạng xã hội.
Trạch Dương: 【 Chỉ có thỏ trắng bé bỏng là yêu thương tôi 】
Bên dưới là một hình ảnh, là vòng đeo tay trên cổ tay anh ta vừa chụp.
Trạch Dương có tài khoản 50 triệu Fan, vừa cập nhật trạng thái, fan đã thấy thông báo mà lập tức tăng lượt like cho anh ta.
Một loạt bình luận.
【Tôi là Tiểu Khả Ái: aaaaaaaa, tay anh đẹp quá!】
【 Trạch Dương số 1: Em cũng yêu thương anh nèeee. 】
【 Fan Trạch Dương: Ước kiếp sau được làm thỏ trắng của anh. 】
Sau một lúc fan của Trạch Dương mới nhận ra.
【 Fan Trạch Dương: Mẹ kiếp! Tôi ngửi thấy mùi chua nồng nặc của tình yêu! Phải làm sao bây giờ? Trái tim tôi sắp chết rồi, không... Đừng ai cướp anh ấy. 】
Phía dưới weibo của Trạch Dương có người qua đường để lại bình luận.
【 Người qua đường: Lúc trước tôi từng thấy trên diễn đàn, Trạch Dương hình như rất thân thiết với một cô gái gần đây rất hot. Đó là Kiều Thanh, có một thời gian hai người còn tham gia chung một trương trình, hai người đều sống trong một thành phố. Nghe người ở trường Nhất Trung nói, Kiều Thanh chính là hình mẫu lí tưởng của Trạch Dương.】
Trạch Dương lượng fan siêu cao, cao đến mức bình thường đi đường hắt hơi một cái cũng có thể lên hot search, treo đề tài "Hy vọng ca ca mặc dày một chút".
Cho dù người qua đường chỉ tùy tiện nói một cái, không chịu nổi fan của Trạch Dương đã ồ ạt kéo vào xem Kiều Thanh là ai!
#Kiều Thanh lập tức bị càn lên bảng hot search.
Tuy rằng không lên top 10 hot search, nhưng cũng tạo ra một làn sóng nhiệt cho Kiều Thanh.
Kiều Thanh còn cập nhật một động thái tương tự vào lúc này.
Chụp một bông hoa, trên đó viết 【 Tất cả mọi thứ đều đẹp.】
Vốn không có ai tin lắm, nhưng Kiều Thanh đăng bài viết này lên vô số người cho rằng đó không phải sự ngẫu nhiên.
Trạch Dương người khoe xong món quà em gái mình tặng, liền vui vẻ tắt phần mềm xã hội, hoàn toàn không xem Kiều Thanh đăng dòng trạng thái.
Trong lúc đó anh ta còn nhận được điện thoại của ông nội, chua xót hỏi vòng tay này là như thế nào, gần đây cũng muốn bắt kịp trào lưu, bảo anh ta hôm đem vòng tay gửi về Bắc Kinh cho mình xem một chút.
Bác trai lại tương đối bình tĩnh, liền dặn dò phải chăm sóc tốt cho em gái.
Bố anh ta không bình tĩnh như vậy, gửi cho anh ta ba tin nhắn, bảo anh đừng khoe khoang, cái gì đắc mà ý sẽ gặp xui xẻo, người phải biết chia sẻ mới vui vẻ....
Trạch Dương khoe khoang đủ rồi mới cất điện thoại đi, liền phát hiện có gì đó không ổn, ánh mắt nhìn chằm chằm vòng tay trên cổ tay Vương Hạo Hiên.
"Ôi, Vương Hạo Hiên sao chúng tôi đều là màu đen, của cậu lại là màu bạc?""
Hơn nữa rõ ràng so với mình và Cố Tam vòng của Vương Hạo Hiên trông cũng đẹp hơn!
Vương Hạo Hiên rũ mắt, đôi chân dài thả lỏng giãn ra, con ngươi bễ nghễ lúc này thâm thúy sáng ngời, nhếch môi mỏng lên thong thả giấu tay không cho Trạch Dương nhìn:
"Vậy sao? Tôi nghĩ rằng tất cả đều giống nhau.""