Chap 88: Nguy Hiểm Cận Kề - Ách Hân Đang Gặp Nguy Hiểm - 1"cô định khi nào về lại nhà mình?"
"hả?"
"cô không định về nhà mình à?" Tư Nhiệt vừa lau tóc vừa hỏi Ahn Joon.
"à. Có chứ, tuần sau tôi mới về. Định ngày mốt nhưng mà muốn ở lại chơi với cô mấy ngày nữa rồi hẳn về."
"tôi có gì đâu mà ở lại chơi với tôi" Tư Nhiệt nhìn Ahn Joon cười
"tôi... Thấy cô có vẻ cô đơn. Hay là..."
"gì?"
"lúc trước cô nói là cô cũng định qua Hàn định cư?"
"ừ. Thì sao?"
"sẵn tiện đi cùng luôn. Mà gia đình cô ở khu vực nào?"
"Seoul thì phải"
"wow, tôi cũng vậy. Đi cùng ha?"
"ừ. Nếu cô nói vậy thì có bạn đồng hành đi chung cho đỡ buồn"
_________
"mệt quá" Trần Thanh vừa mở cửa phòng đi vào thì phóng lên giường nằm.
"ham chơi cho cố vô. Chơi từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối mới về..."
"chị cũng đâu có vừa mà nói em..."
"Thôi đi tắm đi rồi xuống bếp làm ít đồ ăn. Đói quá rồi"
"chị như con heo. Ăn quá trời mà vẫn còn đói."
"kệ tui"
___________
Cho thời gian dài một tý.
Trần Thanh và Ách Hân tính đến nay cũng được một năm kết hôn rồi.
Ai ai cũng hấp tấp nôn nóng dồn dập nhất là hai người mẹ ở nhà. Nóng lòng kêu hai người sắp xếp đi cấy tạo giống hoặc thụ tinh nhân tạo.
"đi xin con nuôi cho rồi" Trần Thanh vừa mới đưa ra ý kiến thì bị mọi người ném đá, chửi mắng lên phản bác.
Trước sau gì cũng đi thôi. Hiện giờ hai người đứng trước bệnh viện.
"trong hai người ai là người mang thai?" bác sĩ hỏi.
Cả hai nhìn nhau rồi bỗng Ách Hân lên tiếng
"là tôi"
Chị phải khổ rồi. Cô nhìn người kế bên mình bằng ánh mắt đồng cảm.
Bác sĩ tư vấn cho nhiều phương pháp và hai người đồng thanh đề nghị một sự lựa chọn..
"cái thứ nhất" cả 2 đồng thanh
"cáy tạo giống bằng trứng của cả hai?" bác sĩ hỏi lại một lần nữa, cả hai gật đầu
"tốt. Vậy hai người đi theo tôi"
Khám sức khoẻ tổng quát và kiểm tra hoocmon, bác sĩ đưa ra ngày hẹn là hai ngày sau đến để bắt đầu thực hiện.
"chị muốn sinh trai hay gái?"
"đứa nào cũng được mà"
"dạ... Nhưng mà chị là người mang thai. Phải khổ rồi"
"ngốc quá. Miễn sao nó là con chúng ta là được rồi"
_______
"giám đốc Ách, tôi có thể mời ngày một bữa được không?"
"xin lỗi ngài. Tôi bận rồi"
Y Lương Sinh vẫn mặt dày, bám theo Ách Hân nài nỉ. Rồi chặn đường nàng đang đi.
"chỉ một bữa thôi. Tôi vừa đi công tác mới về, lâu rồi không gặp nhau. Đi ăn cùng tôi nhá"
Cái tên này thật chai mặt rồi."tối 7 giờ, tôi chỉ có nửa tiếng dành cho ngài" nói rồi Ách Hân bỏ đi.
Y Lương Sinh đứng đó cười gian manh
"nửa tiếng là quá đủ rồi cô gái à. Chỉ tối nay thôi. Em sẽ là của tôi... Haha"
Hắn liền lấy điện thoại gọi cho ai đó.
"tụi bây chuẩn bị đi, tối nay 7 giờ tối ở nhà hàng ..."
_________
"chị đi đâu vậy?" Trần Thanh vừa mới đi làm về thì thấy nàng đang sửa soạn quần áo.
"em về rồi à?"
"dạ. Mà chị định đi đâu?"
"tôi đi ăn cùng người bạn. Đi tý về liền à. Tôi có làm đồ ăn ở dưới bếp, tắm rửa xong thì xuống hâm nóng lại ăn nha.." Ách Hân xịt nước hoa lên người xong đi đến hôn môi Trần Thanh.
"bye em"
"dạ. Chị nhớ về sớm"
_________
Ách Hân đi vào một nhà hàng kiểu Tây Âu, đi vào bên trong thì đã liền thấy Y Lương Sinh ngồi ở bàn cách đó không xa. Nhìn xung quanh thì không có ai.
Bài đặt bao cả quán.Nàng nhếch mép cười đi vào.
"a. Giám đốc Ách, cô đến rồi à?"
"mời ngồi" hắn giả vờ lịch lãm đứng dậy kéo ghế cho Ách Hân.
"tặng cô" Y Lương Sinh đưa bó hoa cho nàng.
Ách Hân cầm bó hoa nhìn rồi cười nhếch bỏ lên bàn
Tại sao không ngửi chứ. Hừ... nhưng mà không sao, mình lại càng muốn chiếm lấy cô ta nhiều hơn nữa. Haha."anh cười cái gì?"
"à không. Cô gọi món đi"
"Anh gọi đi. Tôi ăn gì cũng được"
"vậy cô ở đây tý. Tôi đi gọi món" Hắn đứng dậy bỏ đi.
"hắn ta định giở trò gì đây?" Ách Hân ngồi lẩm bẩm một mình và tự khuyên bản thân phải cảnh giác với tên này.
"xem em có thể chịu đựng hết gói này hay không!?" Hắn vừa cười vừa bỏ gói thuốc có bột màu trắng vào ly rượu rồi lắc đều.
Hắn cầm hai ly rượu đi đến chỗ ngồi.
"chỗ này là chỗ quen biết với tôi, cô cứ thoải mái đi nhé!"
Hắn để ly rượu có thuốc bên cạnh nàng.
"tôi không muốn uống rượu."
bỏ thuốc vào ly rượu rồi dụ dỗ Ách Hân đây uống à. Không dễ đâu.Nàng như bắt bài, từ chối.
"à... Vậy cô muốn uống gì?"
"lấy cho tôi chai nước suối là được rồi"
"được rồi. Tôi sẽ đi lấy cho cô ngay" Hắn định đi lấy nước thì bị nàng cản lại
"ở đây có phục vụ, tại sao ngài không gọi phục vụ mà phải tự mình đi lấy?"
"à... Nhỉ..."
Hắn đổ mồ hôi hột vì cô quá tinh ý hơn hẳn nghĩ rồi.
"phục vụ, lấy chai nước suối"
_____
Một lúc sau, hắn đã dùng những chiêu kia nhưng hoàn toàn thất bại. Chính xác hơn là bị nàng bắt bài.
"tôi đi về trước nhé! Tôi có việc phải đi rồi" nàng đứng dậy bỏ đi thì hắn gọi lại rồi móc trong túi quần ra một chiếc khăn có tẩm thuốc mê. Liền chạy đến chỗ nàng và bịt miệng nàng lại.
Ách Hân vùng vẩy và chống cự, hắn cũng bị trọng thương ở phía dưới bởi vì nàng vừa mới lên gối ngay chỗ đó.
Hắn khụy xuống rồi nàng chạy đi.
"tụi bây, bắt nó lại"
Lập tức có mấy người đàn ông chạy đến giữ nàng lại và rồi thuốc mê cũng thấm vào người nàng.
Nàng cũng ngất xỉu.
"tôi xem cô... Lợi hại đến mức nào" hắn ta khó khăn, đau đớn ngồi dậy.
"đưa cô ta đi"
Hắn phải nhờ thêm một tên đàn em của mình để dìu hắn đi vì hắn đang bị trọng thương nơi nhạy cảm.
_______
Chap này hơi nhạt rồi. Rắc muối tý đi mấy baebae.