Chương 2

Lúc có kết quả thi đại học, anh ấy là Trạng Nguyên tỉnh, tôi cũng không kém, nên chúng tôi cùng điền vào một trường.

Không lâu sau, mắt của tôi có hy vọng chữa khỏi, nên lúc đó tôi cảm thấy mình là người con gái may mắn nhất trên thế gian này.

Nhưng khi mở mắt ra, người đầu tiên mà tôi muốn gặp đã qua đời.

Trên bản tin báo chí anh ấy trở thành chàng thiếu niên thiên tài không may q u a đ ờ i vì đánh nhau ẩu đả.

Mọi người ai ai cũng tiếc nuối nói rằng, anh ấy rõ ràng có một tương lai tươi sáng như ngọc, nhưng vì gì mà lại bốc đồng rồi rơi vào kết cục như vậy?

Tôi không thể chấp nhận.

Món quà anh ấy hứa tặng cho tôi vẫn còn chưa tặng, buổi hẹn hò mà anh ấy thiếu tôi cũng chưa có trả, nên sao lại rời đi như vậy?

Tôi thậm chí còn chưa được nhìn thấy dáng vẻ của anh ấy, mà anh ấy đã bị đưa đi hỏa táng.

Sau này tôi mới biết, món quà mà anh ấy tặng tôi, tôi đã nhận được từ lâu.

Giác mạc, sau khi xuống dưới kia điều duy nhất anh ấy có thể làm cho tôi, đó là đem ánh sáng tặng cho tôi.

Sau này tôi không ngừng tìm kiếm sự thật, tôi mới biết, chàng thiếu niên mà tôi đặt trên đầu quả tim, chàng thiếu niên như tuyết trắng mùa xuân, như trăng sáng trên núi, đã phải chịu đựng biết bao tủi nhục cùng tra tấn.

Chàng thiếu niên của tôi vĩnh viễn sẽ không thể trở về.

Nửa đêm, Quý Tinh vẫn chưa quay về.

Bố mẹ tôi đi công tác nước ngoài, chị gái nửa đêm chưa về, người làm em gái như tôi sao có thể không đi ra ngoài tìm một chút chứ.

Trong hộp đêm xa hoa bậc nhất Bắc Kinh, tôi dựa vào việc có khuôn mặt giống hệt Quý Tinh, nên suôn sẻ khiến nhân viên tạp vụ dẫn tôi vào phòng bao.

Cửa phòng bao mở ra, tiếng hò hét uống rượu ở bên trong lập tức im bặt.

Trong khung cảnh mờ ảo, tôi nhìn thấy Quý Tinh say bí tỉ định dựa vào người đàn ông ngồi ở ghế chính giữa, nhưng mới vừa dựa vào đã bị người đàn ông đẩy ra.

Dám làm như vậy với Quý Tinh, trừ bỏ Lệ Bắc Thần thì cũng không còn thêm ai khác.

Lệ Bắc Thần, cậu ấm từ nhỏ đã ngậm thìa vàng mà lớn lên trong gia đình giàu có, tính tình ương bướng, trăng hoa lại vô tình, tai tiếng xung quanh anh ta chưa bao giờ dừng lại.

Mà ước muốn từ nhỏ của Quý Tinh là được gả cho anh ta, nhưng Lệ Bắc Thần lại rất chán ghét cô ta, thậm chí cách anh ta đối xử với cô ta còn không tốt bằng lúc anh ta đối xử với những người phụ nữ nhác.