Mười phút sau, văn phòng hiệu trưởng im lặng.
Bút đỏ mà giáo viên chủ nhiệm phê duyệt lại một lần đặt xuống, nhìn chằm chằm vào bài thi kia nhìn trái nhìn phải, cuối cùng đứng ngồi không yên, nói:
"Lát nữa, tôi sẽ xem giám sát. ”
Các giáo viên khác đều tự hỏi.
"Xem giám sát làm gì?"
Giáo viên chủ nhiệm lớp C cầm bài thi của Kiều Ân lên, Cương chủ nhiệm cũng không thấy rõ đề thi trả lời như thế nào.
Các giáo viên khác cũng tò mò tiến lên, cùng nhau quan sát.
Câu hỏi tự chọn ... Tất cả đều đúng!
Điền vào các chỗ trống ... Tất cả đều đúng.
Ánh mắt bọn họ vừa nhìn đáp án tiêu chuẩn bên cạnh, một bên so sánh đáp án của Kiều Ân trên bài thi, càng nhìn càng kinh hãi, càng nhìn càng hoài nghi ánh mắt của mình.
Tất cả đều đúng!
Vẫn là hoàn toàn đúng!
Làm thế nào có thể làm đúng tất cả?
Mấy lão sư lần này đồng loạt thay đổi sắc mặt, nhìn về phía Kiều Ân.
Khuôn mặt xinh đẹp của Kiều Ân khí sắc nhàn nhạt, cũng không nhìn đề thi sửa đổi, khóe mắt phảng phất như tin tưởng thành tích của mình, ngay cả nhìn cũng không có hứng thú nhìn.
Cúi đầu, tựa hồ đang trả lời tin nhắn điện thoại di động.
【Trạch Dương: Ân Ân, anh hai tạm thời có việc, đêm nay không thể về nhà, tan học đừng đi lung tung, anh bảo Vương Hạo Hiên đến đón em. 】
Kiều Ân mới trả lời tin nhắn của anh ấy, ngay lập tức điện thoại lại rung lên.
【Trạch Dương: Thi thế nào rồi? 】
Kiều Ân khẽ nhúc nhích, đôi mắt to đen nhìn điện thoại di động, trả lời tin nhắn.
Hộp thoại trống nhanh chóng có thêm một tin nhắn mới.
【Trạch Dương: Có muốn vào lớp A hay không, anh giúp em nói với hiệu Trưởng. 】
Kiều Ân nheo mắt lại, con ngươi vừa đen vừa sáng nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động.
Theo như cô biết, ngôi trường này nổi tiếng có quy định nghiêm khắc, chịu để cho một học sinh chuyển trường như cô tới đây đã coi như là ngoại lệ. Rốt cuộc anh ấy có chỗ đứng thế nào, mà có thể chọn lớp cô muốn?
"Bạn học Kiều Ân."
Kiều Ân chưa kịp trả lời, giáo viên chủ nhiệm bên kia bọn họ đã xác minh xong thành tích gọi cô. Cô đặt điện thoại di động trở lại trong túi xách của mình, lấy đồ đạc của mình đi qua.
......
Trang web trường Nhất Trung đột nhiên xuất hiện một bài viết nặc danh.
【Học sinh chuyển trường mới nhập học, điểm chuẩn vào lớp A! 】
Khi bài viết vừa xuất hiện không có mấy người chú ý, nhưng sau đó có rất nhiều người vào bình luận, dần dần bắt đầu bị đẩy lên top 3.
[Người 1: Thôi đi, đề thi của trường chúng ta khó như vậy sao có thể đạt điểm tuyệt đối. ]
[Người 2: Nếu thật sự đạt điểm tuyệt đối, tôi sẽ livestream ăn tường cho mọi người xem!]
[Người 3: Tài trợ +1]
......
Kiều Thanh đi trên đường về lớp, Vân Ly đi theo cô ta chơi điện thoại di động, bài viết hot nhất trong trường chính là hoa khôi trường Trương Kiều Thanh trúng tuyển đại học nghệ thuật. Cô ấy nhìn bình luận mới nhất, ở bên cạnh Thanh khen ngợi.
"Ôi, bài viết của cậu có độ hot rất cao, không hổ là hoa khôi trường Nhất Trung số 1 của chúng ta, người theo dõi rất nhiều.""
Kiều Thanh kiêu căng mím môi cười.
Nhân Nghệ là một trường đại học nghệ thuật danh tiếng lừng lẫy ở Bắc Kinh, bảo sao Kiều Thanh lại kiêu ngạo như vậy!
Vân Ly biết rõ nhất thành tích của Kiều Thanh, trong lòng hâm mộ cô ta có ba mẹ giàu có, đang vùi đầu lướt bỗng nhiên nhìn thấy bài viết mới dưới, ngơ ngác một chút, vẻ mặt khó tin:
"Đây là cái gì đây? ""
Học sinh chuyển trường làm bài thi đạt điểm tuyệt đối?
Cô ấy kéo xuống, nhiều người trả lời đều tỏ vẻ không tin, ở bên dưới còn có câu trả lời mới nhất của chủ bài đăng.
[Học sinh chuyển trường thật sự thi đạt điểm tuyệt đối, tôi đến phòng vụ tìm giáo viên lấy tư liệu trong lớp tận mắt nhìn thấy thành tích của học sinh chuyển trường. Các thầy cô đều bị thành tích này làm cho choáng váng, họ đều tranh giành lấy cô học sinh mới này.
PS: Học sinh mới chuyển tới trông rất xinh đẹp!!! ]
Vân Ly kéo đến câu trả lời cuối cùng xem xong, trợn mắt cứng lưỡi cầm điện thoại hỏi Kiều Thanh.
"Ôi, hôm nay chị cậu cũng đến trường đăng kí học sao?"
Kiều Thanh đã sớm bỏ lại Kiều Ân không quan tâm tới, một lòng nghĩ đến chuyện mình được vào trường đại học danh tiếng, nghe vậy không yên lòng:
"Hình như là đúng, sao vậy?"
Vân Ly nói tiếp.
"Không phải cậu nói thành tích của chị cậu không tốt sao? Trên trang của trường xuất hiện một bài viết, nói học sinh chuyển trường đạt điểm tuyệt đối, không phải là chị ấy chứ!""
Kiều Thanh đột nhiên dừng lại, xoay người vẻ mặt không khống chế được, đoạt lấy điện thoại di động của Vân Ly:
"Cho mình xem một chút. ”
Vân Ly thấy cô ta càng nhìn sắc mặt càng khó coi, nói:
"Chắc là không phải chị ấy đâu, thành tích học tập của chị ấy vẫn luôn không tốt.""
Sắc mặt Kiều Thanh trắng bệch, ngón tay cô ta nắm chặt điện thoại di động, hận không thể bóp nát điện thoại của Vân Ly.
Vừa lúc này, một người từ chính diện đi tới.
Mặc áo hoodie chiều dài vừa đến đùi, phía dưới mặc quần short, lộ ra hai thon chân đẹp trắng nõn. Gương mặt xinh đẹp tinh xảo hơn Kiều Thanh rất nhiều, quanh thân bao phủ khí thế khiến ai cũng không giám đυ.ng vào.
"Kiều Ân."
Vân Ly vội vàng túm lấy tay Kiều Thanh.
Kiều Thanh đương nhiên nhìn thấy Kiều Ân đi về phía mình, cô ta miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, gọi người đi tới một tiếng:
"Chị. ""
Kiều Ân không thèm nhìn hai người chắn ở hành lang, trực tiếp nói:
"Cho tôi qua!"
Khuôn mặt Kiều Thanh trong phút chốc bật lên thành màu tím, nghiêng người ra trơ mắt nhìn theo bóng dáng kiêu ngạo kia đi vào phòng học lớp A bên cạnh lớp B!
Vân Ly mở mắt há to miệng, lẩm bẩm:
"Người đó thật sự là Kiều Ân... Sao chị ấy lại có thành tích tốt như vậy..."
Kiều Thanh phiền lòng, căn bản không muốn trả lời cô ấy.
Đúng rồi, cô ta nhớ rất rõ lúc học tiểu học, thành tích của Kiều Ân cũng rất tốt, luôn đứng đầu lớp. Mãi đến năm cấp hai, thành tích học mới bắt đầu trở nên bình thường.
......
Trong lớp A tất cả mọi người đang thảo luận về việc có được một học sinh mới chuyển đến.
Mãi cho đến khi Kiều Ân đẩy cửa đi vào.
Nam sinh trong lớp ánh mắt cũng không xoay chuyển được phương hướng nữa.
Mẹ kiếp, bạn học mới cũng quá xinh đẹp đi, so sánh Kiều Thanh lớp B kia còn xinh đẹp hơn nhiều!
Nữ sinh cũng tò mò đánh giá Kiều Ân.
Kiều Ân nhìn một vòng tìm vị trí, lớp phó học tập Thẩm Thanh Thanh nhìn thấy, chủ động đứng lên vẫy tay với cô:
"Bạn học mới, cậu ngồi ở vị trí bên cạnh tôi đi, bên cạnh tôi không có ai.""
Kiều Ân xách cặp sách đi qua, đặt cặp sách lên bàn bên cạnh Thẩm Thanh Thanh, kéo ghế ngồi xuống.
"Xin chào, tôi tên là Thẩm Thanh Thanh."
Trước mặt Kiều Ân có thêm một bàn tay, móng tay mập mạp trắng nớt được cắt gọn gàng mượt mà đáng yêu. Phối hợp với khuôn mặt tròn trịa kia, còn có khóe miệng cười ra vòng xoáy lê nhỏ, thanh thuần đáng yêu nói không nên lời, trong mắt tràn đầy sùng bái nhìn cô.
"Cậu là Kiều Ân đúng không, tớ đã nghe về bài thi của cậu, cậu thật lợi hại."